NAZARETH, Israel (CNS) – Vị thượng phụ La Tinh tại Giêrusalem cho hay: một nữ tu từ Đất Thánh mới được phong chân phước có thể làm cho các kitô hữu còn ở lại tại đây được phấn khởi.
Thượng phụ La Tinh Fouad Twal nói về Á Thánh Soultaneh Maria Ghattas, vị sáng lập Dòng Các Sơ Đa Minh Mân Côi tại Giêrusalem: “Việc phong chân phước ngày 22 tháng 11 thổi trên chúng tôi một luồng thần khí mới, canh tân giáo hội chúng tôi và mời gọi chúng tôi hân hoan hy vọng rằng chúng tôi cũng có thể được nên thánh như bà.”
Ngài tiếp khi giảng trong thánh lễ phong chân phước, một bước tiến quan trọng trước khi được phong thánh: "Những gì giáo hội cần nhiều nhất là nhân chứng của các thánh. Thánh thiện là dấu chỉ của sự đáng tin cậy của giáo hội.”
Thượng phụ Twal phong chân phước cho Mẹ Marie-Alphonsine, tên gọi của bà, trong một thánh lễ có trên 3.000 người tham dự, tại Vương Cung Thánh Đường Truyền Tin tại Nazareth. Họ đã kéo đến đây gần hai giờ trước lúc nghi lễ khởi sự. Một hệ thống truyền hình giúp cho khách hành hương đứng chật ních trong tầng hầm của thánh đường có thể theo dõi.
Vào lúc thánh lễ khởi sự, chỉ còn chỗ đứng cả trong hai tầng của thánh đường, dân chúng đứng chật cả các lối đi, và lấn tới sát hàng rào sắt ngăn chánh điện với bàn thánh, nơi các nữ tu Mân Côi ngồi cùng với các quan khách, kể cả bà Helen Zananiri, người đã cầu nguyện cho con mình với lời cầu bầu của Mẹ Marie-Alphonsine, và nhờ vậy việc phong chân phước cho Mẹ đã được tiến hành.
Zananiri đã cầu nguyện cho sự che chở cho con gái của bà ngay sau một sự tiên báo vài giờ trước khi một nhóm trẻ gái bị rơi vào một hầm cầu tiêu ngoài trời bị sập sáu năm về trước. Tất cả các trẻ gái, kể cả Natalie Zananiri, đã bị ngâm trong nước dơ bẩn và nhiễm độc ít nhất cũng 5 phút theo lời nhân chứng trong vụ xin phong thánh, đều được cứu cấp và sống sót.
Bà Helen Zananiri nói: "Đây là một biến cố quan trọng đối với chúng tôi, những kitô hữu gốc Palétin tại đất này. Biến cố này cho thế giới thấy là có những kitô hữu nói tiếng Ả Rập. Chúng tôi rất hãnh diện được sinh sống tại đất thánh này."
Natalie Zananiri, bây giờ đã 23 tuổi, cho hay trước khi được cứu sống, cô chưa hề nghe nói đến Mẹ Marie-Alphonsine và chưa từng “thực sự tin vào các phép lạ. Bây giờ cô đã tin.”
Len vào vương cung thánh đường chỉ vài phút trước thánh lễ, Habib Sabbara, 35 tuổi, nói ông đã đến Nazareth từ miền Đông Giêrusalem với vợ và hai con nhỏ để vinh danh một công dân của chính thành phố của mình.
Ông nói: "Các dấu chân của Chúa Giêsu Kitô vẫn còn sống động. Biến cố này thúc đẩy các cộng đồng kitô địa phương phải theo bước chân Người. Mặc dầu chúng tôi, người kitô chỉ có 1 phần trăm của dân số ở đây, chúng tôi lại hùng mạnh nhất, vì chúng tôi như là muối. Một chút muối có thể làm thay đổi rất nhiều. Muối làm cho mảnh đất này có ý nghiã. Không có kitô hữu ở đây, thì mảnh đất này không có ý nghiã."
Nadia Tadros, 16 tuổi, một học sinh trường Trung Học của các Sơ Mân Côi tại khu Beit Hanina, phía đông Giêrusalem, được chứng kiến việc phong chân phước từ một trong các ghế quỳ mà em và các bạn đã chiếm giữ ngay từ buổi sáng.
Sơ Hortense Nakhleh, hiệu trưởng trường Trung Học nói, mặc dầu bà trông đợi nghi lễ này, những gì sẽ xẩy đến sau việc phong chân phước sẽ còn có ý nghĩa nhiều hơn.
Sơ nói, "Từ đây sứ vụ của tôi là phải làm đúng như vị sáng lập dòng chúng tôi. Chúng tôi phải sống y như Mẹ; vì Mẹ là gương mặt sáng láng của Chúa Giêsu, chúng tôi cũng phải được giống như vậy trong xã hội chúng tôi đang sống. Đối với tôi điều đó mới quan trọng hơn.”
Có khoảng 23 nữ tu Mân Côi từ Lebanon và 50 từ Giođan, cùng với một số đông người Công Giáo từ Giođan, đã làm thủ tục xin chiếu khán thông hành vào Israel từ tháng Tám và chỉ nhận được giấy phép di chuyển vài ngày trước ngày lễ.
Sơ Aline Barakat, hiệu trường một trường Trung Học Mân Côi tại Jbeil, Lebanon, nói là ngoài việc xin Mẹ Marie-Alphonsine "giúp cho có hòa bình và ân sủng… và được trở nên giống Mẹ,” các sơ cũng xin cho có nhiều ơn gọi..
Chuông nhà thờ reo vang khi Thánh Lễ khởi sự và một cảm giác xúc động lan tỏa trên khắp mọi giáo dân. Họ hăng hái vỗ tay khi một em gái nhỏ mặc tu phục Mân Côi đại diện cho dòng tu và đấng sáng lập, cùng đi với mẹ em tới ngồi vào khu vực của các sơ Mân Côi, được nhiều sơ ôm và hôn.
Mọi người đứng dậy vỗ tay và cố vươn lên để thấy Đức Giám Mục Phụ Tá Giacinto-Boulos Marcuzzo ở Giêrusalem đọc xong bản văn tiếng Ả Rập bức tông thư của Đức Thánh Cha Benedict XVI, đã được Đức Tổng Giám Mục Angelo Amato, bộ trưởng Thánh Bộ Phong Thánh đọc bằng tiếng Ý.
Trong khi tiếng chuông nhà thờ vang lên mạnh mẽ, và tấm màn che bức ảnh của Mẹ Marie-Alphonsine cao nhiều thước được kéo ra, nhiều nữ tu Mân Côi bắt đầu khóc và dơ tay vẫy vẫy về phía bức ảnh được treo trên ban công. Các phụ nữ trong các ghế qùy bắt đầu reo la theo kiểu chúc mừng truyền thống của Ả Rập.
Vì người ta chen chúc trên lối đi khiến mình không thấy được, một nữ tu lớn tuổi ngồi tại khu vực chính của chánh điện, đã nhấc chiếc ghế nhựa của mình và di chuyển gần tới phiá trước.
Nữ Tu Mân Côi Marie-Alphonsine được phong chân phước |
Ngài tiếp khi giảng trong thánh lễ phong chân phước, một bước tiến quan trọng trước khi được phong thánh: "Những gì giáo hội cần nhiều nhất là nhân chứng của các thánh. Thánh thiện là dấu chỉ của sự đáng tin cậy của giáo hội.”
Thượng phụ Twal phong chân phước cho Mẹ Marie-Alphonsine, tên gọi của bà, trong một thánh lễ có trên 3.000 người tham dự, tại Vương Cung Thánh Đường Truyền Tin tại Nazareth. Họ đã kéo đến đây gần hai giờ trước lúc nghi lễ khởi sự. Một hệ thống truyền hình giúp cho khách hành hương đứng chật ních trong tầng hầm của thánh đường có thể theo dõi.
Vào lúc thánh lễ khởi sự, chỉ còn chỗ đứng cả trong hai tầng của thánh đường, dân chúng đứng chật cả các lối đi, và lấn tới sát hàng rào sắt ngăn chánh điện với bàn thánh, nơi các nữ tu Mân Côi ngồi cùng với các quan khách, kể cả bà Helen Zananiri, người đã cầu nguyện cho con mình với lời cầu bầu của Mẹ Marie-Alphonsine, và nhờ vậy việc phong chân phước cho Mẹ đã được tiến hành.
Zananiri đã cầu nguyện cho sự che chở cho con gái của bà ngay sau một sự tiên báo vài giờ trước khi một nhóm trẻ gái bị rơi vào một hầm cầu tiêu ngoài trời bị sập sáu năm về trước. Tất cả các trẻ gái, kể cả Natalie Zananiri, đã bị ngâm trong nước dơ bẩn và nhiễm độc ít nhất cũng 5 phút theo lời nhân chứng trong vụ xin phong thánh, đều được cứu cấp và sống sót.
Bà Helen Zananiri nói: "Đây là một biến cố quan trọng đối với chúng tôi, những kitô hữu gốc Palétin tại đất này. Biến cố này cho thế giới thấy là có những kitô hữu nói tiếng Ả Rập. Chúng tôi rất hãnh diện được sinh sống tại đất thánh này."
Natalie Zananiri, bây giờ đã 23 tuổi, cho hay trước khi được cứu sống, cô chưa hề nghe nói đến Mẹ Marie-Alphonsine và chưa từng “thực sự tin vào các phép lạ. Bây giờ cô đã tin.”
Len vào vương cung thánh đường chỉ vài phút trước thánh lễ, Habib Sabbara, 35 tuổi, nói ông đã đến Nazareth từ miền Đông Giêrusalem với vợ và hai con nhỏ để vinh danh một công dân của chính thành phố của mình.
Ông nói: "Các dấu chân của Chúa Giêsu Kitô vẫn còn sống động. Biến cố này thúc đẩy các cộng đồng kitô địa phương phải theo bước chân Người. Mặc dầu chúng tôi, người kitô chỉ có 1 phần trăm của dân số ở đây, chúng tôi lại hùng mạnh nhất, vì chúng tôi như là muối. Một chút muối có thể làm thay đổi rất nhiều. Muối làm cho mảnh đất này có ý nghiã. Không có kitô hữu ở đây, thì mảnh đất này không có ý nghiã."
Nadia Tadros, 16 tuổi, một học sinh trường Trung Học của các Sơ Mân Côi tại khu Beit Hanina, phía đông Giêrusalem, được chứng kiến việc phong chân phước từ một trong các ghế quỳ mà em và các bạn đã chiếm giữ ngay từ buổi sáng.
Sơ Hortense Nakhleh, hiệu trưởng trường Trung Học nói, mặc dầu bà trông đợi nghi lễ này, những gì sẽ xẩy đến sau việc phong chân phước sẽ còn có ý nghĩa nhiều hơn.
Sơ nói, "Từ đây sứ vụ của tôi là phải làm đúng như vị sáng lập dòng chúng tôi. Chúng tôi phải sống y như Mẹ; vì Mẹ là gương mặt sáng láng của Chúa Giêsu, chúng tôi cũng phải được giống như vậy trong xã hội chúng tôi đang sống. Đối với tôi điều đó mới quan trọng hơn.”
Có khoảng 23 nữ tu Mân Côi từ Lebanon và 50 từ Giođan, cùng với một số đông người Công Giáo từ Giođan, đã làm thủ tục xin chiếu khán thông hành vào Israel từ tháng Tám và chỉ nhận được giấy phép di chuyển vài ngày trước ngày lễ.
Sơ Aline Barakat, hiệu trường một trường Trung Học Mân Côi tại Jbeil, Lebanon, nói là ngoài việc xin Mẹ Marie-Alphonsine "giúp cho có hòa bình và ân sủng… và được trở nên giống Mẹ,” các sơ cũng xin cho có nhiều ơn gọi..
Chuông nhà thờ reo vang khi Thánh Lễ khởi sự và một cảm giác xúc động lan tỏa trên khắp mọi giáo dân. Họ hăng hái vỗ tay khi một em gái nhỏ mặc tu phục Mân Côi đại diện cho dòng tu và đấng sáng lập, cùng đi với mẹ em tới ngồi vào khu vực của các sơ Mân Côi, được nhiều sơ ôm và hôn.
Mọi người đứng dậy vỗ tay và cố vươn lên để thấy Đức Giám Mục Phụ Tá Giacinto-Boulos Marcuzzo ở Giêrusalem đọc xong bản văn tiếng Ả Rập bức tông thư của Đức Thánh Cha Benedict XVI, đã được Đức Tổng Giám Mục Angelo Amato, bộ trưởng Thánh Bộ Phong Thánh đọc bằng tiếng Ý.
Trong khi tiếng chuông nhà thờ vang lên mạnh mẽ, và tấm màn che bức ảnh của Mẹ Marie-Alphonsine cao nhiều thước được kéo ra, nhiều nữ tu Mân Côi bắt đầu khóc và dơ tay vẫy vẫy về phía bức ảnh được treo trên ban công. Các phụ nữ trong các ghế qùy bắt đầu reo la theo kiểu chúc mừng truyền thống của Ả Rập.
Vì người ta chen chúc trên lối đi khiến mình không thấy được, một nữ tu lớn tuổi ngồi tại khu vực chính của chánh điện, đã nhấc chiếc ghế nhựa của mình và di chuyển gần tới phiá trước.