CHÚT SUY TƯ VỀ “NHÂN – QUẢ”
(trong bất cứ tổ chức hay xã hội nào)
1. Khi chưa bầu cử đã biết ai sẽ ngồi ở vị trí nào, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
2. Khi các cấp đều nhất loạt thực hiện 3 không: không nghe, không thấy, không biết, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
3. Khi cấp trên và cấp dưới đổ lỗi cho nhau, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
4. Khi mọi sự thật không được tôn trọng, bị cấm, che giấu hay bị xuyên tạc, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
5. Khi sự bất công, giả trá, gian ác trở nên bình thường trong quan niệm của ban điều hành, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
6. Khi những người lãnh đạo dốt nát, bất nhân và độc ác đứng ra đào tạo thêm những con người biến chất, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
7. Khi lấy bất công làm nguyên tắc, lấy bạo hành làm mục tiêu, lấy bạo lực làm lẽ sống, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
8. Khi “chiếc ghế” và “nồi cơm” của kẻ có quyền đặt cao hơn đạo lý và nhân nghĩa, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
9. Khi người có quyền sống giàu nhờ tai ương, đại dịch và hiểm họa, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
10. Khi người có quyền thạo nghề bóc lột, ăn chặn, hối lộ hơn sám hối và sống đạo đức, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
11. Khi đàn áp, khống chế, đánh người… trở thành nghiệp vụ, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
12. Khi máu người vô tội đổ ra làm người ta thích thú cười đùa, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
23. Khi mọi người không còn quyền tự do đi lại, viết hay nói lên sự thật, thực hành niềm tin, thực thi bác ái, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
Tóm lại:
Khi kẻ ác nắm quyền thì dân lành đành phải bó tay thôi.
Và khi chính sách của kẻ có quyền đặt mọi giá trị ở đời này, thì cũng chỉ thế thôi.
(trong bất cứ tổ chức hay xã hội nào)
1. Khi chưa bầu cử đã biết ai sẽ ngồi ở vị trí nào, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
2. Khi các cấp đều nhất loạt thực hiện 3 không: không nghe, không thấy, không biết, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
3. Khi cấp trên và cấp dưới đổ lỗi cho nhau, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
4. Khi mọi sự thật không được tôn trọng, bị cấm, che giấu hay bị xuyên tạc, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
5. Khi sự bất công, giả trá, gian ác trở nên bình thường trong quan niệm của ban điều hành, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
6. Khi những người lãnh đạo dốt nát, bất nhân và độc ác đứng ra đào tạo thêm những con người biến chất, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
7. Khi lấy bất công làm nguyên tắc, lấy bạo hành làm mục tiêu, lấy bạo lực làm lẽ sống, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
8. Khi “chiếc ghế” và “nồi cơm” của kẻ có quyền đặt cao hơn đạo lý và nhân nghĩa, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
9. Khi người có quyền sống giàu nhờ tai ương, đại dịch và hiểm họa, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
10. Khi người có quyền thạo nghề bóc lột, ăn chặn, hối lộ hơn sám hối và sống đạo đức, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
11. Khi đàn áp, khống chế, đánh người… trở thành nghiệp vụ, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
12. Khi máu người vô tội đổ ra làm người ta thích thú cười đùa, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
23. Khi mọi người không còn quyền tự do đi lại, viết hay nói lên sự thật, thực hành niềm tin, thực thi bác ái, thì Dân lành phải chịu đau khổ thôi.
Tóm lại:
Khi kẻ ác nắm quyền thì dân lành đành phải bó tay thôi.
Và khi chính sách của kẻ có quyền đặt mọi giá trị ở đời này, thì cũng chỉ thế thôi.