Mừng đại lễ phục sinh tại Nhà thờ Chính tòa Hà Nội
Hà nội - Vào hồi 9 giờ sáng, ngày 04/4/2010, tại Nhà thờ Chính tòa Hà Nội, Đức cha Phụ tá Lorenxo cùng với quý cha trong giáo hạt Hà Nội đã cử hành trọng thể Thánh lễ Mừng Chúa Ki tô Phục sinh, với sự tham dự của đông đảo giáo dân trong và ngoài giáo phận.
Mở đầu Thánh lễ, Đức Cha Phụ tá gợi lên niềm hân hoan thường thấy ở nơi người Ki tô hữu đó là những lời chúc mừng nhau thật chân tình và thắm đượm niềm tin trong ngày mừng đại lễ Phục sinh “Chúa đã sống lại rồi Aleluia và người đối thì đáp lại là Chúa đã sống lại thật rồi Aleluia”. Mùa chay đã qua và Chúa nằm trong mồ ba ngày, nay Chúa đã sống lại. Chúng ta là những người Kito, chúng ta cùng chết với Chúa trong tội lỗi để rồi cùng sống lại vinh quang với Người.
Trong phần chia sẻ tin mừng, Đức Cha Phụ tá quảng diễn ngày Lễ Chúa ki tô Phục sinh như là mùa xuân đến và cũng là dịp nhắc nhở sự chết và sự sống lại của Đức Giê su Ki tô. Đó là niềm tin căn bản của người Ki tô và là mầu nhiệm căn bản của đạo Ki tô. Lễ Phục sinh cũng là dịp tốt để làm chứng về Chúa Giê su và quan trọng nhất là tình yêu Thiên Linh của Chúa Cha dành cho toàn thể nhân loại, qua sự hy sinh của chính con một của Ngài là Đức Giê su Ki tô, để ai tin vào con một của Ngài thì không bị hư mất và được sống đời đời.
Phục sinh cũng là món qùa hy vọng, bình an, và là món quà tình yêu. Hãy vui mừng trong Thiên Chúa Ba ngôi, đấng ban phát sự sống vĩnh cửu.
Qua bài Phúc Âm, thì các phụ nữ đến ngôi mộ để sức thuốc thơm cho xác thể Đức Ki tô, ngôi mộ có phải điểm cuối của cuộc đời không? Đối với người không tin, thì ngôi mộ là điểm tận cùng của một kiếp người, nơi đây Vua quan cũng như thứ dân, tướng cũng như quân, bậc anh hùng cũng như tên vô lại, người quyền quý cũng như kẻ cơ bần đều phải dìm mình xuống để mà mục nát đi và trở thành cát bụi. Theo quan điểm này ngôi mộ là điểm tận cùng của kiếp người, là dấu chấm hết của tất cả mọi sự nghiệp trần gian.
Một quan niệm khác là ngôi mộ là cửa đi xuống âm ty, theo quan niệm của một số người khác thì ngôi mộ không phải điểm tận cùng nhưng là điểm kết thúc của một kiếp người và đó là cánh cửa hãi hùng, cửa đi xuống âm ty, khi vào chín tầng địa ngục, nhưng đối với những người Ki tô chúng ta, ngôi mộ không phải là cửa tử nhưng là cửa sinh, bằng thực là để vượt qua chính mình Đức giê su đã bật tung cửa sống lại để nhìn sự chết đang bao chùm thế giới thì đến ngôi mộ là điểm cuối của đời người trở thành cửa ngõ dẫn vào cõi trường sinh, vì cửa mồ đã trở thành cổng trào hân hoan đón tiếp nhân loại vào nước trời, Người đã biến đau thương của sự chết thành hoan lạc của ngày phục sinh, biến ngày cuối của kiếp người trên trần gian trở thành ngày thứ nhất trong đời sống mới trên Thiên Cung. Từ đây ngôi mộ không là cửa tử nhưng là cửa sinh, đưa mọi người vào đời sống vinh quang bất diệt. Với sự phục sinh của Chúa Giê su Ki tô để cho ngôi mộ không còn là điểm tận cùng bi đát nhưng trở thành cửa ngõ vào cuộc sống vinh quang. Trước hết chúng ta hãy gắn bó với Chúa Giê su, như chi thể liên kết với thân mình và cũng tin vào người như lời mời gọi của Chúa Giê su Ki tô. Ngài nói, “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta dù có chết cũng sẽ được sống và ai sống mà tin Ta sẽ không chết bao giờ”.
Cuối phần chia sẻ lời Chúa, Đức cha Phụ tá mời gọi mỗi người ki tô hữu hãy cùng với Đức Giê su Ki tô hãy cởi mở bỏ những dây băng, những khăn chùm đầu, những tấm vải niệm ràng buộc, gò bó chúng ta bây lâu để vùng đứng lên cho cuộc sống mới, cụ thể là chúng ta từ bỏ những đam mê tội lỗi chói buộc chúng ta và làm cho đời sống tâm linh bị lịm chết. Chúa Giê su là đầu, Ngài đã khải hoàn bước vào Thiên quốc, chúng ta là chi thể là thân hình của Người, chúng ta chắc chắn được Người cứu vào vinh quang bất diệt. Vậy, ngày hôm nay chúng ta hãy bắt đầu ngày thứ nhất của cuộc đời đổi mới cùng với Đức Giê su Ki tô bằng tiếng reo mừng Aleluia Aleluia với niềm vui tràn ngập tâm hồn.
Hà nội - Vào hồi 9 giờ sáng, ngày 04/4/2010, tại Nhà thờ Chính tòa Hà Nội, Đức cha Phụ tá Lorenxo cùng với quý cha trong giáo hạt Hà Nội đã cử hành trọng thể Thánh lễ Mừng Chúa Ki tô Phục sinh, với sự tham dự của đông đảo giáo dân trong và ngoài giáo phận.
Mở đầu Thánh lễ, Đức Cha Phụ tá gợi lên niềm hân hoan thường thấy ở nơi người Ki tô hữu đó là những lời chúc mừng nhau thật chân tình và thắm đượm niềm tin trong ngày mừng đại lễ Phục sinh “Chúa đã sống lại rồi Aleluia và người đối thì đáp lại là Chúa đã sống lại thật rồi Aleluia”. Mùa chay đã qua và Chúa nằm trong mồ ba ngày, nay Chúa đã sống lại. Chúng ta là những người Kito, chúng ta cùng chết với Chúa trong tội lỗi để rồi cùng sống lại vinh quang với Người.
Trong phần chia sẻ tin mừng, Đức Cha Phụ tá quảng diễn ngày Lễ Chúa ki tô Phục sinh như là mùa xuân đến và cũng là dịp nhắc nhở sự chết và sự sống lại của Đức Giê su Ki tô. Đó là niềm tin căn bản của người Ki tô và là mầu nhiệm căn bản của đạo Ki tô. Lễ Phục sinh cũng là dịp tốt để làm chứng về Chúa Giê su và quan trọng nhất là tình yêu Thiên Linh của Chúa Cha dành cho toàn thể nhân loại, qua sự hy sinh của chính con một của Ngài là Đức Giê su Ki tô, để ai tin vào con một của Ngài thì không bị hư mất và được sống đời đời.
Phục sinh cũng là món qùa hy vọng, bình an, và là món quà tình yêu. Hãy vui mừng trong Thiên Chúa Ba ngôi, đấng ban phát sự sống vĩnh cửu.
Qua bài Phúc Âm, thì các phụ nữ đến ngôi mộ để sức thuốc thơm cho xác thể Đức Ki tô, ngôi mộ có phải điểm cuối của cuộc đời không? Đối với người không tin, thì ngôi mộ là điểm tận cùng của một kiếp người, nơi đây Vua quan cũng như thứ dân, tướng cũng như quân, bậc anh hùng cũng như tên vô lại, người quyền quý cũng như kẻ cơ bần đều phải dìm mình xuống để mà mục nát đi và trở thành cát bụi. Theo quan điểm này ngôi mộ là điểm tận cùng của kiếp người, là dấu chấm hết của tất cả mọi sự nghiệp trần gian.
Một quan niệm khác là ngôi mộ là cửa đi xuống âm ty, theo quan niệm của một số người khác thì ngôi mộ không phải điểm tận cùng nhưng là điểm kết thúc của một kiếp người và đó là cánh cửa hãi hùng, cửa đi xuống âm ty, khi vào chín tầng địa ngục, nhưng đối với những người Ki tô chúng ta, ngôi mộ không phải là cửa tử nhưng là cửa sinh, bằng thực là để vượt qua chính mình Đức giê su đã bật tung cửa sống lại để nhìn sự chết đang bao chùm thế giới thì đến ngôi mộ là điểm cuối của đời người trở thành cửa ngõ dẫn vào cõi trường sinh, vì cửa mồ đã trở thành cổng trào hân hoan đón tiếp nhân loại vào nước trời, Người đã biến đau thương của sự chết thành hoan lạc của ngày phục sinh, biến ngày cuối của kiếp người trên trần gian trở thành ngày thứ nhất trong đời sống mới trên Thiên Cung. Từ đây ngôi mộ không là cửa tử nhưng là cửa sinh, đưa mọi người vào đời sống vinh quang bất diệt. Với sự phục sinh của Chúa Giê su Ki tô để cho ngôi mộ không còn là điểm tận cùng bi đát nhưng trở thành cửa ngõ vào cuộc sống vinh quang. Trước hết chúng ta hãy gắn bó với Chúa Giê su, như chi thể liên kết với thân mình và cũng tin vào người như lời mời gọi của Chúa Giê su Ki tô. Ngài nói, “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta dù có chết cũng sẽ được sống và ai sống mà tin Ta sẽ không chết bao giờ”.
Cuối phần chia sẻ lời Chúa, Đức cha Phụ tá mời gọi mỗi người ki tô hữu hãy cùng với Đức Giê su Ki tô hãy cởi mở bỏ những dây băng, những khăn chùm đầu, những tấm vải niệm ràng buộc, gò bó chúng ta bây lâu để vùng đứng lên cho cuộc sống mới, cụ thể là chúng ta từ bỏ những đam mê tội lỗi chói buộc chúng ta và làm cho đời sống tâm linh bị lịm chết. Chúa Giê su là đầu, Ngài đã khải hoàn bước vào Thiên quốc, chúng ta là chi thể là thân hình của Người, chúng ta chắc chắn được Người cứu vào vinh quang bất diệt. Vậy, ngày hôm nay chúng ta hãy bắt đầu ngày thứ nhất của cuộc đời đổi mới cùng với Đức Giê su Ki tô bằng tiếng reo mừng Aleluia Aleluia với niềm vui tràn ngập tâm hồn.