Xin mượn tựa đề của một khúc hát rất đỗi quen thuộc để viết về linh mục, nhân ngày của Năm linh mục dần khép lại. Trong suốt năm qua, chủ đề linh mục được đề cập đến rất nhiều. Từ trong Kinh Thánh, các Giáo huấn của Giáo hội, văn kiện các công đồng, những suy tư của các nhà thần học... đã dệt nên hình ảnh chân dung của các vị mục tử trong Giáo hội. Vì thế, ở đây chỉ muốn chia sẻ đôi điều từ thực tế của cuộc đời linh mục. Một cuộc đời rất đỗi bình thường, được trải dài, trải rộng trong cánh đồng mênh mông của Giáo hội.
Nếu có câu hỏi vì sao của một ai đó được đặt ra, thì chắc hẳn câu trả lời sẽ là: “ Vì tôi là linh mục”. Mà linh mục là người thuộc về Đức Giê-su, một Đức Giê-su chịu tử nạn và Phục sinh. Nên trong đời sống, linh mục sống “khác” với mọi người. Những oán thù, hờn căm và ghen ghét, những vu vạ, chỉ trích và xung đột, không thể có với người là linh mục. Người ta thường nói: “ Linh mục là người làm dâu trăm họ”, cùng một lúc không thể đáp ứng và thỏa mãn hết tất cả mọi người được. Có một người thương cha, thì sẽ có một người ghét cha, đành chấp nhận vậy thôi. Khi làm vừa lòng người thì người không ngớt lời khen ngợi, khi không theo được những mong muốn của người thì người đưa linh mục lên đoạn đầu đài. Mà theo sao được khi linh mục không làm theo ý mình mà phải theo Đức Giê-su, qua những chỉ dẫn của Giáo hội. Trong cuộc đời của linh mục có bao giờ nhận được bài đúng đâu, toàn là “ bài sai” không mà. Bài sai nhưng đáp số luôn đúng, vì người sai các linh mục là Đức Giêsu: “ Vậy các ngươi hãy đi thâu nạp môn đồ khắp muôn dân, thanh tẩy chúng nhân danh Cha và Con và Thánh Thần” (Mt 28, 19).
Lễ Thánh Tâm Chúa Giê-su, ngày kết thúc năm linh mục, xin cám ơn Giáo hội, cám ơn tất cả mọi người đã luôn đồng hành và cầu nguyện cho các linh mục. Cuộc sống của linh mục cũng chất chứa núi cao của hạnh phúc, nhưng không thiếu vực thẳm của khốn cùng. Xin hãy cầu nguyện để các Ngài luôn tìm thấy những an vui trong đời tận hiến cho dân thánh của Chúa.
Nếu có câu hỏi vì sao của một ai đó được đặt ra, thì chắc hẳn câu trả lời sẽ là: “ Vì tôi là linh mục”. Mà linh mục là người thuộc về Đức Giê-su, một Đức Giê-su chịu tử nạn và Phục sinh. Nên trong đời sống, linh mục sống “khác” với mọi người. Những oán thù, hờn căm và ghen ghét, những vu vạ, chỉ trích và xung đột, không thể có với người là linh mục. Người ta thường nói: “ Linh mục là người làm dâu trăm họ”, cùng một lúc không thể đáp ứng và thỏa mãn hết tất cả mọi người được. Có một người thương cha, thì sẽ có một người ghét cha, đành chấp nhận vậy thôi. Khi làm vừa lòng người thì người không ngớt lời khen ngợi, khi không theo được những mong muốn của người thì người đưa linh mục lên đoạn đầu đài. Mà theo sao được khi linh mục không làm theo ý mình mà phải theo Đức Giê-su, qua những chỉ dẫn của Giáo hội. Trong cuộc đời của linh mục có bao giờ nhận được bài đúng đâu, toàn là “ bài sai” không mà. Bài sai nhưng đáp số luôn đúng, vì người sai các linh mục là Đức Giêsu: “ Vậy các ngươi hãy đi thâu nạp môn đồ khắp muôn dân, thanh tẩy chúng nhân danh Cha và Con và Thánh Thần” (Mt 28, 19).
Lễ Thánh Tâm Chúa Giê-su, ngày kết thúc năm linh mục, xin cám ơn Giáo hội, cám ơn tất cả mọi người đã luôn đồng hành và cầu nguyện cho các linh mục. Cuộc sống của linh mục cũng chất chứa núi cao của hạnh phúc, nhưng không thiếu vực thẳm của khốn cùng. Xin hãy cầu nguyện để các Ngài luôn tìm thấy những an vui trong đời tận hiến cho dân thánh của Chúa.