MỘT BUỔI LỄ ẤN TƯƠNG

Chiều ngày 29.6.2010 vừa qua đã diễn ra tại khuôn viên Tỉnh Dòng thánh Phao-lô thành Chartres, số 4 đường Tôn đức Thắng (Cường Để cũ) một buổi lễ rất ân tượng để kỷ niệm 150 năm Dòng hiện diện tại Việt Nam. Buổi lễ này gây ấn tương ở vẻ hoành tráng và chu đáo của nó. Người tới tham dự đã lấy làm thích thú đến ngỡ ngàng, khi thấy hai dẫy nhà mới song hành với ngôi nhà thờ cao ráo có từ cuối thế kỷ XIX do nhà văn hoá vĩ đại Nguyễn trường Tộ thiết kế. Hai ngôi nhà mới này, mới mà vẫn được giữ được vẻ hài hoà với kiến trúc của toàn khu vực cũ. Đó là điều đáng nói, vì thường khi xây mới người ta phá hẳn cái cũ đi, hay nếu không phá thì công trình mới cũng hoàn toàn xa lạ, không ăn nhằm gì với dáng vẻ của kiến trúc xưa, thành ra toàn cảnh mất hài hoà, nếu không muốn nói là đối chọi nhau. Nếu là nhà tư thì không nói làm gì, nhưng nếu là dinh thự hay cơ sở mang tính lịch sử thì là điều đáng tiếc, vì một phần kiến trúc mới xoá bỏ dấu vết lịch sử, một phần phá vỡ tính duy nhất của kiến trúc trong khu vục.

Hai toà nhà này một bên là nơi cư trú cho chừng 300 nữ sinh viên từ các nơi xa đến trọ học và một bên là nơi ở của các nữ tu đã khấn hứa, nhưng còn tiếp tục công vịệc học hành và huấn luyện. Trong hoàn cảnh ngày nay mà tạo dựng được một cư xá cho các nữ sinh viên như thế thì thật là hi hữu và đáng biểu dương.

Ngoài sự hoành tráng của hai toà nhà này ra và toàn khuôn viên đã được chỉnh trang sắp xếp lại, phải nói đến sự hoành tráng của không gian cử hành lễ ở ngoài trời cho 125 linh mục và gần hai ngàn giáo dân tham dự. Tất cả đã được xếp đặt lớp lang chu đáo từ lễ đài, hệ thống âm thanh của công ty Việt Thương đến chỗ ngồi của linh mục đồng tế và giáo dân tham dự. Buồi lễ kéo dài hơn một tiếng rưỡi đồng hồ mà tư đầu đến cuối vẫn im phăng phắc. Sự yên lặng trong khi cử hành này chứng tỏ cung cách và lòng sốt sắng của tập thể. Rồi lại phải kể đến ca đoàn gồm toàn các thỉnh sinh và nữ tu trẻ dưới quyền điều khiển của sơ Phi, người đã có công gây dựng dàn nhạc dân tộc SPC với hầu hết nhạc công là các thỉnh sinh và nữ tu biểu diễn trong tối văn nghệ. Người ta đã rất thích thú với đội ngũ hơn một trăm nhạc công cùng các nhạc cụ dân tộc, sáo tre, nhị, đàn bầu, đàn tranh, các bộ gõ v.v…

Người nghe thật không ngờ với những nhạc cụ như thế mà cũng tạo được những âm thanh hoà hợp êm tai, và khi cần cũng vang lên những âm thanh hoành tráng. Lần đầu tiên được chứng kiến một dàn nhạc với những nhạc cụ dân tộc đa dạng ngoài trời, do phần đông các nũ tu trình diễn, ai cũng tấm tắc ngợi khen.

Cùng với dàn nhạc này là một vở kịch sống động diễn lại những ngày đầu tiên, các nữ tu của Dòng đến Việt Nam. Hoạt cảnh và những lời thoại cho thấy lịch sử hào hùng của Dòng ở thời kỳ khai phóng. Khán giả như chính kiến thật sự những hoạt động giáo dục từ thiện của bà mẹ Benjamin và các nữ tu cùng sang Việt Nam hồi đó Thật xứng đáng với công phu tài lực và nhân lực Tỉnh Dòng thánh Phao-lô thành Chartres đã dầu tư cho cuộc lễ này.

Tuy vậy, một số người cũng lấy làm tiếc vì một nốt nhạc lạc lõng trong buổi lễ này. Đó là trích đoạn Halleluya rất hay của nhạc sĩ thiên tài G.F. Haendel. Người ta không hiểu tại sao lại cho chơi trích đoạn đó vào đầu cuộc rước. “Rằng hay thì thật là hay” nhưng không hợp tình hợp cảnh. Nó không ăn nhập với cụộc lễ, vì như Qui chế tổng quát sách lễ Roma số 25 viết: “Khi dân chúng đã tập họp thì bắt đầu hát ca nhập lễ, đang khi linh mục và các người giúp lễ tiến vào. Bài ca này có mục đích mở đầu việc cử hành thánh lễ, giúp giáo dân thêm hiệp nhất, hướng họ vào mầu nhiệm mùa phụng vụ hay ngày lễ và đi kèm với cuộc rước của linh mục và các người giúp lễ.” Một lý do nữa khiến cho trích đoạn này trở thành lạc điệu đó là nhạc lấy trong đĩa CD. Trong phụng vụ thánh lễ, mọi cái phải thật: tiếng hát thật, nến thật, hoa thật và mọi sụ đều phải tích cực linh động. Vì thế, trong các phần đoạn của thánh lễ, không được đưa nhạc từ các đĩa CD vào.

Mọi người tham dự buổi lễ chiều hôm 29.6.2010 đều vui mừng phấn khởi và xin hết lòng cám ơn Mẹ Bề Trên Giám Tỉnh và Ban Tổ Chức. Buổi lễ này đã ghi một dấu ấn sâu đâm và tạo ra được một kỷ niệm khó quên nơi các khách đựơc mời.