Chúng ta nghe câu vật đổi, sao dời. Câu này ngụ ý nói trên đời có chi tồn tại, có chi vững bền.Vật đổi. Nhìn đến vật thể thì nay còn, mai mất. Ngó lên sao trời khi di chỗ này, lúc chuyển chỗ nọ. Sao dời. Đến sao trời còn di chuyển thì còn gì vững bền.Tất cả di động, thay đổi nhanh chóng như làn chớp, như sao xẹt. Thế giới biến đổi. Con người là một phần tử trong thế giới biến đổi. Con người không tránh khỏi đổi thay. Thay đổi cần thiết vì giúp con người trưởng thành, già dặn kinh nghiệm sống. Có đổi thay đưa đến do hoàn cảnh bắt buộc hơn là do ý muốn, tự nguyện.

Thiên nhiên ảnh hưởng đến vũ trụ. Cảm xúc ảnh hưởng lòng người. Của cải, danh vọng ít nhiều tạo nên cảm xúc. Vì thế cơ hội mang đến tiền của, danh vọng thường làm ta suy tính hơn thiệt. Điều rõ ràng, của cải trần thế khi chủ nó chết đi, sẽ có sang tay, có chủ mới. Vấn đề ai làm chủ bao nhiêu là đề tài tranh cãi.

Tới tuổi khôn mới được làm chủ. Mất minh mẫn, mất chủ quyền. Như thế làm chủ của cải ngắn hơn làm chủ đời mình. Để cho tiền của, dục vọng, làm chủ sai khiến. Kinh Thánh nói đó là làm nô lệ cho tham vọng, sắc dục, tội lỗi.

Người ta thường than đời người có là bao năm. Ngắn ngủi thế mà có kẻ gây tai vạ khốc liệt cho cả dân tộc, làm suy đồi đạo lí cả thế hệ. Đời vắn gọn mà còn tranh giành quyền hành, thù oán, kiện tụng. Nếu đời dài hơn có lẽ đau khổ triền miên. Làm chủ vật chất, quyền hành ngắn hơn làm chủ cuộc đời. Dù thế xã hội vẫn nhiều tranh kiện để lắm tiền, nhiều của, chức trọng, quyền cao. Biết rõ những gì đang có trong tay, thế nào cũng có ngày mất, nhưng vẫn muốn có để rồi bị vuột mất khỏi tầm tay.

Mâu thuẫn trong đời

Đời người quả có nhiều mâu thuẫn khó lí giải. Biết thế nhưng mấy ai tránh khỏi mâu thuẫn trên đời.

Thứ nhất là mâu thuẫn về vật chất. Biết không thể cầm giữ của cải mà vẫn muốn giữ. Nhắm mắt xuôi tay là hết thế sao trẻ già, giai cấp nào cũng lắm kẻ coi trọng của hơn tình người. Lạ nhỉ.

Mâu thuẫn thứ hai, nhiều của khổ đau nhiều; hạnh phúc ít. Người ta ước ao sống hạnh phúc nhưng lại ham nhiều của. Mong sống vui, hạnh phúc, lại mong có chức, có quyền là mong hai điều trái ngược nhau. Có của đời sẽ mất vui vì phải canh cánh canh để khỏi mất của. Canh của khó hơn canh người. Nó không chân, không cánh nhưng khó cầm giữ. Người ta trói, xích được người nhưng ai bỏ tù, xích được của. Bệnh tật đến, tìm tòi, lôi của chôn, dấu ra chạy thuốc. Của không cánh mà bay là thế.

Của cải là nguyên nhân chính gây bất hoà, cắt chia tình ruột thịt. Nếu hai anh em hoà thuận đã không nhờ Đức Kitô chia gia tài. Gia tài để lại có lẽ không bao nhiêu. Nếu có bất động sản, tư điền, làng xã đã nhúng tay vào đòi chủ quyền văn tự, giấy thổ đất, canh điền. Không thấy nhắc đến những điều trên khi tranh tụng.

Hiểu lầm

Con người hiểu lầm tiền của bảo đảm sự sống. Cho là có tiền sống lâu, sống nhàn hạ, tha hồ hưởng thụ. Xã hội gây nên hiểu lầm nguy hiểm khi người có của nhận được chăm sóc chu đáo, cẩn thận. Vé hạng nhất có nhiều ưu đãi, chào hỏi trọng vọng. Ảo vọng có nhiều của sống an vui, nhàn, sướng dẫn đến hiểu lầm của cải ban sự sống.

‘Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, vì không phải hễ ai được dư giả, thì mạng sống người ấy nhờ của cải mà được bảo đảm đâu’ Lc 12,15

Đức Kitô xác định rõ, vật chất không bảo đảm mạng sống con người. Vật chất nuôi sống, nhưng không ban sự sống, tái tạo sự sống. Nếu vật chất bảo đảm mạng sống: người giầu, kẻ quyền thế đã không chết.Tích trữ vật chất chính là tích trữ tai vạ vì rất có thể ỉ vào của mà mất đức tin. Người phú hộ hiểu lầm về của cải khi ông nói.

Hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã. c. 19

Cách dùng tiền của

Cách duy nhất dùng tiền của bảo đảm mạng sống chính là cách chi của, chia của, chứ không phải là cất của, giữ của, hay giấu của. Đức kitô biết của cải cần thiết cho sự sống. Cầu mong đủ ăn, đủ mặc là chính đáng. Đừng để bần cùng sinh đạo tặc. Cũng tránh phú quí sinh lễ nghĩa.

Đức Kitô dậy nên tích trữ của cải mối mọt không thể đục khoét và trộm cắp không thể lấy mất được. Tích trữ của đó, nơi giữ duy nhất là nước trời. Nước trời từ chối tích trữ của trần thế. Nước trời tích trữ tinh hoa đời người. Tinh hoa đó là có lòng nhân lành, chân thành, sống khiêm nhường, đơn sơ, rộng lượng với tha nhân, giầu lòng bác ái và hay thứ tha. Những nhân đức đó không bao giờ mất. Chẳng ai tranh giành, ai thèm tranh tụng vì muốn làm được điều đó cần hy sinh. Sống tinh thần hy sinh là tinh thần hướng về nước trời. Đức Kitô cho biết

Kho tàng của anh em ở đâu thì lòng anh em cũng ở đó. c.34

Không phải nhìn xa mà nhìn vào lòng mình để nhận biết cách sống của mình. Tấm lòng chưa hướng về trời vì nơi đó chưa có kho tàng. Thiếu kho tàng trên trời là sống thiếu khôn ngoan. Người ta chỉ có thể chi của, chia của, dùng của cách khôn ngoan khi người đó được khôn ngoan Thiên Chúa hướng dẫn.