SEATTLE -Tết Tân Mão đến với những người Công Giáo Việt Nam cư ngụ chung quanh thành phố vốn nổi tiếng là thành phố mưa buồn và các vùng phụ cận thật vui nhộn với truyền thống mang tính cổ truyền đúng với ý nghĩa vui như ba ngày Tết. Thật vậy, sau hơn hai tuần lễ nhiều giáo dân đã quây quần bên nhau trong hội trường Giáo Xứ để lo chuyện gói bánh đón xuân. Đêm Giao Thừa rơi vào tối thứ tư, dù là ngày làm việc trong tuần nhưng có hơn cả ngàn giáo dân đã tham dự Thánh Lễ tại nhà thờ Chánh Toà do TGM Peter Sartain chủ tế và nhiều linh mục Việt Nam cùng Đồng tế, đó là ngày vui thứ nhất.

Xem hình ảnh

Ngày vui thứ hai là Thánh lễ Mừng Thượng Thọ theo thông lệ hằng năm để tạ ơn Chúa và chúc mừng các vị cao niên trong Giáo xứ còn đang hiện diện và cùng đồng hành với Giáo xứ từ tinh thần đến công sức và vật chất. Thánh lễ mừng thượng thọ đã được cử hành trọng thể vào tối mồng ba Tết taị nhà thờ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam với gần sáu trăm giáo dân tham dự trong đó có hơn 100 vị cao niên tuổi từ 70, 80, và 90 trở lên. Bây giờ là ngày vui thứ ba được cử hành trọng thể tại một trường học cách nhà thờ Giáo Xứ khoảng 4 dặm có tên là Aki Kurose. Được biết Thánh lễ sẽ bắt đầu lúc 11 giờ, sau Thánh lễ là chương trình văn nghệ vui Xuân gồm có đốt pháo, múa lân, lì xì và văn nghệ với sự hợp tác của nhiều đoàn thể trong Giáo Xứ, có thêm sự hiện diên của ca sĩ Tâm Phương Anh đến từ California.

Tôi có mặt tại hội trường lúc 10 giờ, nơi cử hành chào đón ngày Tân Niên Năm Tân Mão của Giaó xứ Viẹt Nam Seattle, nhiều hàng ghế chính diện trong hội trường đã đầy kín, đến khi Thánh lễ bắt đầu thì đã có trên 3 ngàn người hiện diện. Trên lễ đài, một tấm phông khá đẹp mang chủ đề Xuân yêu thương với tinh thần “HIỆP NHẤT-YÊU THƯƠNG-PHỤC VỤ”. Dưới chủ đề là hình ảnh của những bàn tay đang siết chặt vào nhau từ bốn phương trong Tổng Giáo Phận Seattle như một lời mời gọi hãy đến để cùng nhau xây dựng ngôi nhà mẹ là nhà thờ và Giáo Xứ Các Thánh Tử đạo Việt do một linh mục trẻ, đầy nhiệt huyết và có tinh thần dân tộc làm Chánh Xứ đầu tiên khi Cộng Đồng được trở thành Giáo Xứ tòng nhân vào ngày 19-11-2010 vừa qua. Đó là Linh mục Gioakim Đào Xuân Thành.

Đúng 11 giờ, ba hồi chiêng trống được ngân vang để báo hiệu giờ Thánh Lễ bắt đầu. Khi tiếng chiêng trống vừa dứt thì ca đoàn Tổng hợp hát bài ca nhập lễ và toàn thể nghi đoàn cùng linh mục đoàn tiến lên lễ đài. Chủ tế Thánh lễ là cha Chánh Xứ Đào Xuân Thành, cùng Đồng tế gồm cha phó xứ Nguyễn Sơn Miên, cha Trần Tài Việt thuộc TGM Seattle, và cha Nguyễn Ngọc Thảo thuộc Dòng Tên. Nghi thức niệm hương trước bàn thờ tổ tiên đã tạo nên giây phút thiêng liêng đầy cảm động, khiến mọi người hiện diện đều cảm thấy lâng lâng một cảm giác khá đặc biệt nói lên niềm tưởng nhớ đến tổ tiên nơi quê nhà khi xa xứ. Buổi niệm hương do các vị đại diện cho miền Bắc, miền Trung, miền Nam, người Việt Hải ngoại và các linh mục. Khi các đại diện dâng hương, những lời diễn nguyện được xướng lên chậm rãi để nói lên ước vọng của mỗi miền qua những trăn trở khi hướng về quê hương Việt Nam. Đặc biệt khi linh mục đoàn niệm hương với lời diễn nguyện đã lôi cuốn lòng người hiện diện trở về với giây phút đầy cảm động khi nghe một giọng nữ được vang lên: Giây phút linh thiêng này, chúng con không quên niệm nhớ đến các linh hồn tổ tiên ông bà, các linh hồn trong giáo phận đã ra đi trước chúng con. Cùng hiệp nhớ đến các linh hồn đã bỏ mình trên biển cả, trong rừng sâu khi đi tìm hai chữ “Tự Do”, cùng vong linh các chiến sĩ đã hy sinh đấu tranh cho lý tưởng tự do, dân chủ. Buổi niệm hương chấm dứt qua giây phút thinh lặng với điệu nhạc hồn tử sĩ được vọng lên đã tạo nên giây phút đầy thiêng liêng và trang trọng.

Sau phần niệm hương Thánh lễ bắt đầu với lời chào mừng đầu Xuân của cha chủ tế. Cha chủ tế Đào Xuân Thành cũng đã phụ trách phần giảng thuyết trong Thánh lễ.Xin tóm tắt phần bài giảng của cha chủ tế, sau lời chào mừng và chúc Xuân đến với mọi người hiện diện trong Thánh Lễ cha chủ tế nói:

“Kính thưa quý ông bà và anh chị em,

Hôm nay, chúng ta về đây để nói rằng con tim của chúng ta được rộng mở với tâm tình Hiệp Nhất-Yêu Thương- Phục vụ, đó là ý nghĩ của chúng ta về những gì trong năm mới này. Niềm vui của chúng ta là niềm vui tràn đầy, niềm vui cởi mở, niềm vui chia sẻ. Với niềm vui, chúng ta thấy niềm vui luôn phải là lây lan. Chúng ta thấy niềm vui đã đưa chúng ta đến những ngày đầu năm, đó là niềm vui thấy được tình thương của Chúa, niềm vui mà chúng ta thấy qua bộ aó, thấy từ hào quang, niềm vui được lây lan đến chúng ta khi chúng ta trình bày một mùa Xuân mới trong cuộc đời, một năm mới chúng ta khám phá một cái gì mới và chúng ta đổi mới lại cái tình thương của chúng ta đối với nhau, như cha mẹ đối với con, đối với các cha, các soeur như trong một gia đình, chúng ta gọi là gia đình giáo xứ. Chúng ta thấy tình thương sẽ trở nên một cộng đoàn, một gia đình với mái ấm. Tình thương hôm nay cảm thấy rất là lớn, và Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hôm nay đem tình thương đó mà chiếu giải cho thế giới này. Các con là ai, khi nói rằng: tôi là một y tá, tôi là một bác sĩ, một thương gia, tôi là một tu sĩ linh mục, nhưng phải tự hỏi thật sự: ta là ai? Chúa Giêsu đã nói với chúng ta: Các con là muối đất để mà ướp cho đời này nên hương vị, nên tình thương, nên hiệp nhất, đó là căn tính của chúng ta. Chúng ta thấy ánh sáng luôn là lý giải và soi đường chỉ sá, niềm vui cũng vậy, niềm vui luôn luôn là để nâng mọi người lên trong cùng một tình thương, trong một sự hợp nhất. Muối đất làm cho hương vị đồ ăn của chúng ta ngày Tết ngon. Nhưng mà muối đất của lòng chúng ta có những cái đức tin, với những cái giá trị cổ truyền Việt Nam, làm nên hương vị cho đời sống đức tin và văn hoá cổ truyền này. Chúng ta suy nghĩ lại, mỗi người chúng ta trong thời gian qua, chúng ta đã được nên ánh sáng, nên muối đất, nên tình thương, nên niềm vui của người Việt Nam với nhau chưa? Cách đây mấy hôm, trước lễ giao thừa, tôi có đến thăm một số ông bà ở trại dưỡng lão, khi nhìn những hoàn cảnh khác nhau, thấy rất là tội nghiệp. Có một cụ bà nói rằng: con có một số con ở đây, đôi khi con cũng cảm thấy buồn lắm, vì con của con không còn giữ đạo nữa, lập gia đình với người khác tôn giáo rồi lơ đi nhà thờ luôn. Nhưng rồi sau đó bà lại mĩm cười và nói: nhưng con lại vui, bởi vì con thấy cháu chắt của con nó không theo cha mẹ nó, nó lại thích con vì thấy con sống vui, sống đạo đức, rồi nó nói là muốn đi lễ, đi học giáo lý, rồi nó đòi cha mẹ nó đưa nó vào nhà thờ, đưa đi học giáo lý, bà lại nói tiếp: thế là nó thay đổi nhiều lắm, từ đứa con nhìn vào gương của bà, nó đã biến đổi cha mẹ nó trở nên đạo đức hơn và bà thốt nên lời với sự vui mừng: như vậy con vui mừng lắm. Thật cảm động, bởi vì niềm vui của bà đã như có một cái gì nằm sâu trong lòng bà.

Ngày hôm qua trong Thánh Lễ chúc thọ, thấy các ông bà đi lễ để được xức dầu thánh trong đó có cha Miên của chúng ta nữa. Nhìn các vị tiến lên để được mang mề đay, chắc khi về nhà, con cháu cũng sẽ rất là vui mừng, có nhiều bà đã thốt lên lời rất là sung sướng: hôm nay con được đến để xức dầu…Rồi nhìn cảnh con cháu lên chụp ảnh chung để kỹ niệm với những vui mừng hớn hở, thật sự trong lòng con cháu cũng rất vui mừng, bởi vì ông bà đến tuổi này rồi mà vẫn còn được như vậy. Rồi mỗi khi đến nhà thờ, mình cũng cảm nghiệm rằng ông bà mình đã thương mình và làm gương về đời sống đạo đức, rồi mình thấy có một cái gì đặc biệt trong đôi mắt, trong con tim cũng như là trong nếp sống của ông bà mình làm cho như cái men dậy lên trong lòng niềm vui sướng, và niềm vui này không chỉ là niềm vui bên ngoài, mà là một niềm vui đã được truyền từ đời nọ đến đời kia, nhất là truyền niềm tin về Thiên Chúa.

Hôm nay Chúa mời gọi chúng ta nhìn vào niềm vui đó, ngày xưa khi các Tông đồ đi trừ quỷ xong trở về thì các ngài rất là vui mừng và nói: Lạy Chúa, nhờ Chúa mà chúng con làm công việc sốt sắng, Chúa nói rằng: các con hãy vui hơn nữa khi nhìn các con được đi ở trên trời…. Niềm vui của chúng ta càng sâu xa hơn khi niềm vui đó được đặt vào trong cung lòng của Chúa, Chúa ghi nhớ tất cả những gì chúng ta làm, Chúa vui mừng khi thấy chúng ta làm những việc tốt. TGM Peter, trong bài giảng của ngài vào thánh lễ Giao thừa vừa qua, ngài đã nói rằng: ngài trân trọng những ông bà của mình, mặc dù khi ngài nhìn vào những tấm hình dù ngài chưa trực tiếp gặp ông bà của mình trước đây, nhưng mà cảm thấy có một cái gì đó tốt lành, đạo đức nơi ông bà để lại, ngài cảm nghiệm như vậy, ngài nói rằng khi ông bà nhìn vào con cái cháu chắt mà mĩm cười, giống như Chúa trên trời cũng nhìn xuống mỗi người chúng ta và mĩm cười. Bởi vì tình thương đó rất là gần gủi, tình thương của Chúa, tình thương trên trời. Niềm vui trên trời là niềm vui no thỏa.

Trong năm mới này chúng ta cầu chúc cho nhau được luôn luôn mang lấy niềm vui như ngày hôm nay, như những ngày đầu xuân, một niềm vui mà chúng ta có thể đem ra chia sẻ qua cuộc sống của chúng ta, của đạo đức qua những giá trị tốt lành để từ đó chúng ta lấy niềm vui đem cho người khác mùa Xuân mới, đem cho giáo xứ một mùa Xuân được sống lại nhiều hơn trong đời sống đức tin và phục vụ trong hiệp nhất. Chúng ta cầu nguyện cho nhau để được niềm vui no đầy, niềm vui trọn vẹn trong tình yêu của Chúa…”

Sau bài giảng là phần phụng vụ Thánh lễ thông thường với lời nguyện giáo dân đã tạo nên những giây phút thiêng liêng qua những lời nguyện cầu thiết tha như: cầu cho toàn thể dân Chúa trong giáo hội luôn biết chọn lựa sự khôn ngoan của nước Thiên Chúa hơn sự khôn ngoan của thế trần, cầu cho các nhà lãnh đạo Việt Nam sớm biết tôn trọng công lý và sự thật khi điều hành quốc gia để mọi người dân được sống trong hạnh phúc, an bình, cầu cho giáo xứ qua tiến trình ghi danh vào Giáo xứ đạt được thành quả tốt đẹp để xây dựng Giáo xứ Việt Nam ngày càng thêm triển nở tốt đẹp. Thánh lễ được kết thúc lúc 12 giờ 45 phút qua lời cám ơn của cha Chánh xứ và sau đó là chương trình Vui Xuân. Trong lúc chờ đợi Ban tổ chức sửa soạn lại lễ đài để chuẩn bị cho một buổi văn nghệ vui xuân, giáo dân rời khỏi hội trường để thưởng thức vài món ăn nhẹ bày bán ở trước hội trường như bánh mì, cà phê, chè…

Lúc 1giờ 45 phút, một giọng nam được vọng lên từ sân khấu: Trân trọng kính mời quý vị vào vị trí chỗ ngồi để chương trình văn nghệ đón xuân Tân Mão được bắt đầu, lời mời gọi vừa dứt trong chốc lát thì tiếng pháo đã nổ dòn với đoàn múa lân chào mừng khách tham dự buổi văn nghệ vui xuân. Chương trình văn nghệ hết sức phong phú, ngoài phần trình diễn khá phong phú của ca sĩ Tâm Phương Anh còn có nhiều vũ khúc của các em thiếu nhi, mục sớ táo quân trình bày khá hấp dẫn, thêm đội kèn đồng do nhóm tài nghệ của Hội Đức Mẹ Hằng Giúp trình diễn khá ngoạn mục, gần về chiều buổi văn nghệ càng thu hút khán giả khi linh mục phó xứ Nguyễn Sơn Miên xuất hiện trong bộ quân phục rằn ri trông khá ngầu. " Tiếng vỗ tay vang dội cả hội trường khi cha Nguyễn Sơn Miên xuất hiện và cùng hát với cô Tuyền một huynh trưởng Thiếu Nhi Thánh Thể Đoàn Chúa Hài Đồng: Nói đến cha Miên là nói đến một vị linh mục tuy đã trọng tuổi, (ngoài cổ lai rồi), nhưng luôn có tâm hồn rất trẻ, thích hoạt động, ngài đang là trụ cột của Đoàn Thiếu Nhi Thánh Thể trong Giáo Xứ, và mỗi khi trong Cộng Đồng Giáo xứ có lễ hội, có những cuộc vui là có ngài ca hát vui chơi. Sau phần trình diễn của đôi song ca vừa nêu trên, là một tiết mục khác khá độc đáo được trình diễn khi cha Đào Xuân Thành hát bài: “Xuân này con không về” với sự phụ diễn của cha Nguyễn Sơn Miên. Cha Miên đã đóng vai người lính trận từ miền xa trong bộ quân phục tác chiến đang âm thầm hướng về quê nhà khi mùa Xuân đến. Qua giọng ca đầm ấm, ngọt ngào của cha Chánh Xứ Đào Xuân Thành cùng với cách diễn tả các điệu bộ như người lính đang cầu nguyện cho quê hương đất nước được sớm chấm dứt chiến tranh để mỗi độ Xuân về, ai cũng được vui xuân trong sum họp, đã tạo nên bầu khí của buổi văn nghệ thêm tuyệt vời. Buổi văn nghệ Vui Xuân Tân Mão khá phong phú được kết thúc lúc 4giờ 40 phút với màn Xổ số vui xuân sau bài đồng ca Ly Rượu Mừng do ban đồng ca không chuẩn bị trước gồm nhiều giáo dân còn lại đến phút chót đã cùng nhau ca hát với cha chánh xứ, tất cả đã lên sân khấu cùng hát khá nhịp nhàng dù chưa tập trước. Mọi người ra về trong niềm hân hoan với tâm tình tạ ơn và mang trong lòng niềm vui bất tận.

Seattle, những ngày đầu Xuân Tân Mão 2011