Chúa Giê-su hiển dung
Mt 17,1-9
Sáu ngày sau Chúa Giê-su đã
Đem Phê-rô, Giacôbê, Gioan theo mình
Đem riêng lên ngọn núi xinh
Các ông cảm nghiệm chương trình huyền vi
Hình dạng Ngườ`i tức thì biến đổi
Dung nhan Người chói lọi mặt trời
Áo quần tinh trắng sáng ngời
Nhãn quan chiêm ngưỡng bời bời ngất ngây
Các ông thấy hai người xuất hiện
Là Mai-sen lãnh đạo Ích-Diên
E-li-a ngôn sứ đứng bên
Hai người đàm đạo huyên thuyên với Người
Ông Phê-rô mở lời thưa Chúa
Cúi lạy Thầy muôn thủa quyền uy
Nơi đây tốt đẹp khôn bì
Chúng con được sống rất chi thỏa lòng
Thầy muốn không chúng con xin dựng
Ba chiếc lều chứa dựng ba người
Một: Thầy cư ngụ và rồi
Một: Mai-sen một cho ngài Êlia
Khi ông còn đưa ra tiếng nói
Mây sáng ngời phủ lấy các ông
Từ mây có tiếng phán rằng
Đây Con yêu dấu Ta hằng yêu thương
Các ngươi hãy trăm đường tuân phục
Nghe vậy xong bụng họ kinh hoàng
Ngất ngây trộn lẫn hoang mang
Ngã sấp xuống đất rõ ràng ngay đơ
Bàn tay Chúa nhẹ sờ và nói
Chỗi dậy đi sợ hãi làm chi
Ngước mắt lên họ thấy gì ?
Không còn ai khác chỉ Đức Giê-su một mình
Khi thầy trò hành trình xuống núi
Chúa Giê-su nói với họ rằng
Thị kiến nầy giữ kín bưng
Cho đến ngày nhờ quyền năng Thánh Thần
Thầy được chỗi dậy khải hoàn
Từ trong cõi chết mồ chôn ba ngày
Cuộc phán xét chung
Mt 25, 31-46
Đây là quang cảnh cánh chung
Con Người ngự đến vô cùng vinh quang
Thiên thần chầu chực hàng hàng
Trên ngai Người ngự huy hoàng quyền uy
Mọi dân mọi nước tức thì
Cùng về họp trước uy nghi nhan Người
Và Người phân họ làm hai
Như người mục tử phân loài chiên dê
Chiên ở bên phải yên bề
Còn bên tay trái là dê từng hàng
Với người bên phải Vua rằng
Các ngươi những kẻ Cha hằng chúc cho
Muôn phúc tuôn đổ vô bờ
Hãy vào vinh hưởng thiên thu phúc lành
Vương quốc Cha đã để dành
Từ khi trời đất trở thành nguyên sơ
Xưa Ta đói cho ăn no
Xưa Ta khát các ngươi cho uống rồi
Ta là khách lạ đơn côi
Các ngươi tiếp rước mặn mòi tình thương
Xưa kia Ta bị trần truồng
Ngươi cho quần áo ấm thân mặc vào
Khi Ta đau yếu xanh xao
Các ngươi chăm sóc với bao ân tình
Khi Ta tù tội nhục hình
Các ngươi thăm viếng tỏ tình đỡ nâng
Những người công chính thưa rằng
Có bao giờ thấy rõ rang Chúa đâu
Để làm những việc Chúa nêu
Chúng con tất thảy cũng đều như nhau
Là chưa gặp Chúa lần nào
Vậy thì không thể làm sao để mà
Làm cho Chúa điều nêu ra
Nhưng Đức Vua đã nhẫn nha phán rằng
Các ngươi có biết hay chăng
Một người nhỏ nhất thuộc hàng ngũ Ta
Các ngươi giúp anh ta là
Các ngươi làm chính cho Ta thực rồi
Còn người bên trái ôi thôi
Đức Vua phán bảo những lời trách chê
Những lơi nguyền rủa nặng nề
Vì khi Ta đói chẳng hề cho ăn
Ta khát ngươi chẳng ngó ngàng
Ta khách lạ chẳng dễ dàng rước vô
Ta trần truồng chẳng mặc cho
Ta đau yếu ngồi tù chẳng chăm lo bao giờ
Những người ấy cũng phân bua
Chúng tôi thấy Chúa bao giờ ở đâu?
Để làm cho Chúa việc Chúa nêu
Nhưng Đức Vua đã phải kêu lên rằng
Các ngươi có biết hay chăng
Những người nhỏ nhất trong hàng ngũ Ta
Không làm cho họ chính là
Không làm cho bản thân Ta nữa rồi
Hãy xéo khuất mắt đi thôi
Vào trong lò lửa đời đời đốt thiêu
Cực hình muôn kiếp đủ điều
Còn người công chính hưởng nhiều phúc vinh
Trường sinh cuộc sống thiên đình
Mt 17,1-9
Sáu ngày sau Chúa Giê-su đã
Đem Phê-rô, Giacôbê, Gioan theo mình
Đem riêng lên ngọn núi xinh
Các ông cảm nghiệm chương trình huyền vi
Hình dạng Ngườ`i tức thì biến đổi
Dung nhan Người chói lọi mặt trời
Áo quần tinh trắng sáng ngời
Nhãn quan chiêm ngưỡng bời bời ngất ngây
Các ông thấy hai người xuất hiện
Là Mai-sen lãnh đạo Ích-Diên
E-li-a ngôn sứ đứng bên
Hai người đàm đạo huyên thuyên với Người
Ông Phê-rô mở lời thưa Chúa
Cúi lạy Thầy muôn thủa quyền uy
Nơi đây tốt đẹp khôn bì
Chúng con được sống rất chi thỏa lòng
Thầy muốn không chúng con xin dựng
Ba chiếc lều chứa dựng ba người
Một: Thầy cư ngụ và rồi
Một: Mai-sen một cho ngài Êlia
Khi ông còn đưa ra tiếng nói
Mây sáng ngời phủ lấy các ông
Từ mây có tiếng phán rằng
Đây Con yêu dấu Ta hằng yêu thương
Các ngươi hãy trăm đường tuân phục
Nghe vậy xong bụng họ kinh hoàng
Ngất ngây trộn lẫn hoang mang
Ngã sấp xuống đất rõ ràng ngay đơ
Bàn tay Chúa nhẹ sờ và nói
Chỗi dậy đi sợ hãi làm chi
Ngước mắt lên họ thấy gì ?
Không còn ai khác chỉ Đức Giê-su một mình
Khi thầy trò hành trình xuống núi
Chúa Giê-su nói với họ rằng
Thị kiến nầy giữ kín bưng
Cho đến ngày nhờ quyền năng Thánh Thần
Thầy được chỗi dậy khải hoàn
Từ trong cõi chết mồ chôn ba ngày
Cuộc phán xét chung
Mt 25, 31-46
Đây là quang cảnh cánh chung
Con Người ngự đến vô cùng vinh quang
Thiên thần chầu chực hàng hàng
Trên ngai Người ngự huy hoàng quyền uy
Mọi dân mọi nước tức thì
Cùng về họp trước uy nghi nhan Người
Và Người phân họ làm hai
Như người mục tử phân loài chiên dê
Chiên ở bên phải yên bề
Còn bên tay trái là dê từng hàng
Với người bên phải Vua rằng
Các ngươi những kẻ Cha hằng chúc cho
Muôn phúc tuôn đổ vô bờ
Hãy vào vinh hưởng thiên thu phúc lành
Vương quốc Cha đã để dành
Từ khi trời đất trở thành nguyên sơ
Xưa Ta đói cho ăn no
Xưa Ta khát các ngươi cho uống rồi
Ta là khách lạ đơn côi
Các ngươi tiếp rước mặn mòi tình thương
Xưa kia Ta bị trần truồng
Ngươi cho quần áo ấm thân mặc vào
Khi Ta đau yếu xanh xao
Các ngươi chăm sóc với bao ân tình
Khi Ta tù tội nhục hình
Các ngươi thăm viếng tỏ tình đỡ nâng
Những người công chính thưa rằng
Có bao giờ thấy rõ rang Chúa đâu
Để làm những việc Chúa nêu
Chúng con tất thảy cũng đều như nhau
Là chưa gặp Chúa lần nào
Vậy thì không thể làm sao để mà
Làm cho Chúa điều nêu ra
Nhưng Đức Vua đã nhẫn nha phán rằng
Các ngươi có biết hay chăng
Một người nhỏ nhất thuộc hàng ngũ Ta
Các ngươi giúp anh ta là
Các ngươi làm chính cho Ta thực rồi
Còn người bên trái ôi thôi
Đức Vua phán bảo những lời trách chê
Những lơi nguyền rủa nặng nề
Vì khi Ta đói chẳng hề cho ăn
Ta khát ngươi chẳng ngó ngàng
Ta khách lạ chẳng dễ dàng rước vô
Ta trần truồng chẳng mặc cho
Ta đau yếu ngồi tù chẳng chăm lo bao giờ
Những người ấy cũng phân bua
Chúng tôi thấy Chúa bao giờ ở đâu?
Để làm cho Chúa việc Chúa nêu
Nhưng Đức Vua đã phải kêu lên rằng
Các ngươi có biết hay chăng
Những người nhỏ nhất trong hàng ngũ Ta
Không làm cho họ chính là
Không làm cho bản thân Ta nữa rồi
Hãy xéo khuất mắt đi thôi
Vào trong lò lửa đời đời đốt thiêu
Cực hình muôn kiếp đủ điều
Còn người công chính hưởng nhiều phúc vinh
Trường sinh cuộc sống thiên đình