Lời chào cao hơn mâm cổ, những lần hiện ra với các môn đệ, sau khi sống lại, Đức Giêsu luôn mở đầu bằng câu chào: “Bình an cho anh em”(Ga 20, 19).
Theo quyển đại từ điển tiếng việt thì chữ: “bình an”, có nghĩa là: “Yên ổn, không gặp trắc trở, nguy hiểm”. Gặp Đức Giêsu, các môn đệ hoàn toàn thanh thản tâm hồn và thư thái thể xác. Họ vui mừng khôn xiết, giữa biết bao cơn khủng hỏang tinh thần, biến động thân xác. Giờ đây các Ngài bừng tỉnh và đứng dậy. Một cuộc sống bình an đó là giấc mơ chung của mọi người, ai lại ưa sống mà gặp tòan là những chuyện bất an, bất ổn. Đức Giêsu mang đến bình an cho con người, nhưng lần giở lại Tin mừng, chúng ta sẽ bắt gặp sự bình an mà Đức Giêsu đem lại có cái gì đó khác hẳn với sự bình an mà thế gian đang có: “Anh em đừng tưởng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ”(Lc12, 51). Nghĩa là một khi chấp nhận làm người môn đệ của Chúa, thì phải trải qua những khó khăn, thách thức, những nghịch lý vô vàn trong cuộc đời: “ Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngọai được biết.”(Mt10,17-18). Quả thực như vậy, sau khi Đức Giêsu về Trời, các Tông đồ với sự soi sáng của Chúa Thánh Linh đã mở tung hết các cửa, loan báo Tin mừng Phục sinh cho muôn dân. Ba thế kỷ đầu, là thời kỳ bách hại khốc liệt mà các hòang đế và những người không có cảm tình với các Tông đồ và các Kitô Hữu giáng xuống trên cuộc đời của họ. Những cơn bách hại liên tiếp xảy ra, các tông đồ lần lượt lấy mạng sống mình làm chứng cho Tin mừng Phục sinh . Có lẽ hơn ai hết, những người theo Đức Kitô mới thấm thía hai chữ “bình an” của Chúa Giêsu Phục sinh tặng ban cho họ.
Sự sống lại của Chúa Giêsu là quà tặng hòa bình cho nhân lọai, Ngài đến đem hạnh phúc cho con người, hạnh phúc mà Chúa trao ban là Nước Trời, mà Nước Trời chỉ dành cho ai có tâm hồn đơn sơ và thật thà, biết sống xả thân vì anh em đồng lọai.
Theo quyển đại từ điển tiếng việt thì chữ: “bình an”, có nghĩa là: “Yên ổn, không gặp trắc trở, nguy hiểm”. Gặp Đức Giêsu, các môn đệ hoàn toàn thanh thản tâm hồn và thư thái thể xác. Họ vui mừng khôn xiết, giữa biết bao cơn khủng hỏang tinh thần, biến động thân xác. Giờ đây các Ngài bừng tỉnh và đứng dậy. Một cuộc sống bình an đó là giấc mơ chung của mọi người, ai lại ưa sống mà gặp tòan là những chuyện bất an, bất ổn. Đức Giêsu mang đến bình an cho con người, nhưng lần giở lại Tin mừng, chúng ta sẽ bắt gặp sự bình an mà Đức Giêsu đem lại có cái gì đó khác hẳn với sự bình an mà thế gian đang có: “Anh em đừng tưởng Thầy đến để ban hòa bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ”(Lc12, 51). Nghĩa là một khi chấp nhận làm người môn đệ của Chúa, thì phải trải qua những khó khăn, thách thức, những nghịch lý vô vàn trong cuộc đời: “ Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ. Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngọai được biết.”(Mt10,17-18). Quả thực như vậy, sau khi Đức Giêsu về Trời, các Tông đồ với sự soi sáng của Chúa Thánh Linh đã mở tung hết các cửa, loan báo Tin mừng Phục sinh cho muôn dân. Ba thế kỷ đầu, là thời kỳ bách hại khốc liệt mà các hòang đế và những người không có cảm tình với các Tông đồ và các Kitô Hữu giáng xuống trên cuộc đời của họ. Những cơn bách hại liên tiếp xảy ra, các tông đồ lần lượt lấy mạng sống mình làm chứng cho Tin mừng Phục sinh . Có lẽ hơn ai hết, những người theo Đức Kitô mới thấm thía hai chữ “bình an” của Chúa Giêsu Phục sinh tặng ban cho họ.
Sự sống lại của Chúa Giêsu là quà tặng hòa bình cho nhân lọai, Ngài đến đem hạnh phúc cho con người, hạnh phúc mà Chúa trao ban là Nước Trời, mà Nước Trời chỉ dành cho ai có tâm hồn đơn sơ và thật thà, biết sống xả thân vì anh em đồng lọai.