Giá trị của sự mạo hiểm

Hôm nay Giáo Hội hoàn vũ mừng kính trọng thể lễ thánh John Vianey ( Gio-an Vi-a-nây), ngài được nhận làm bổn mạng của tất cả các linh mục quản xứ, tôi nghĩ về hình ảnh người linh mục của Đức Kitô trong cuộc đời của vị linh mục thánh thiện và khả kính này. Từ hình ảnh đó bất giác tôi nhớ về con đường mà tôi đang đi, lý tưởng mà tôi đang theo đuổi, ký ức của một thời ùa về xâm chiếm lòng tôi…

Khi còn học phổ thông, ở độ tuổi “tin” tôi đã có ước muốn rằng Chúa sẽ gọi tôi đi làm linh mục cho dân của ngài. Ý tưởng đó luôn đốt nóng trong tôi, cách đặc biệt qua hình ảnh rất nhiều linh mục thánh thiện, đạo đức và tài năng. Nhưng khi trưởng thành hơn, thao thức đó bắt đầu có những cuộc cạnh tranh đầy sóng gió bởi rất nhiều những cơ hội thăng tiến và cả những cám dỗ rất điển hình trong cuộc đời của một người trẻ. Cha xứ của tôi đã khuyến khích động viên tôi khám phá xem những người khác nhìn thấy gì nơi tôi nếu tôi trở thành linh mục và tôi đã chịu ảnh hưởng rất nhiều từ vị mục tử đầy thánh thiện này.

Tôi nhớ đã có lần ngài nói với tôi: “Con đường tốt nhất mà con có thể biết được ơn gọi của con đó là môi trường Chủng Viện. Hãy cho môi trường Chủng viện một cơ hội để con tự khám phá ơn gọi của mình” Và quả thực tôi đã không cảm thấy thất vọng khi được vào Chủng viện, dẫu biết rằng hơi muộn màng và sóng gió hơn so với nhiều anh em khác. Tuy nhiên, tôi nhận thấy rằng môi trường Chủng Viện thật sự là hữu ích cho tôi để tôi nhận thức rõ hơn ơn gọi của mình. Chính những năm tháng sống trong môi trường Chủng viện tại Việt nam đã tạo cho tôi một nếp sống gần gũi và sâu sắc hơn với Chúa, và quan trọng nữa là giúp tôi khám phá ra ơn gọi của chính mình. Tôi ý thức được rằng tôi cần phải phó thác đời tôi cho sự quan phòng của Thiên Chúa và phục vụ dân người trong khả năng và sức khỏe Chúa ban cho tôi.

Tôi luôn cảm tạ Chúa vì tất cả những gì ngài đã ban cho tôi từ mái ấm Chủng Viện, và tôi luôn mong chờ sẽ có ngày được phục vụ dân Chúa trong thiên chức linh mục. Nếu như có một điều ước dành cho tôi, tự đáy lòng tôi sẽ ước mong rằng cuộc đời tôi mãi mãi sẽ là một “bài ca tạ ơn” dâng lên Thiên Chúa và cho tất cả những ai đã và đang xậy đắp ,vun trồng ơn gọi cho tôi. Tôi sẽ không còn cảm thấy sợ hãi khi dấn thân vào con đường xem ra đầy mạo hiểm và chẳng mấy ai đi này. Tôi vững tin để nói lên điều đó vì tôi đã cảm nghiệm thật sự rõ nét nơi cuộc sống Phương tây nơi đây với đầy đủ của cái, vật chất nhưng ơn gọi linh mục xem ra như “lá mùa thu” ! Tôi thật sự rất mừng và cảm tạ ơn Chúa vì thấy ơn gọi của Giáo Phận quê hương vẫn còn rất nhiều. Cánh đồng truyền giáo thật bao la mà ơn gọi thì đang dần khan hiếm cho Giáo hội. Giáo Hội đang rất cần những người trẻ dám dấn thân cho sứ vụ tông đồ. Tôi ước mong rằng bản thân tôi, các bạn của tôi, những người đã có ơn gọi cũng như những ai đang định có ý hướng thánh hiến đời mình cho Chúa, đừng ngại mạo hiểm và dấn thân đời mình cho thiên chức linh mục vì sự mạo hiểm luôn có giá trị xứng đáng của nó.

Chủng viện thánh Augustinô 4.8.2011 - Lễ Thánh John Vianney.

Francis Nguyen