Vì thắng ở nhiều quận cho nên Keith Judd có quyền cử đại diện đi dự cuộc họp đại hội đảng. Nhưng cho tới nay chưa có ai ghi danh làm đại biểu cho anh ta cả.
Keith Judd là ai vậy?
Theo một ý kiến trên trang web VoteSmart (do chính anh tự viết?), thì tuy rằng việc hình sự cuả Keith Judd đã làm hoen ố những nhận định 'khách quan' về anh ta, nhưng sự thật anh ta đã có một hồ sô cá nhân rất là 'ấn tượng' như sau:
-Anh đã từng sáng lập ra phong trào 'Hoà Bình Thế Giới qua sự Cảm Thông từ Âm Nhạc,' và là chủ tịch cuả phong trào này từ 1963 cho đến nay.
-Anh là thành viên cuả 'Liên Bang các Siêu Anh Hùng' (Super Heroes ,) từ năm 1976 cho đến 1982.
Trên tờ lý lịch cá nhân, anh khai 54 tuổi, đã theo học (attended) ChínhTrị ở ĐH Harvard, học Thương Mại, Âm Nhạc, Nhảy Đầm, Hùng Biện, Tâm Lý học ở University of New Mexico và University of California Los Angeles.
Anh ta còn học Vât Lý và Nguyên Tử tại ĐH University of California Los Alamos.
Trước khi vào tù vì tội đe doạ tống tiền ở ĐH New Mexico năm 1999, nghề nghiệp chính cuả anh là Chơi Guitar Bass cho các ban nhạc nay đây mai đó.
Tác giả anh ái mộ nhất là mẹ anh (tác phẩm?). Người anh kính nể nhất là cha anh vì ông đã chế ra trái bom nguyên tử đầu tiên (?) và chính trị gia anh khâm phục nhất là tổng thống Nixon vì ông đã rút quân ra khỏi Việt Nam. Sau cùng người anh mong ước được gặp mặt nhất là nhạc sĩ nổi danh Mozart (đã chết trên 200 năm rồi.)
Ngày 24 tháng 6 năm 2013 tới, anh ta sẽ được thả.
...
Một nhân vật 'bá láp'như vậy mà suýt nữa đánh bại một vị tổng thống đương nhiệm ư? Người ta tự hỏi liệu người dân ở West Virginia có điên không?
Câu trả lời là không. Nó chỉ báo hiệu là Obama đã không còn ăn khách đến nỗi người ta thà bỏ phiếu cho bất cứ ai.
Và một sự thất bại ở West Virginia cũng không làm cho bàn cờ tranh cử thay đổi. Những chương trình Năng Lượng của Obama thường làm nguy hại cho nền kinh tế dựa vào than mỏ cuả Tiểu Bang này cho nên đảng Dân Chủ vẫn nghĩ rằng sẽ mất phiếu ở đây.
Thông thường một vị tổng thống cuả đảng cầm quyền đương nhiên trở thành ứng cử viên cho nhiệm kỳ tới, những cuộc bầu cử sơ bộ chỉ là hình thức bề ngoài mà thôi. Đảng viên dồn phiếu cho vị tổng thống với mục đích tạo thêm thanh thế.
Nhưng dù chỉ là tượng trưng, năm nay, nhiều đảng viên Dân Chủ đã chủ ý chọn một người khác nếu có dịp, bằng không thì thà bỏ phiếu trắng, với chủ ý làm mất mặt tổng thống. Nhiều trường hợp tương tự đã xảy ra:
Trước đây, ở Oklahoma, Randall Terry chống Obama với danh nghiã chống Phá Thai, ông ta đã dành được 18%.
Ở Tennessee cũng vậy, John Wolfe lấy được 18,000 phiếu.
Ở North Carolina, 20% bỏ phiếu “không ý kiến”.
Và ở Alabama, không có ai là đối thủ, đảng viên Dân Chủ bỏ phiếu trắng 18%.
...
Trở lại chuyện anh chàng Keith Judd, sở dĩ anh ta có tên trên danh sách ứng viên cuả Tiểu Bang chỉ vì anh đã đóng đủ số tiền là $2,500 và gửi tới một tuyên ngôn có thị thực chữ ký, là điều kiện đủ theo luật định cuả nơi đây.
Anh đã làm như vậy ở nhiếu nơi để có danh nghĩa là ứng cử viên tổng thống từ năm 1966.
Không ai coi anh ta là một ứng viên nghiêm chỉnh cả. Sự việc một số đông đảng viên Dân Chủ đã dồn phiếu cho anh báo hiệu có sự rạn nứt trong đảng Dân Chủ... có 'khói' đang bốc lên.
Khi mà một căn nhà bị cháy thì người ta sẽ bỏ chạy thoát thân. Đó là kinh nghiệm năm 2008 khi những ứng viên cuả đảng Cộng Hoà đã 'lịch sự' không mời tổng thống Bush xuất hiện chung trong nhửng cuộc tranh cử địa phương cuả họ.
Bây giờ còn quá sớm để biết sẽ có bao nhiêu người mời Obama. Nhưng ở West Virginia, vị thống đốc Dân Chủ và thượng nghị sĩ Dân Chủ đã lên tiếng không ủng hộ tổng thống.