Chúa Nhật XXIV Thường niên A
Mt 18, 21 – 35

Sống trên đời là phải phấn đấu, vượt thắng chính con người của ta để vươn lên và sống tốt, sống đẹp, sống hòa thuận và sống thương yêu đối với mọi người. Ta sống là sống với, sống chung, sống liên đới với nhiều người. Do đó sẽ có những va chạm, có những va chạm nhẹ, nhưng cũng có những va chạm lớn gây xích mích, mất lòng và có khi đem đến hận thù. Tuy nhiên,tha thứ luôn khai mở năng lực mới giúp con người sống tốt và sống vui tươi…Chúa Giêsu khuyên mọi người hãy tha thứ mãi mãi, tha thứ không ngừng…

Thât vậy, sống ở đời chúng ta sống liên đới với nhau. Càng sống với nhau, chúng ta càng cảm nghiệm sâu xa, tha thứ là cần thiết, Hận thù là hủy diệt. Ở đời có những hoài niệm giúp ta vui, hạnh phúc nhưng có những hoài niệm làm ta đau buồn khi chúng ta nhớ lại bởi vì có những người đã gây cho chúng ta sự đau khổ, mất mát trong cuộc đời. Những người đó có thể giờ đây ở xa ta, có người ở gần ta, có người là bạn, là những người láng giềng cùng xóm cùng làng với ta, có người là thầy, là bạn học với ta vv…Đối với những người này, ta phải đối xử sao đây, ăn ở làm sao đây ? Cứ lẽ thường “ Mắt thế mắt, răng đền răng “. Kẻ làm hại ta, ta phải loại trừ, phải né tránh. Kẻ ghét ta, taq phải ghét lại. Kẻ chống ta, ta phải chống lại vv và vv…Người đời cư xử như thế và họ cho là hợp lý, là phải lẽ và là khôn ngoan. Tuy nhiên, Đức Giêsu, Đấng khôn ngoan trên mọi sự khôn ngoan, Ngài đã dạy chúng ta sự khôn ngoan hơn mọi sự khôn ngoan. Sự hợp lý hơn mọi sự hợp lý của thế gian. Sự khôn ngoan, Ngài dạy là :” Hãy tha thứ cho kẻ làm hại ta, tha thứ và tha thứ mãi mãi, tha thứ không ngừng. Hãy quên đi những kỷ niệm, những hoài niệm làm ta đau khổ “.

Vâng, Đức Giêsu, hôm nay đã nói với Phêrô :” Thầy không bảo anh em phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy “. Câu trả lời của Chúa Giêsu vén mở cho Phêrô và các môn đệ, cùng tất cả nhân loại :” Hãy tha thứ liên tục, tha thứ không ngừng “. Đức Giêsu không ngừng tại đó, nhưng Ngài còn mời gọi con người, kêu mời chúng ta tha thứ cho những người đã xúc phạm, đã làm hại, đã ghét bỏ, đã hận thù chúng ta như chính Thiên Chúa đã tha thứ cho ta. Nhìn vào chính chúng ta, kiểm thảo lại đời sống của mỗi người,chúng ta sẽ thấy những tội lỗi, thiếu sót, lỗi phạm chúng ta gây ra cho Thiên Chúa còn nhiều, còn nặng nề hơn những sai lỗi, những xúc phạm anh chị em, tha nhân đã gây ra cho chúng ta.Chỉ đọc lại lịch sử dân Israen, chúng ta sẽ nhận ra lòng xót thương Thiên Chúa lớn lao, quảng đại thế nào với dân hay phản nghịch, dân luôn bất trung với Thiên Chúa là Đấng tín trung. Thiên Chúa đã yêu thương, giải thoát dân Israen ra khỏi đất Ai Cập thế nào và vùi dập bộ binh, xe cộ, ngựa, chiến mã của dân Israen làm sao! Trong Tân Ước, Chúa đã tha thứ cho những kẻ giết Ngài. Chúa đã tha thứ cho kẻ trộm lành, Ngài tha thứ cho người phụ nữ ngoại tình bị bắt quả tang và mọi người đều lên án muốn ném đá người phụ nữ này. Chúa tha thứ cho mọi người, cho chúng ta không giới hạn, tha thứ luôn mãi, tha thứ không ngừng vv…Chính vì thế, Chúa mời gọi nhân loại, mời gọi chúng ta đừng chần chừ tha thứ cho người anh em phạm lỗi và mau mắn tha thứ cho nhau…

Lạy Chúa, xin dủ lòng thương xót chúng con. Xin cho chúng con cảm nghiệm sâu xa lòng nhân từ của Chúa để chúng con cũng không ngừng tha thứ cho những anh chị em xúc phạm đến chúng con.Amen.

Gợi ý để chia sẻ :

1.Tha thứ “ bảy mươi lần bảy “ nghĩa là làm sao ?
2.Tại sao chúng ta phải tha thứ không ngừng, tha thứ mãi mãi ?
3.Sống khoan dũng nghĩa là gì ?
4.Sống quảng đại nghĩa là làm sao ?