Chúa Nhật 6 THƯỜNG NIÊN. B
(Mc 1, 40-45)
PHONG CÙI


Phong cùi lở loét rời xa,
Mọi người lẩn tránh như tà hay lây.
Gia đình lối xóm sa lầy,
Bệnh tình cắt đứt mối giây thân tình.
Thân cùi đành phải hy sinh,
Vào nơi hoang vắng, một mình sống riêng.
Tình thân kết nối thiêng liêng,
Phong cùi giết chết, nên kiêng đến gần.
Khổ đau chồng chất gian trần,
Chúa thương cứu chữa, những lần van xin.
Người cùi mở miệng cầu xin,
Chữa con lành bệnh, xin tin nơi Ngài.
Thấu lòng cầu khẩn van nài,
Tà phong lành sạch, mở khai lối về.
Sướng vui xum họp mọi bề,
Hợp đoàn dân Chúa, con thề tín trung.

Người phong cùi tìm đến Chúa Giêsu xin chữa lành. Ông van xin: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể chữa tôi lành bệnh.” Chúng ta biết rằng không ai chạy đến với Chúa mà bị từ chối sự giúp đỡ. Chúa đã chữa ông ta lành bệnh.

Theo luật Do Thái, những người bị bệnh phong cùi phải sống tách biệt, không ai được đến gần hay động chạm đến họ. Họ là những người đau khổ nhất. Họ bị bỏ rơi và bị khinh miệt, ngay cả với những người thân trong gia đình. Họ đang sống nhưng như người đã chết. Căn bệnh kinh khủng rỉa mòn thân xác mỗi ngày. Họ từ từ bị rụng các ngón tay, ngón chân, tai, mũi…

Họ bị xua đuổi và tự sinh sống nơi hoang địa. Phải tự lo cho cuộc sống riêng của mình. Số phận của họ thật là nghiệt ngã. Họ có thể bị ném đá, nếu mon men đến gần các thầy tư tế hoặc nhà chức trách để xin ân huệ.

Hôm nay, người phong cùi tiến gần tới Chúa Giêsu với tấm lòng khiêm cung. Họ nhận biết quyền năng của Chúa. Chúa Giêsu đã trìu mến thương cảm đón tiếp họ. Chúa chữa lành bệnh hoạn cả thể xác lẫn tinh thần. Chúa tỏ lòng thương xót và yêu mến. Chúa đã chạm đến thân xác cùi hủi của họ.

Ngày nay, trong xã hội vẫn còn nhiều người mắc chứng bệnh phong cùi. Họ cũng phải tách lìa cộng đoàn và sống riêng rẽ nơi trại phong. Họ cùng tụ họp để tự lo lắng, bảo vệ và nâng đỡ nhau trong cuộc sống. Họ ít đi lang thang để xin ăn. Họ chỉ chờ đợi lòng thương xót đến từ những nhà hảo tâm. Có nhiều trại phong được các tâm hồn quảng đại giúp đỡ. Có những người đã hy sinh cuộc đời đến ở bên họ để chăm sóc, nâng đỡ và ủi an.

Đôi khi chúng ta cũng mang những loại bệnh cùi hủi trong tâm hồn. Chúng ta cũng cần nài xin Chúa: Nếu Chúa muốn, xin Chúa chữa lành cho chúng con khỏi mọi bệnh hoạn tật nguyền. Chúng ta là con Chúa. Được mang hình ảnh của Chúa. Hãy mở rộng tay chia xẻ cho những anh em cùng khổ và kém may mắn. Chúa yêu thương và đón tiếp họ.

Xin Chúa cho chúng ta tâm hồn quảng đại để cùng cảm thông và giúp đỡ những người kém may mắn với lòng yêu thương và tôn trọng.

THỨ HAI, TUẦN 6 THƯỜNG NIÊN
(Stk 4, 1-15.25; Mc 8, 11-13).
ĐIỀM LẠ


Ân thiêng hiện hữu trên đời,
Con người hồn xác, tuyệt vời thế nhân.
Càn khôn Tạo Hóa ban ân,
Xác thân giới hạn, cõi trần không gian.
Khả năng phú bẩm thương ban,
Người nhiều kẻ ít, sẻ san giúp đời.
Tự nhiên luật sống cao vời,
Không ai vượt khỏi, cõi trời riêng tư.
Hóa Công cao cả nhân từ,
Giê-su Cứu Thế, ngụ cư thế trần
Quyền năng phép tắc vô ngần,
Nhóm người Biệt Phái, đòi cần chứng minh.
Xin vài điềm lạ hữu hình,
Mọi người chứng kiến, hết tình tin theo.
Chúa rằng thế hệ làm reo,
Không ban dấu lạ, thể theo lòng người.

THỨ BA, TUẦN 6 THƯỜNG NIÊN
(Stk 6, 5-8. 7, 1-5.10; Mc 8, 14-21).
MEN


Muối men ướp mặn trần đời,
Tránh men Biệt Phái, gạn khơi mối thù.
Giữ mình xa tránh gương mù,
Coi chừng vấp phải, phạm trù thế gian.
Tông đồ quên bánh bỏ làn,
Chúa thương nhắc nhở, đừng than thiếu gì.
Nhớ rằng năm bánh là chi,
Năm ngàn thết đãi, đôi khi còn thừa.
Mười hai thúng vụn nhớ chưa,
Có lần bảy chiếc, cũng vừa đủ căn.
Bốn ngàn con số người ăn,
Còn dư bảy thúng, Chúa chăn từng người.
Lo gì cơm bánh trong đời,
Quan phòng cuộc sống, mọi thời trông mong.
Chúa rằng sự thật trong lòng,
Tình yêu men dậy, tinh trong rạng ngời.

THỨ TƯ, TUẦN 6 THƯỜNG NIÊN
(Stk 8, 6-13. 20-22; Mc 8, 22-26).
CHỮA MÙ


Bét-sai-đa cạnh bờ hồ,
Thầy cùng môn đệ, ra vô rao truyền.
Tin mừng giảng dạy răn khuyên,
Nhiều người nhóm tụ, bên thuyền lắng nghe.
Người mù dẫn bước đâu dè,
Đặt tay Chúa chữa, chở che tháng ngày.
Ngắm nhìn thấy rõ mảy may,
Tạ ơn Chúa cứu, con nay tin Ngài.
Ra về đừng nói với ai,
Chúa đã căn dặn, đừng khai báo gì.
Việc lành cố gắng thực thi,
Hồn trong mắt sáng, từ bi sống đời.
Âm thầm Chúa giảng không ngơi,
Dục lòng sám hối, gọi mời ăn năn.
Bỏ đàng ghen ghét thù hằn,
Trở về bên Chúa, đường lành bước theo.

THỨ NĂM, TUẦN 6 THƯỜNG NIÊN
(Stk 9, 6-13; Mc 8, 27-33).
ĐẤNG KITÔ


Xê-sa-rê mạn Bắc xa,
Dọc theo làng nhỏ, khắp nhà loan tin.
Hôm nay thử thách lòng tin,
Tông đồ môn đệ, cùng xin đáp rằng.
Người đời suy nghĩ rõ ràng,
Thầy là ngôn sứ, vào làng truyền rao.
Gio-an Tẩy Giả tự hào,
Ê-li-a đến, biết bao mong chờ.
Tiên tri xứ lạ đâu ngờ,
Không ai biết rõ, lờ mờ đoán sai.
Các con chứng thực là ai?
Phê-rô xưng tụng, thiên sai bởi trời.
Ki-tô Con Chúa xuống đời,
Hy sinh chuộc tội, loài người trần gian.
Chúa liền nghiên cấm truyền lan,
Thực thi thánh ý, ơn ban cứu đời.


THỨ SÁU, TUẦN 6 THƯỜNG NIÊN
(Stk 11, 1-9; Mc 8, 34-39).
THEO THẦY
Trở thành môn đệ của Thầy,
Vai mang thánh giá, theo Thầy bước đi.
Vào đời từ bỏ tình si,
Hy sinh mạng sống, thực thi giới điều.
Chứng nhân chân lý cao siêu,
Truyền rao sứ vụ, dám liều tấm thân.
Muối men ướp mặn gian trần,
Trở nên ánh sáng, góp phần tỏa lan.
Được lời lãi cả thế gian,
Linh hồn lạc mất, gian nan được gì.
Sống đời vô nghĩa ích chi,
Hướng về cùng đích, cuộc thi cuối đời.
Triều thiên vinh sáng cao vời,
Đi vào ngõ hẹp, rạng ngời biết bao.
Tuyên xưng danh Chúa thiên cao,
Theo Thầy tới bến, dạt dào niềm vui.

THỨ BẢY, TUẦN 6 THƯỜNG NIÊN
(Dt 11, 1-7; Mc 9, 1-12).
BIẾN HÌNH


Biến hình sáng láng núi cao,
Áo Người chói lọi, như sao trên trời.
Môi-sen hiện đến cùng Người,
Ê-li-a sáng rạng ngời biết bao.
Giê-su Chúa cả trời cao,
Hiện thân giáng thế, gian lao khổ hình.
Ba Ngài đàm đạo cung đình,
Chứng từ lề luật, chương trình cứu nhân.
Phê-rô sung sướng xuất thần,
Ba lều cư ngụ, thiên nhân rạng ngời.
Con Ta yêu dấu xuống đời,
Ban ơn cứu độ, cho người trần gian.
Chứng nhân Cựu Ước thông ban,
Tông đồ hiện hữu, sẻ san Tin Mừng.
Chúa Con chịu khổ vô chừng,
Hy sinh thập giá, chúc mừng vinh quang.