Chúa Nhật XII THƯỜNG NIÊN. B
(Mc. 4: 35-40)
SÓNG BIỂN


Biển hồ sóng nước mênh mông,
Thuyền chài xa tắp, ngóng trông bến bờ.
Nửa đêm bão tố bất ngờ,
Gió gào sóng vỗ, đêm mờ hiểm nguy.
Môn đồ chèo chống phụ tùy,
Bồn chồn lo lắng, nghĩ suy trong lòng.
Sao Thầy ngủ mệt bên trong,
Vội vàng đánh thức, cầu mong khẩn nài.
Chúng con gặp phải thiên tai,
Cầu Thầy cứu giúp, miệt mài thâu đêm.
Chúa đe gió biển lặng êm,
Đôi lời dạy bảo, êm đềm khuyên răn
Đức tin yếu kém tận căn,
Sao mà sợ hãi, băn khoăn làm gì.
Tông đồ kinh hãi lo chi.
Gió im biển lặng, quyền uy Ngôi Lời.

Đối diện với sự đổi thay của thiên nhiên ai cũng phải run sợ. Thiên Chúa quan phòng sắp đặt sự lưu chuyển tuần hoàn trong vũ trụ. Có nhiều biến cố thiên nhiên xảy ra một cách kinh hoàng như động đất, núi lửa, sóng ngầm, bão tố và lũ lụt. Con người đành phải chấp nhận và luôn trong tư tế tỉnh thức để đề phòng. Phúc âm hôm nay diễn tả các tông đồ sợ hãi trước một cơn bão lớn dồn dập. Là những thợ đánh cá chuyên môn nơi sông hồ, nhưng các Tông đồ vẫn run sợ trước cuồng phong bão tố.

Các Tông đồ chèo chống không nổi với sóng gió, các ngài đành phải kêu nài đến Chúa: Thưa Thầy, chúng con chết mất mà Thầy không quan tâm đến sao? Chúa Giêsu còn ngủ. Chúa vẫn hiện diện đó nhưng Chúa chưa ra tay cứu giúp. Chúa muốn thử thách các ông và muốn các ông nhận biết quyền năng của Chúa. Sau lời van xin của các Tông đồ, Chúa đã đe gió và biển: Hãy im đi, hãy lặng đi. Các Tông đồ quá kinh hãi và run sợ trước sóng biển, nhưng các ông lại thán phục hơn nữa vì uy quyền của Chúa.

Hình ảnh sóng gió cuộc đời cũng tương tự như sóng biển. Ai cũng có những sóng gió trong cuộc sống. Còn trẻ thì có những khó khăn nho nhỏ trong việc kỷ luật học hành. Lớn hơn một chút có những khúc mắc yêu thương. Khi đến tuổi trưởng thành, chúng ta lại phẩi đối diện với sóng gió trong đời sống gia đình qua những sự mâu thuẫn, tranh cãi và hiểu lầm rồi lại phải đối đầu với những thất bại trong công ăn việc làm. Còn có những sóng gió trong bước đường đấu tranh danh vọng. Chúng ta nên giải quyết vấn đề thế nào? Đôi khi chúng ta chỉ cậy dựa vào sức riêng mình để giải quyết vấn đề. Chúng ta quên Chúa đang ở giữa chúng ta. Ngài sẵn sàng giúp đỡ nếu chúng ta lên tiếng nài van.

Kinh nghiệm cuộc đời cho chúng ta thấy có nhiều cách đối diện với sóng gió và khó khăn trong cuộc đời. Có những người miệt mài phấn đấu trong đau khổ để vượt qua khó khăn trong đời. Gian khổ trở thành gánh nặng cuộc đời. Có những người chấp nhận thân phận đau thương trong âm thầm. Có những người sống trong bình an và phó thác. Đây là những người sống có lý tưởng và mục đích, sự khó khăn không làm cho họ chán nản. Họ đi tìm hạnh phúc trong việc phục vụ tha nhân và mưu cầu ích chung cho mọi người. Tâm tình quảng đại đó đã giúp họ sống lạc quan và hạnh phúc.

Dù sóng gió, gian khổ hay vui sướng trong cuộc đời, chúng ta luôn có Chúa hiện diện ngay bên. Hãy chạy đến với Chúa vì Ngài là nơi chúng ta trú ẩn và là nơi chúng con nương thân. Chúa âu yếm nói với chúng ta rằng: Hỡi những ai gánh nặng và khó nhọc, hãy đến Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho.

THỨ HAI, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Stk 12, 1-9; Mt 7, 1-5).
ĐOÁN XÉT


Phê bình chỉ trích không tên,
Quyền nào đoán xét, một bên bất đồng.
Con người thiển cận viển vông,
Xét nhìn bất cập, nào trông thấy gì.
Biết bao khía cạnh tinh vi,
Ai mà thấu tỏ, chi li từng phần.
Nhìn qua quan sát cận lân,
Truyện người xem thấy, cũng cần đắn đo.
Liếc xem cái rác thật to,
Anh em lỗi phạm, hãy lo phận mình.
Cái đà nổi cộm cột đình,
Chẳng nhìn chẳng thấy, mắt mình tối thui.
Giả hình giả điếc giả đui,
Xét mình trước đã, rồi khui lỗi người.
Xin đừng đoán xét người đời,
Tự mình đấm ngực, xin lời thứ tha.

THỨ BA, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Stk 13, 2. 5-18; Mt 7, 6. 12-14).
CỬA HẸP


Vào qua cửa hẹp Nước Trời,
Đường vào sự sống, đời đời phúc vinh.
Ơn thiêng thánh hóa tâm linh.
Đừng quăng của thánh, chó khinh bọt bèo.
Ngọc trai đừng ném cho heo,
Dưới chân chà đạp, lại trèo phản công.
Điều gì con muốn hạnh thông,
Trước tiên thực hiện, lập công trước thời.
Điều mà lề luật kêu mời,
Hãy vô lối hẹp, cửa trời mở ra.
Thênh thang cửa rộng bao la,
Lối vào hư mất, lạc xa đường về.
Nhiều người ưa thích phủ phê,
Cuộc đời thoải mái, nhiều bề hỉ hoan.
Đường trần cửa hẹp lo toan,
Hy sinh bớt bỏ, thiện toàn xác thân.

THỨ TƯ, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Stk 15, 1-12. 17-18; Mt 7, 15-20).
GIẢ


Chúa thương cảnh cáo môn đồ,
Coi chừng chứng giả, mơ hồ loan tin.
Tiên tri vờ giả van xin,
Riêng tư lợi ích, vì mình tìm danh.
Giả danh mặc lốt chiên lành,
Bên trong sói dữ, tan tành đàn chiên.
Hãy xem hoa qủa trước tiên,
Cây sinh trái tốt, tự nhiên chín vàng.
Bụi gai cây xấu vệ làng,
Chỉ sinh trái xấu, dễ dàng nhận ra.
Chúa thương ban phước cho ta,
Khả năng thiên phú, ngọc ngà sinh hoa.
Ai mà lười biếng bỏ qua,
Không sinh quả tốt, mù lòa chặt đi.
Thời gian nguồn vốn thực thi,
Trổ sinh nhân đức, khắc ghi sổ vàng.

THỨ NĂM, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Stk 16, 1-12. 15-16; Mt 7, 21-29).
THỰC HÀNH


Nước Trời mở cửa đón mời,
Thực hành áp dụng, ý lời của Cha.
Không là môi miệng kêu la,
Lạy Cha, lạy Chúa, vào nhà ngay đâu.
Dù rằng trừ quỷ xua sầu,
Tiên tri phép lạ, mong cầu danh riêng.
Chúa rằng không biết ngụy chiên,
Làm điều gian ác, bạc tiền qủi ma.
Ai nghe lời Chúa thiết tha,
Xây nhà trên đá, mưa sa sợ gì.
Gió lùa bão thổi lo chi,
Giữ mình kiên vững, thực thi trong đời.
Người ngu trên cát cơ ngơi,
Mưa to gió thổi, đi đời phá tan.
Kinh ngạc giáo lý Chúa ban,
Quyền năng dậy dỗ, thiên nhan rạng ngời.

THỨ SÁU, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Stk 17, 9-10. 15-22; Mt 8, 1-4).
PHONG CÙI


Người cùi chạy đến van xin,
Lạy Ngài, nếu muốn, thì xin chữa lành.
Động lòng thương xót lòng thành,
Giơ tay Chúa chạm, bình sanh xác hồn.
Quyền năng cao cả thiên tôn,
Phong cùi ghẻ lở, tiếng đồn gớm ghê.
Rời nhà ra chốn đồng quê,
Tự mình sinh sống, bên lề cùng đinh.
Bệnh tình ghê sợ hết mình,
Cắt tình đoạn tuyệt, cực hình khổ đau.
Tránh người gặp gỡ trước sau,
La to ô uế, hãy mau xa rời.
Thiên nhan Con Chúa rạng ngời,
Cầu mong cứu chữa, đổi đời canh tân.
Lễ dâng minh chứng con dân,
Xác thân chữa sạch, tinh thần sướng vui.

THỨ BẢY, TUẦN 12 THƯỜNG NIÊN
(Stk 18, 1-15; Mt 8, 5-17).
CỨU CHỮA


Bệnh nhân tê liệt tại nhà,
Một viên đội trưởng, đi ra gặp Thầy.
Xin Thầy cứu chữa hắn này,
Đớn đau bại liệt, chân tay rã rời.
Chúa rằng sẽ đến kịp thời,
Ngại ngùng đội trưởng, đáp lời cám ơn.
Lậy Thầy, không đáng phiền hơn,
Xin Thầy chỉ phán, sạch trơn bệnh tình.
Con đây không dám khoe mình,
Những người thuộc hạ, nghĩa tình giúp cho.
Lòng tin mạnh mẽ ai dò,
Chúa khen viên đội, phúc cho lòng thành.
Cứ về, thằng nhỏ đã lành,
Một lời Chúa phán, sáng danh muôn đời.
Chúa thương chữa hết mọi người,
Ai mà theo Chúa, rạng ngời tin yêu.