Ngày 10 tháng 10, Đức Tổng Giám Mục Anthony Fisher viết trên Blog của Tổng Giáo Phận Sydney các nội dung thảo luận sau đây liên quan tới ngày 6 tại Thượng Hội Đồng về người trẻ. Nội dung này thực sự đã được tóm lược trong Phúc Trình của Nhóm A nói tiếng Anh mà ngài là một thành viên. Tuy nhiên, tường thuật của ngài có phần đầy đủ hơn chính Phúc Trình của cả nhóm.



Sau đây là một số nhận định và cảm tưởng từ các phúc trình của nhóm nhỏ sáng nay:

1.“Các câu hỏi nhiều ý nghĩa và các câu trả lời đầy mẫn cảm” bắt nguồn từ Chúa Kitô, Đấng là Đường, là Sự Thật và là sự sống của người trẻ. Đó là lời kêu gọi của nhóm thứ nhất (nói tiếng Anh). Các thành viên của nhóm nhận xét rằng mối tương quan liên thế hệ được khai triển từ một thế hệ dám tin tưởng thế hệ khác. Người trẻ cần việc đồng hành liên quan tới các vấn đề của đời sống cảm giới và tính dục, các phương tiện truyền thông, giáo dục, sự mỏng dòn của gia đình và di dân. Lắng nghe, tương cảm (empathy) và các cách tiếp cận hòa nhập, tức một Giáo Hội có tính Thượng Hội Đồng, là điều cần thiết. Có đề nghị phải soạn thảo một thông điệp sau cùng của Thượng Hội Đồng gửi cho người trẻ.

2.Tài Liệu Làm Việc có tính gợi hứng nhưng chúng ta cần có sự rõ ràng hơn nữa về mục đích của bất cứ văn kiện nào. Chúng ta cần đối mặt trực tiếp với nạn lạm dụng, hiện đang phá hoại tính khả tín của chúng ta nơi người trẻ. Gặp gỡ, đối thoại và tự phê là phương thức tốt hơn là “lắng nghe” tầm thường (plain). Một số người trẻ thấy Giáo Hội không gợi hứng, nên bất cứ văn kiện nào của Thượng Hội Đồng cũng nên cố gắng gợi hứng. Giáo Hội cần xem xét điều gì thực sự hữu hiệu trong việc truyền giảng Tin Mừng cho người trẻ. Chúng ta cần khai triển một nền thần học tuổi thơ như một thời lãnh nhận đức tin và các bí tích mà ta phải dành cho một nền sư phạm đặc thù thích đáng. Một nền thần học thiếu niên coi thời gian sống này như một thời làm môn đệ, biết phê phán và tự phê. Tương tự như thế, một nền thần học tuổi đầu trưởng thành chú trọng tới thời gian sống này như một thời truyền giáo và dấn thân vào thế giới...

3. Tại một số quốc gia, một tỷ lệ khá lớn người trẻ đã thôi không cam kết với Giáo Hội nữa. Chúng ta phải lắng nghe thách thức mặc nhiên của họ và xem xét các hệ luận đối với sứ mệnh cứu rỗi đời đời của ta. Giáo Hội cần có các chứng tá hiện đại. Các mục tử cần được huấn luyện về tình huống giới trẻ ngày nay và các phương thế hữu hiệu để mời họ tham gia. Chúng ta phải sẵn lòng thảo luận về tính dục với người trẻ một cách cởi mở hơn và nhóm nhỏ này khuyến cáo nên có một văn kiện về vấn đề này. Tại các quốc gia khác, có sự tập chú nhiều hơn về nhu cầu của các di dân trẻ.

4. Bất cứ văn kiện Thượng Hội Đồng nào cũng không nên bắt đầu bằng xã hội học mà bằng một hình tượng trong câu truyện Emmau. Chỉ lúc đó, mô hình xem-xét-hành động mới có hiệu quả. Tài Liệu Làm Việc quá tiêu cực, tập chú vào các vấn đề trong khi đáng lẽ ta nên đưa ra nhiều điển hình thành công với người trẻ. Tài Liệu Làm Việc có tính Tây Phương rất nhiều và không lưu ý đủ tới tuổi trẻ tại các nước nghèo hơn và đang phát triển. Người trẻ cần cả tư cách làm cha làm mẹ thiêng liêng. Sự suy nghĩ về nền văn hóa Kỹ Thuật Số trong Tài Liệu Làm Việc nên được tổng hợp tốt hơn, ý thức rằng cuộc di dân kỹ thuật số đi vào thế giới điện tử (e-world) đang tạo ra việc mất gốc giống như sự di dân của những người đang di cư giữa các lục địa. Nhóm nhỏ này cũng cảm thấy Tài Liệu Làm Việc đánh giá chưa đúng mức việc lạm dụng tình dục trẻ em như một lực lượng đang phá hoại các mối tương quan đối với người trẻ và các cố gắng truyền giảng Tin Mừng cho họ. Việc quá nhấn mạnh đến việc lắng nghe người trẻ trong Tài Liệu Làm Việc có vẻ như đang làm giảm vai trò giảng dậy của Giáo Hội, nhưng không hề có sự căng thẳng nhất thiết nào giữa lắng nghe và giảng dậy. Trái tim bồn chồn trong trình thuật Emmau và Thánh Augustinô có thể được dùng như một chủ đề quán xuyến (leitmotif) (tức một chủ đề soi sáng, lặp đi lặp lại) cho văn kiện của chúng ta.

5. Đức tin trong khuôn khổ Kitô học là điều quan trọng không những trong giai đoạn giải thích và chọn lựa mà cả trong giai đoạn nhận ra trước đó nữa. Nhóm cảm thấy phần I của Tài Liệu Làm Việc tiêu cực trong cách tiếp cận của nó.Các giá trị hàm hồ của các phương tiện truyền thông mới là một vấn đề rõ ràng đối với người trẻ. Giáo huấn của chúng ta về nhân vị, thân xác và khiết tịnh cần được trình bầy rõ ràng cho giới trẻ, những người rất cần những chỗ để bỏ neo an toàn, một điều gì đó họ có thể tin tưởng. Chúng ta không thể đọc lướt qua về việc lạm dụng tình dục trẻ em trong một số mệnh đề (như trong Tài Liệu Làm Việc), một việc gây hại rất lớn tới những gì chúng ta muốn làm với và cho người trẻ. Chúng ta cũng phải xây dựng sự tin tưởng, mỗi người một lúc, bằng cách để Giáo Hội được nhìn trong sự chân chính và mỏng dòn của mình. Nhị phân giữa người trẻ và Giáo Hội, xét về một bình diện, là sai lầm vì người trẻ cũng là các chi thể của Giáo Hội.

6. Có sự khác biệt lớn về bối cảnh giữa những người trẻ trong thế giới của chúng ta. Nhiều áp lực trên người trẻ làm hại tới khả năng biện phân rõ ràng và cảm nghiệm niềm vui đích thực của họ. Ý nghĩa của tính thân xác, tính dục, sự thân mật trong thế giới kỹ thuật số cần một sự bàn luận đầy đủ hơn là hiện nay trong Tài Liệu Làm Việc. Cần phải phê phán sâu sắc hơn về thế giới kỹ thuật số.

7. Tài Liệu Làm Việc quá thường xuyên nói đến người trẻ như thể họ/chúng ta là những người ở bên ngoài hoặc đối thủ với Giáo Hội. Nhóm cảm thấy rằng một tài liệu được sản xuất bởi Thượng Hội Đồng phải có tính Thánh Kinh nhiều hơn, ngắn gọn hơn, dễ tiếp cận hơn và tích cực hơn so với Tài Liệu Làm Việc. Chúng ta cần tập chú nhiều hơn vào những kinh nghiệm tích cực mà nhiều người có về đời sống gia đình và các trường Công Giáo. Sẽ rất hữu ích nếu chúng ta nói rõ ràng hơn về sự khác biệt giữa việc làm và ơn gọi. Nhiều thuật ngữ hoặc câu trong Tài Liệu Làm Việc không rõ ràng hoặc làm người đọc bối rối. Ngoài ra, nhóm còn cảm thấy trong tài liệu có quá nhiều việc Giáo Hội tự hành khổ chính mình.

8. Nhóm này tham gia các nhóm khác trong việc phê bình điều có thể xem như thiếu tập chú vào Thiên Chúa, Chúa Kitô và Chúa Thánh Thần trong Phần I của Tài Liệu Làm Việc; phương pháp của phong trào Thợ Thuyền Trẻ Kitô Giáo (Jocist) không buộc phải có nghĩa thế tục trong giai đoạn nhận ra của diễn trình. Những người trẻ ngày nay cần giáo dục trong chức phận làm mẹ và làm cha vì kinh nghiệm riêng của họ có thể có giới hạn hoặc tiêu cực. Thừa tác vụ gia đình là một trong những cách tốt nhất để giúp người trẻ. Các trường học của chúng ta phải trung tín và có tinh thần Tin Mừng và mục vụ. Cũng như với các nhóm khác, nhóm này nghĩ rằng các đoạn 52-53 của Tài Liệu Làm Việc về cơ thể và cảm giới cần được viết lại một cách đáng kể.

9. Nhóm cũng đã nhận định rằng giá trị Các Ngày Giới Trẻ thế giới, quốc gia và giáo phận là những ngày gây tác động rất mạnh mẽ. Các giáo xứ cũng có thể sử dụng các cơ hội giải trí và thể thao để kết nối với giới trẻ. Nhân học và tính dục Kitô giáo cần được bàn đến một cách đầy đủ hơn. Có một số thảo luận về các khả thể thích ứng phụng vụ để thu hút giới trẻ. Có đề nghị cho rằng các hội đồng giám mục có thể sử dụng Tài Liệu Làm Việc và tài liệu cuối cùng như một hướng dẫn (cheklist).

10. Có khuyến cáo phải ban hành một thông điệp dễ hiểu gửi người trẻ cùng với tài liệu chính. Lời Chúa - đặc biệt là câu chuyện Emmau - nên làm khung cho tài liệu này. Người trẻ không phải là người đứng ở bên ngoài Giáo hội (nhưng, nhóm này cảm thấy Tài Liệu Làm Việc thường xuyên nói như thể họ là một tôn giáo khác mà chúng ta đang đối thoại liên tôn với, hoặc từ một quốc gia chưa nghe Tin Mừng bao giờ). Đồng hành không hẳn chỉ là phê duyệt mà còn giúp hồi tâm nữa. Một vấn đề khác được nêu ra là những người lớn được người trẻ biết đến thường không phải là những nhân chứng đáng tin cậy của Tin Mừng. Trong khi đó, trong nền văn hóa duy cá nhân, sự cứu rỗi có thể dễ dàng bị giản lược chỉ còn là một hình thức trị liệu tâm lý.

11. Nguyên hàng ngũ người trẻ cũng đã được nhấn mạnh: họ không phải là một bộ phận dân số đồng nhất. Nhóm này cảm thấy có sự chồng chéo với các Thượng Hội Đồng trước đây, vì phẩm chất của gia đình cũng tạo hình cho tuổi trẻ. Tài liệu cuối cùng của Thượng Hội Đồng nên là một loại ‘tài liệu’ khác với tài liệu của các Thượng Hội Đồng khác - dễ tiếp cận, đập vào thị giác, trực tiếp nhiều hơn. Cũng có những cuộc thảo luận về cảnh nghèo, việc kỹ thuật số hóa, khép kín trong những khu vực có tính hạn chế và các ảo tưởng của các tự do giả tạo... Nhóm cảm thấy: Giáo hội như Mater et Magistra (Mẹ và Thầy), phải đương đầu với các ngôn ngữ và văn hóa đề kháng cao đối với thể siêu việt. Giáo Hội cần giải quyết các vấn đề phát triển cao về kỹ thuật, bất bình đẳng và khuyết tật.

12. Nhóm này cảm thấy việc nhìn và nghe người trẻ của Giáo Hội phải được thực hiện như Chúa Kitô từng nhìn và nghe họ - bằng đôi mắt của Người, thay vì một cách trung lập. Nhóm đề nghị: Giáo hội như Mater et Magistra (Mẹ và Thầy) phải lắng nghe và nói chuyện với giới trẻ. Cũng như với các nhóm khác, nhóm này yêu cầu phải chú ý và tập chú nhiều hơn vào tầm quan trọng của gia đình (coi nó như sự kết hợp ổn định của một người đàn ông và một người đàn bà cởi mở đón nhận việc nuôi dưỡng con cái) đối với việc đào tạo và hỗ trợ người trẻ. Nhóm đề nghị: tuổi trẻ di dân cần sự hiếu khách theo tinh thần Tin Mừng của chúng ta và không nên bị xem như một mối đe dọa. Nhóm nhận xét rằng người trẻ chướng tai gai mắt trước các chia rẽ trong Giáo Hội, ấy thế nhưng chúng ta thậm chí không thể đồng ý nên cử hành lễ Phục Sinh khi nào! Nhóm cũng nhận xét rằng người trẻ rất lưu ý tới các khoảnh khắc gây ảnh hưởng lớn trong giáo hội, nhưng phải có theo dõi.

13. Nhóm này tập chú vào cách làm thế nào Thượng Hội Đồng có thể truyền đạt thông điệp của mình tốt hơn (thí dụ: qua các phúc trình ngắn, video, một lá thư trực tiếp gửi cho người trẻ, một tông huấn với một tập hướng dẫn học tập kèm theo, v.v.). Nhóm cũng đã đề nghị rằng Tài Liệu Làm Việc quá tiêu cực và bỏ qua vai trò của người trẻ như những người chủ đạo trong việc tân phúc âm hóa hơn là chỉ coi họ như những người tiếp nhận thụ động và tài liệu cần một tiết để nói về tầm quan trọng của tình bạn.

14. Hơn bao giờ hết, ngày nay, người trẻ cần một la bàn, và một cơ sở để hội nhập cộng đồng. Nhóm này tập chú vào các nguyên tắc cần thiết để biện phân, như niềm vui Kitô giáo, mối tương quan liên thế hệ, tính toàn vẹn của con người và cảm giới, phải bao gồm cả người ở bên ngoài, và vẻ đẹp của phụng vụ.

Có một bộ máy tìm kiếm Thiên Chúa chăng?

Sau phiên họp buổi sáng, tôi tham dự một cuộc họp của Hội đồng Truyền thông và ở đó tôi đã gặp hai Giám mục Trung Quốc đang tham dự Thượng Hội đồng Giám mục đầu tiên với đại diện Trung Quốc lục địa. Tôi nói với các ngài rằng mẹ tôi sinh ra và lớn lên ở Thượng Hải. Hóa ra mặc dù 'tông ước' (concordat) mới với Vatican và đây là các đại diện được chính phủ phê chuẩn, nhưng các ngài chỉ được phép tham dự một nửa Thượng Hội đồng. Đáng buồn, nhưng vẫn tốt hơn là không có gì.

Chiều nay nhóm soạn thảo của Thượng Hội Đồng đã được bầu. Vì đã ở trong Hội đồng Truyền thông, nên tôi không có tư cách để được bầu. Tôi rất vui báo tin Đức Tổng Giám Mục Peter Comensoli được bầu đại diện cho Châu Đại Dương. Một việc rất tốt!

Sau đó, có nhiều can thiệp từ các chuyên gia, dự thính viên trẻ và các giám mục. Trong số các điểm và nhận xét được đưa ra, có những điều sau đây:

- Trong nhiều bối cảnh, các gia đình và cộng đồng không hỗ trợ người trẻ trong việc lựa chọn các ơn gọi đặc thù; giáo dục các gia đình và cộng đồng về biện phân ơn gọi là điều cần thiết.

- “Kitô hữu một là người chiến đấu hai là người bỏ đạo” (Piô XII); nhưng những người chọn đúng làm loại người đầu (= môn đệ truyền giáo) có thể cảm thấy rất cô đơn, không được chuẩn bị, không được đồng hành, và cuối cùng có thể kết thúc ở chỗ vỡ mộng

- Tầm quan trọng của các phong trào mới trong việc hỗ trợ người trẻ trong đức tin và việc biện phân ơn gọi

- Người trẻ phải học cách “chiêm niệm tích cực”

- Trong các tình huống trong đó, các Kitô hữu là thiểu số (thí dụ, ở Pakistan), khối đa số có thể cố gắng săn trộm (poach) người trẻ của chúng ta, đặc biệt là các phụ nữ trẻ của chúng ta. Vấn đề này đòi hỏi các cố gắng có tập chú để giữ họ luôn gần gũi với Giáo Hội. Rõ ràng có những vấn đề trầm cảm và lo lắng nơi nhiều người trẻ (mặc dù bề ngoài xem ra hạnh phúc); như Chúa Giêsu đã làm với người thanh niên giàu có, chúng ta phải giúp người trẻ tự cởi bỏ các chướng ngại và trải nghiệm sự tự do bước theo Người

- Có một bộ máy tìm kiếm Thiên Chúa chăng? Không, nếu chúng ta muốn một đời sống sung mãn; sự bồn chồn của tuổi trẻ không được giải quyết bằng một câu trả lời kiểu nhắp chuột (one click answer); chúng ta phải nhắm tới những người chữa bệnh có một trái tim lớn, chứ không phải những người lính có đầu óc một chiều (single-minded) với những cơ bắp lớn. Chúng ta phải chấp nhận để người trẻ thử nghiệm và có thể không tuân theo giáo huấn của Giáo Hội, thế nhưng chúng ta vẫn đồng hành với họ

- Chúng ta nên yêu cầu những điều lớn lao nơi người trẻ hơn là mặc nhận một thứ Kitô Giáo bị pha loãng. Như Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II từng nói: “Tôi là một người bạn, nhưng là một người bạn đòi hỏi… bạn phải yêu cầu những điều có tính đòi hỏi từ chính bản thân mình”. Chúng ta phải dạy cho người trẻ biết dấn thân vào việc hiến mình

- Chúng ta phải giúp người trẻ vun xới việc năng cầu nguyện; chúng ta không thể giả dụ cho rằng họ đã được thấy cha mẹ họ, thậm chí linh mục của họ, cầu nguyện. Thí dụ ở Ukraine, người ta đã thiết lập các trường cầu nguyện cho người trẻ trong các đan viện và toà giám mục của họ

- Chúng ta đã không cung cấp một thời kỳ “dự tòng” (catechumenate) cho hôn nhân; tình yêu không đến một cách rẻ tiền

- Sự cần thiết phải suy tư về các ơn gọi sống đơn lẻ, là ơn gọi vốn không thuộc lại nào trong số các ơn gọi kết hôn, làm linh mục, hay sống đời sống thánh hiến. Cũng phải suy tư tương tự về các ơn gọi

- Đôi khi, các chủng sinh bị bác bỏ quá dễ dàng, bị coi như dốt nát hoặc quá duy truyền thống và cần được thuần hóa: chúng ta phải tiếp nhận họ như một quà phúc cho Giáo Hội.

- Trong phần thứ hai của Tài Liệu Làm Việc (số 77), thiếu sự chú ý trực tiếp đối với các người trẻ khuyết tật

- Tầm quan trọng của việc giúp người trẻ vun xới ý thức sinh thái, một sự điều độ chống lại chủ nghĩa duy tiêu thụ, một nền linh tạo sản sinh ra niềm vui sâu sắc mà không cần tiêu thụ vô tận và thoát khỏi thói quen lãng phí.