Cảm Nhận Mùa Vọng 2021

Mùa vọng, người ta chờ Chúa đến, đúng hơn là "sống làm sao” để Chúa hiện diện sống động trong tâm hồn. Muốn vậy, cần sự tĩnh lặng, nhưng sao cuộc sống quanh chúng tôi "ồn ào” quá! Sau hai tháng được đi lại, làm việc, Sài gòn lại sống trong lo âu. Người ta không giăng dây ở đầu những con hẻm lớn nhưng giăng dây trước cửa từng nhà. Rồi dăm bảy ngày, lại có tiếng kèn đám tang đi ngang qua nhà lúc 4 giờ 30 sáng... Đối với chúng tôi, Chúa sẽ "quang lâm” với từng người khi giờ chết đến, chứ không hề xa xôi, ảo vọng gì!

Xem Hình

Đã nhiều tháng trôi qua, bỗng dưng “nhiều góc khuất” của xã hội Việt Nam được “khơi” ra. Người ta suy nghĩ khác nhau nên tạo ra những con sóng nhấp nhô trong đời thường. Sóng to thì vỗ mạnh vào bờ làm cát đá tung tóe, sóng nhỏ thì gợn lên rồi tan ra như một kẻ ngoài cuộc không quan tâm thế sự...Chân lý ở đâu? Ai đúng? Ai sai? Chúng tôi thấy mình không là sóng lớn, không là sóng nhỏ mà chỉ sống, uốn theo dòng suy tư từ tiếng vang của Thánh Thần. Người Kitô hữu không “tĩnh” để nghe tiếng Thần Linh Chúa mách bảo, ắt dễ lạc đường, sai lối.

Cuộc sống hiện tại quá khó khăn. Nhiều người vật vã mưu sinh, kẻ khác cơ cực kiếm sống; không thiếu những người bế tắc hẳn. Việc chia sẻ lúc này vẫn cần thiết nhưng “cách chia” và “cách cho” chưa bao giờ khó như lúc này. Chắc là Chúa chẳng quan tâm đến cách cho đầy “cảm tính” hay kiểu đến với người khốn cùng cách “trí tuệ” mà làm thế nào “đong đầy yêu thương” là được! Chúng tôi vẫn làm công tác xã hội “online” từ lễ Chúa Thánh Thần đến giờ. Có lẽ sự ngờ vực chỉ có ở ngoài thế gian, chứ khó có thể xuất hiện giữa những người Kitô hữu có cốt lõi của cuộc sống là yêu thương.

Hằng này sau thánh lễ tôi thường nghe lời cầu: Lạy trái tim cực thanh cực tịnh rất thánh Đức Bà Maria - Cầu cho chúng con! Thế mà càng đến gần đại lễ Giáng Sinh, lòng chúng tôi chẳng “tịnh” được. Dễ hiểu thôi, đã 28 năm qua, chúng tôi đi chia quà Noel, thế mà lần thứ 29 này, chúng tôi không thể hóa thân thành Ông già, bà già Noel được vì dịch bệnh đang hoành hành; nhưng vẫn loay hoay bận rộn gửi quà cho vùng sâu vùng xa: nào chăn mền, áo lạnh, bánh kẹo, bóng nhựa..., tuy công việc không “tĩnh” nhưng “tâm” chúng tôi thật bình an.

Hiện nay, người ta đang lo ngại các biến thể của virus; biến thể có cái tên mỹ miều là Omicron; dù là biến thể nào cũng không phá được “cấu trúc” của lòng nhân ái trong nhân loại này; cái đáng sợ nhất là khi con người qua đi mà vẫn mang được của cải về bên kia thế giới. Khi đó lòng tham bao trùm cả hoàn vũ, cuộc tranh giành giữa người sống và người chết mới phá hủy thế giới này cách tàn bạo nhất.

Hằng ngày, tin Giáo Hội Hoàn Vũ trên VietCatholic có nhiều tín hiệu vui mừng, lại cũng không thiếu những điều buồn lòng. Đức Thánh Cha, với tuổi cao sức yếu, vẫn thực hiện các chuyến đi thăm mục vụ các quốc gia đầy quả cảm. Bao giờ Ngài đến thăm Việt Nam? Nếu có, thì Ngài xuất hiện ở Trung Tâm Thánh Mẫu La Vang tại tỉnh Thừa Thiên Huế hoặc nơi Đức Mẹ Núi Cúi của vùng Đồng Nai Gia Kiệm nổi tiếng sùng đạo của người Bắc di cư? Hay Đức Thánh Cha xuất hiện ở miền Bắc Việt Nam, nơi cha ông tổ tiên chúng tôi đón nhận Tin Mừng sớm nhất? Các thành phần dân Chúa vẫn trông chờ... như một Mùa Vọng riêng dành cho Việt Nam vậy!

Và lòng chúng tôi vui hẳn lên sau một cuộc thưa chuyện với linh mục vùng xa thế này:

- Con kính chào Cha! Sao gửi cho chúng con nhiều hình ảnh và video clip thế!?

- À, để chị biết chỗ cha có gần 30 làng người dân tộc nghèo và cộng đoàn của Cha thật thân thiện với họ.

- Con đang chuẩn bị gửi quà cho họ đây. Mấy hôm trước con bị sốt nhẹ và khó thở, tưởng Chúa nhờ Covid gọi về, con cuống cuồng xin quí cha cầu nguyện. Lúc đó, con hết sức bối rối và tiếc nuối thế gian vì vẫn còn có thể làm việc được.... nhưng hai hôm sau khỏe bình thường vì con lạm dụng máy lạnh nên khó thở và lười ăn uống nên dễ cảm cúm mà thôi! Bây giờ con mới hiểu, khi gần chết, tâm tư người ta thế nào!

- Đấy, cha đã bảo mà...người già nên cẩn thận. Này, cộng đoàn cha vừa có hai tin vui. Một là....; hai là, sẽ có thêm một cha trẻ về đây. Cha này được nhà nước thương quí vì chống dịch Covid đợt vừa qua ở Sài gòn rất giỏi, người ta tặng giấy khen... cộng đoàn các cha các thầy thích lắm!

- Chúc mừng cộng đoàn cha nhé! Hết dịch bệnh, con bay đến để hỗ trợ niềm vui thứ nhất, không cần có tiền nhiều vẫn làm được. Con sẽ ở nhờ nhà quí Sơ một tuần là thực hiện được. Cha yên tâm nhé!

Ngày tháng qua đi. Người ta vẫn lan tỏa niềm vui cho nhau. “Chờ đến hết dịch” có phải là “một Mùa Vọng” nho nhỏ trong lòng không, khi chúng tôi vẫn phải chờ đợi?