Một bài thơ lừa bịp

Hồ chí Minh
Hồ chí minh quê vùng Hà tĩnh,
Huyện Nam đàn thuộc tỉnh Nghệ an,
Đôi lòng nặng gánh giang san,
Căm hờn dưới ác lầm than cực hình.
Thuở niên thiếu học sinh trường Huế,
Xem diệt vọng như thể vết thương.
Chí trai hồ thỉ bốn phương,
Năm mười bảy tuổi xuất dương tung hoành,
Qua Tàu, Nhật, Xiêm, Anh, Mỹ, Pháp,
Trở về Nga khảo sát tình hình,
Kết giao những bậc văn thân,
Tìm tòi nghiên cứu phương châm hợp thời.
Người đã biết trên mười ngoại ngữ,
Cùng thông qua lịch sử năm châu,
Thấm nhuần tinh túy cao sâu,
Tài cao trí tuệ nhiệm mầu ai đường,
Một nhân vật trên trường quốc tế,
Hận phe giàu áp chế nước nghèo,
Ruổi rong u Á tuyên truyền,
Gieo mầm các mạng đòi quyền tự do.
Vô danh


*Khi còn đang theo học lớp ba trường huyện nhỏ, mỗi tuần vẫn phải học 1 giờ chữ Hán do thày Dương phụ trách. Thày rất đạo mạo, khăn đống áo dài thâm, cầm chiếc thước dài gõ vào bảng những chữ Hán, có ghi tiếng Việt dưới. Bọn chúng tôi mỗi lần ê a theo nhịp gõ thước của thày chỉ từng chữ đọc to : ‘Thiên là trời, địa đất, ngưu trâu, mã ngựa, khuyển chó, dương dê, ngư cá, điểu chim, khứ đi, hồi về…’ Cứ mỗi lần đọc đến chữ ‘dương là dê’ cả bọn lại cười ầm vì trùng tên thày.
Buổi tối về nhà đám thiếu nhi còn tụ tập sinh hoạt dưới sự hướng dẫn của anh thanh niên đội võ trang tuyên truyền học tập tiểu sử bác Hồ cùng 5 điều bác dạy thiếu nhi ‘Yêu tổ quốc, yêu đồng bào- Học tập tốt, lao động tốt-Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt- Giữ gìn vệ sinh thật tốt- Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm’ và tập hát những bài như ‘Bác chúng em đã về, bác chúng em đã đến, vui vui thích thay bác em đã về. Là vì đàn cháu bác em ra đi, bác đi xa rồi lòng em mong nhớ, hôm nay bác về chúng em rất mừng’ (bác đi đâu, lúc nào, ai mà biết, dù giả dối cứ hát cổ võ cho vui). Rồi nghe đọc thơ…và bài thơ trên đã xuất phát từ những buổi sinh hoạt này. Sở dĩ tôi còn nhớ vì ai học thuộc sẽ được anh hướng dẫn thưởng cho mấy viên kẹo bi. Nên bọn nhi đồng chúng tôi cứ nhai đi nhai lại những bài hát và thơ ca tụng ‘bác Hồ kính yêu’ mà chúng tôi tin là thật.
Sau này di cư vào Miền Nam, trưởng thành dưới chính thể VNCH chúng tôi mới hiểu rõ bộ mặt giả dối lừa bịp của chế độ Cộng sản Bắc Việt.

Không biết bọn Việt Minh (tiền thân Việt Cộng) có đọc Cổ học tinh hoa Trung quốc không mà đem áp dụng thật giống như trong Cổ học - Truyện kể thời Xuân Thu mẹ của Tăng Sâm 2 lần được người ta báo Tăng Sâm giết người, bà vẫn bình thản ngồi dệt cửi vì tin vào sự hiền lành độ lượng của con mình. Nhưng đến lần thứ 3 người ta lại báo : ‘Tăng Sâm giết người’, bây giờ bà mới tin là thật, bỏ dệt mà chạy trốn. ( Cũng như thế, nếu ta cứ nghe theo lời tuyên truyền bịp bợm nhai đi nhai lại của việt cộng sẽ có ngày phải ‘bỏ của chạy lấy người’ )
Đó là lối tuyên truyền dối trá lừa bịp của bọn Việt cộng là cứ nói đi nói lại rồi cũng cón người tin.
Thời gian Việt Minh mới xuất hiện dưới chiêu bài chống thực dân Pháp nên nhiều người tham gia ủng hộ vì tinh thần yêu nước. Chúng tuyên truyền kêu gọi các đảng phái chính trị thành lập chính phủ liên hiệp chống thực dân Pháp. Nhưng dần dần các nhân vật thuộc đảng phái khác bị loại trừ và tiêu diệt. Trong các tôn giáo chúng biết Công Giáo là đối thủ mạnh nhất vì tổ chức thống nhất và đoàn kết, nên mời Giám Mục Lê Hữu Từ làm Cố vấn chính phủ, nhưng sau Ngài hiểu rõ bộ mặt thực của chúng đã từ chức và Phát Diệm trở thành yếu khu chống cộng mạnh nhất.
Qua bài thơ vô danh trên của một tên bồi bút ca tụng một tên giả dối với trăm tên nghìn mặt, chúng ta đi vào nội dung từng dòng thơ sẽ thấy đây là một bài thơ hoàn toàn lừa bịp.
-Hồ chí minh quê vùng Hà Tĩnh, Huyện Nam Đàn thuộc tỉnh Nghệ An, Đôi lòng nặng gánh giang san, Căm hờn dưới ách lầm than cực hình,

Không biết họ Hồ có sinh trưởng tại Nghệ An hay không, nhưng khi về thăm quê hắn không ghé tôn kính ngôi tổ đường và lúc bà chị ruột Nguyễn thị Thanh ra thủ đô Hà Nội ghé thăm hắn không tiếp đón. Điều này chẳng lạ gì vì hắn đã chối bỏ họ Hồ của ông nội là Hồ Sĩ Tạo mà đổi sang họ Nguyễn (Ái Quốc), rồi sau lại trở về gốc tổ là Hồ chí Minh. Lý lịch như vậy thật đáng nghi ngờ là dối trá !
Còn đôi lòng là gì? Phải chăng coi tình yêu tổ quốc nhẹ hơn tham vọng chính trị và dục vọng cá nhân? Vì thế đi đến đâu hắn cũng có người tình hay cưới vợ. Ở Pháp hắn tán tỉnh cô Bourdon, sang Tàu lấy Tăng Tuyết Minh, rồi để tránh trở ngại đổi tên là Lý Thụy cưới Li Sam. Cướp cả vợ của đồng chí, lấy Nguyễn thị Minh Khai. Khi về nước ở hang Pắc-Bó sống với Đỗ thị Lạc, về Hà Nội lấy Nông thị Xuân, đẻ ra tên Nông Đức Mạnh sau leo lên tới Tổng bí thư đảng. Và ngay cả những thiếu nữ từ Miền Nam ra thăm bác cũng không tha. Điển hình là Huỳnh thị Thanh Xuân, năm 1964 khi mới 15 tuổi từ Miền Nam ra thăm bác, đã bị hồ dâm tặc hãm hiếp mất cả tuổi thanh xuân…Thế mà ngày nay bọn cán ngố lưu manh lại phong thánh cho hắn, đem vào chùa ngồi ngang với Đức Phật. Quỉ vương dưới địa ngục cũng phải bật cười vi quỉ đỏ đàn em được tuyên dương tội trạng !
Vậy thử hỏi hắn căm hờn thực dân Pháp hay lợi dụng thời cơ thỏa mãn dục vọng cá nhân?
Thuở niên thiếu học sinh trường Huế, Xem diệt vong như thể vết thương, Chí trai hồ thỉ bốn phương, Năm mười bảy tuổi xuất dương tung hoành,
Lúc Hồ chí Minh đang theo học ở Huế có tham gia phong trào Đông Du và Đông Kinh Nghĩa Thục không kết quả, nên hắn hướng vọng về Tây u và đổi tên là Văn Ba xin làm phụ bếp trên tàu Amiral Latouche Treville để có phương tiện chuồn ra nước ngoài. Hắn đã viết đơn cho Tổng Thống Pháp và Bộ trưởng thuộc địa kể lể sự nghèo khổ và hoàn cảnh khó khăn gia đình, xin được đặc cách theo học trường thuộc địa Paris, nơi đào tạo quan chức cho chính phủ thuộc địa, mong cuộc sống sau này khá hơn. Đơn bị từ chối không biết có phải vì vết nhơ của người cha là Nguyễn Sinh Sắc khi làm quan đã đánh tù cho đến chết, nên hắn sinh bất mãn xuống làm bồi tàu là lối thoát cuối cùng khỏi cảnh lang thang vất vưởng.
Tung hoành bốn phương đã làm được gì cho đất nước, ngoài việc làm đầy tớ tay sai và học được những lý thuyết vô nhân đạo đem về đàn áp đồng bào chính trên quê hương mình. Dùng những thuyết’Tam vô nhị các’ ( vô gia đình, vô tôn giáo, vô tổ quốc và làm theo khả năng hưởng theo nhu cầu ) chỉ là cái bánh vẽ giả dối, nhưng chúng lại không áp dụng cho mình. Vô gia đình nhưng nhiều người tình, vô tổ quốc chủ trương thế giới đại đồng, còn làm như trâu vẫn không đủ ăn vì nhà nước thu lại phân phát theo ý chúng.
Chỉ nói riêng về tôn giáo không tin tưởng, coi đạo như thuốc phiện làm mê say con người, nhưng HCM trước khi chết lại báo sẽ đi gặp Mác- Lê và đàn em tôn thờ hắn như vị thánh đem vào chùa ngồi ngang với đức Phật (tin tôn giáo rồi) - Mới đây người ta còn phát hiện ngôi mộ của tổng bí thư đảng CSVN với tên Thánh Phê-rô Trần Phú trở lại đạo Công Giáo và được an táng tại họ đạo Chợ Quán.
Qua Tàu, Nhật, Anh, Mỹ, Pháp, Trở về Nga khảo sát tình hình, Kết giao những bậc văn thân, Tìm tòi nghiên cứu phương châm hợp thời,
Sau khi xin làm bồi tàu, hắn lang thang làm một cuộc viễn du hy vọng sẽ tìm được việc làm khả quan hơn. Còn việc kết giao với những người tai to mặt lớn cũng chẳng ai biết, chỉ thấy hắn khoe khoang khoác lác trong cuốn ‘Những mẩu chuyện về đời hoạt động của Hồ chủ tịch’ dưới bút hiệu giả danh Trần dân Tiên. Kết giao với những nhân vật nước ngoài thì không thấy rõ tên’ tuổi, chỉ nói đến những người tình tạm bợ.
Còn ở trong nước ‘kết giao’ có nghĩa là hòa hợp rồi ‘thủ tiêu’ và những người không đi theo đúng đường lối cộng sản bị diệt trừ như Phạm Quỳnh, Ngô Đình Khôi, Tạ Thu Thâu, Trương Tử Anh, Đức Thày đạo Hòa Hảo Huỳnh Phú Sổ, nhà văn Khái Hưng…
Tập đoàn CSVN chúng đâu cần ‘kết giao’ mà chỉ cần ‘kết hợp’ với nhau như một chiếc bè ràng buộc vào nhau khỏi tan rã để tha hồ vơ vét bóc lột dân chúng. Chính tên Tổng bí thư Nguyễn văn Linh đã nói một câu thật bỉ ối ”Tôi cũng biết rằng dựa vào Trung quốc sẽ mất nước, nhưng thà mất nước còn hơn mẩt đảng.”
-Người đã biết trên mười ngoại ngữ, Cùng thông qua lịch sử năm châu, Thấm nhuần tinh túy cao sâu, Tài cao trí tuệ nhiệm mầu ai đương,
Nếu hắn biết trên 10 thứ tiếng thì tại sao khi sống ở Pháp với vốn tiếng Tây giả cày đã phải ăn cắp nội dung cuốn ‘Đông dương chính trị luận’ của Phan Châu Trinh để viết sách. Nếu giỏi Hán tự đâu cần nhận vơ thi tập ‘Ngục trung thư’ là của mình. Khi sống tại Pháp, khả năng Pháp ngữ HCM còn kém được nhóm bạn người Việt nâng đỡ. Theo học giả Hồ Hữu Tường viết trong ‘ 41 năm làm báo ‘, ở Pháp lúc đó có nhóm ngũ long là cụ Phan Châu Trinh đứng đầu, Nguyễn Thế Truyền, Phan Văn Trường, Nguyễn An Ninh và Nguyễn Tất Thành (HCM), cùng ký chung bút hiệu Nguyễn Ố Pháp, sau nhiều ý kiến đề nghị đổi là Nguyên Ái Quốc. Bài viết xong giao cho Nguyễn Tất Thành đem đến tòa soạn. Về sau 4 người tách khỏi nhóm, chỉ còn lại mình Nguyễn Tất Thành và từ ngày đó hắn mạo danh là Nguyễn Ái Quốc.

Còn về lý thuyết thì chính Hồ chí Minh đã công nhận hắn chẳng có học thuyết gì cả, đó là lý thuyết Mác-Lê, sách lược Maoist, không có tư tưởng HCM. Hắn chỉ làm đầy tớ cho các nước đàn anh khối cộng sản, vì chính Lê Duẫn đàn em đã từng xác nhận ‘Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc’. Khi chính phủ Pháp khuyên HCM nên rời bỏ Quốc tế Cộng sản, nhưng Hồ đã từ chối và cả Võ nguyên Giáp cũng thẳng thừng tuyên bố dù cuộc chiến có giết cả triệu người Việt vẫn phải đạt được mục tiêu chính trị của tập đoàn vô luân Việt cộng.

Tài cao trí tuệ đã biến thái thành ‘đỉnh cao trí tuệ loài người’, học mót các nước anh em cộng sản đem về áp dụng tại VN với những phong trào Cải Cách Ruộng Đất- Trăm Hoa Đua Nở- Nhân Văn Giai Phẩm… Ngay cả lá cờ màu đỏ sao vàng, chính Võ nguyên Giáp đã xác nhận là cờ Vạn lý trường chinh của Hồng quân Trung cộng mà HCM/Hồ Quang đem về làm đảng kỳ cho mặt trận Việt minh và sau thành quốc kỳ của CSVN như ngày nay… Học được những tà thuyết quái gở, dựng những màn đấu tố vô nhân đạo, đem cả cha mẹ ra xử tội như tên Trường Chinh hay quên ơn bạc nghĩa với người đã nuôi nấng giúp đỡ tiền vàng như bà Nguyễn thị Năm tên hiệu Cát Hanh Long, bị ghép tôi địa chủ gian ác đem ra xử bắn và tên hồ tặc lại giả vờ nhỏ nươc mẳt cá sấu khóc bà.
Bọn giặc hồ đã dùng mọi thủ đoạn lừa bịp gian ác vì chủ chương trước sau như một ‘cứu cánh biện minh phương tiện’.

-Một nhân vật trên trường quốc tế, Hận phe giàu áp chế nước nghèo, Ruổi Ruổi rong u Á tuyên truyền,
Gieo mầm cách mạng đòi quyền tự do.
Thực chất hắn có vĩ đại như lời tự phong mình và sự tuyên truyền dối trá bịp bợm của bọn đàn em dưới quyền hay hắn lại bị nhân loại phỉ nhổ kết tội như Hitler, Stalin, Ceaucescu, Pol Pot, Mao trạch Đông, Kim chính Nhật…Và mầm cách mạng hắn để lại cho dân Việt là sự nghèo khổ thù hận ngàn đời không thể nào quên.
Độc lập tự do ở đâu khi người dân sống trong chế độ kìm kẹp, tin tức bưng bít, kiểm soát hộ khẩu, bắt người bất đồng chính kiến xử theo luật rừng, người Việt đi ra nước ngoài thủ tục rắc rối, còn lũ Tàu dơ bẩn tràn ngập qua đường biên giới vào VN không cần giấy phép. Than ôi ! Rồi một ngày gần đây câu ‘Không có gì quí hơn độc lập tự do’ trở thành bỉ ổi trơ trẽn.

Bài thơ trên chỉ là tiêu biểu trong nhiều bài của những tên bồi bút ca tụng tên tội đồ dân tộc Hồ chí Minh. Sau khi khai thác nội dung bài thơ, ta có thể rút ra những nhận xét như sau :

-HCM là một tên kiêu ngạo, khoe khoang, tài đóng kịch. Kiêu ngạo khi hắn đứng trước đền thờ Đức Trần Hưng Đạo, so sánh mình còn hơn vị anh hùng vang danh thế giới, hắn thốt ra lời thơ ngạo mạn ‘Ngẫu hứng’ :

-Bác anh hùng, tôi cũng anh hùng,
Tôi bác cùng chung nghiệp kiếm cung,
Bác thắng quân Nguyên thanh kiếm bạc,
Tôi trừ giặc Pháp ngọn cờ hồng,
Bác đưa một nước qua nô lệ,
Tôi dắt năm châu đến đại đồng, Bác có linh thiêng cười một tiếng,
Rằng tôi cách mạng đã thành công.

Đọc thấy khẩu khí giống bài thơ vô danh trên, nên rất có thể tên ẩn danh lại chính là HCM, vì đó là nghề của chàng mà ! Hồ nghi có thể biến thành sự thật đấy !

Với sự tuyên truyền bịp bợp, che giấu tội ác của HCM và bọn đàn em đã đánh lừa cả UNESCO, nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Hồ, tổ chức này đã vinh danh hắn là ‘Danh nhân văn hóa thế giới’, nhưng bị người Việt khắp nơi phản đối phải hủy bỏ.

Theo phong tục ta thường dùng tiếng ‘bác’ để xưng hô với người cao tuổi đáng kính, nhưng tên Hồ tặc tự xưng mình là bác khi mới 55 tuổi cả với những người đáng tuổi cha anh mình.

-Người muốn đề cao mình khi viết sách làm thơ, can đảm dùng tên thực không cần che giấu, trái lại HCM giả bút danh Trần dân Tiên ca ngợi mình. Đây là một hiện tượng tuyên truyền quái lạ bỉ ôi chưa từng thấy !

Còn tài đóng kịch khỏi phải chê, nên ký giả Bernard Fall đã gởi lời khen ‘Hồ là kịch sĩ có biệt tài đánh lừa người đối thoại’. Có thể ông ký giả này đã chứng kiến những giọt nước mắt giả dối khi bà Cát Hanh Long bị xử chết.

-Hành vi che đậy dối trá của Hồ từng chi tiết qua cuộc sống nhà sàn có đủ tiện nghi, hút thuốc ngoại, quần áo đại cán Tàu, đi dép râu chính hiệu (Loại mà Phạm Tuân đã đi vào không gian)…làm người ta lầm tưởng lối sống giản dị trong sạch của hắn.

- Dùng người từng giai đoạn, rồi vắt chanh bỏ vỏ cả với thuộc cấp và người tình như Trần huy Liệu, Huỳnh thúc Kháng, Phan Anh, tướng Nguyễn Bình, Võ nguyên Giáp, Nguyễn hữu Thọ, Nguyễn thị Bình, Nông thị Xuân…

-Sự tuyên truyền dối trá lừa bịp che lấp tội ác của Hồ và bọn đàn em làm băng hoại nối tiếp nhiều thế hệ trẻ VN, mà HCM ăn cắp câu của Quản Trọng Thời Xuân Thu Chiến Quốc, Trung Hoa, để xác nhận qua câu ‘Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người’. Nhưng hắn cố quên là ‘Cây tốt sinh trái tốt, cây xấu sinh trái xấu’. Điển hình nhất là nền giáo dục đồi trụy xuống cấp hiện nay tại VN.

Viết đến đây chợt nhớ đến nhân vật có thực trong phim mô tả về thảm họa bi đát khi nhà máy hạt nhân Chermobyl của Liên Sô phát nổ đã để lại hậu quả môi sinh bi đát kéo dài hàng thế kỷ, mà nhà cầm quyền độc tài vẫn cố tình che dấu bằng những lời dối trá. Nhân vật trong phim phát biểu ý kiến của mình như sau : “ Mỗi lời dối trá chúng ta nói là một món nợ của sự thật và dù sớm hay muộn món nợ đó sẽ phải trả. “
Đó cũng là bài học cho con cháu hồ tạc- bọn tà quyền độc tài lừa bịp đang gieo rắc bao đau thương trên dân tộc hiện nay phải biết phản tỉnh nếu không sẽ gặp quả báo nhãn tiền.

Nhìn vào hành động gian ác dối trá của HCM cùng tập đoàn CSVN khẳng định rằng :

-Sống mà gian ác làm chi,
Đến khi nằm xuống còn gì nữa đâu?
Sống mà lừa bịp mưu cầu,
Bị đời nguyền rủa, bao lâu xóa nhòa?

Còn muôn vạn điều về Hồ chí Minh không thể kể hết với ít dòng qua nội dung ‘Một bài thơ lừa bịp’

Mong thông cảm những điều thiếu sót.

Đinh văn Tiến Hùng