66. TỘI KHÔNG Ở NƠI MÔNG

Ở Phôi Châu có một người cõng một quái thai đi đến chợ và mời chào khách đến coi để kiếm tiền.

Quái thai ấy có một cái cổ dài và hai cái đầu, mặt mày tương đối, tổng cộng có bốn tay và bốn chân. Có người đến cáo với huyện lệnh là người ấy lừa tiền, huyện quan bèn ra lệnh cho sai nha kéo quần ông ta xuống, đánh mười mấy roi nơi mông và đuổi ông ta ra khỏi kinh thành.

Có người hỏi ông ta:

- “Thằng bé này là do ông sinh dưỡng phải không?”

Ông ta trả lời:

- “Phải”.

Người ấy cười nói:

- “Tội không phải ở nơi mông, tại sao lại đánh nơi mông chứ?”

(Kim Hồ Thất Mặc)

Suy tư 66:

Cái miệng nói tầm bậy, cái mông bị đánh.

Con mắt nhìn tầm bậy, cái mông bị đánh.

Cái tay tháy máy, cái mông bị đánh.

Cái chân đi tầm bậy, cái mông bị đánh... Tóm lại, cái mông là nơi “chịu trận” cho toàn thân, khi những bộ vị “cao sang” như mắt, miệng, tay chân làm bậy.

Có tín hữu nọ nói với tôi rằng: đạo của mình sướng thật vì có “ông cha”, hễ cứ phạm tội thì đến nhà thờ “trút cả” cho ổng nghe là nhẹ nhàng !

Xét về đức tin và bí tích thì “ông cha” là người thay mặt Thiên Chúa để tha tội cho hối nhân; xét về mặt thân thể thì “ông cha” là “cái mông” -chi thể của thân thể- để chịu giáo hữu tra tấn; xét về mặt vệ sinh thì “ông cha” là cái “giỏ rác” để giáo hữu “vứt bỏ rác rưởi” tội lỗi vào trong giỏ...

Buồn và đau khổ nhất của linh mục là khi ngồi tòa giải tội, tội của giáo dân càng lớn càng nhiều, thì tâm hồn của các ngài các đau khổ hơn, bởi vì các ngài cảm nghiệm rằng: vì mình là mục tử nhưng chưa làm tròn bổn phận mục tử, nên giáo dân mới phạm tội nhiều và to lớn như vậy...

Các giáo dân hãy cầu nguyện nhiều cho các linh mục, bởi vì nổi đau khổ nhất của các ngài là vẫn còn có nhiều giáo dân phạm tội trọng.

“Tội không phải ở nơi mông” nhưng mông là một phần chi thể của thân thể.

Ai hiểu được thì hiểu...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info