Chúa Nhật 16 Tháng Tư, Giáo Hội trên toàn thế giới cử hành Chúa Nhật thứ Hai mùa Phục sinh.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan.

Vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do thái. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em!”

Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người lại nói với các ông: “Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.”

Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.”

Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tôma, cũng gọi là Điđymô, không ở với các ông khi Đức Giêsu đến. Các môn đệ khác nói với ông: “Chúng ta đã được thấy Chúa!”

Ông Tôma đáp: “Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.”

Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giêsu lại có mặt trong nhà, có cả ông Tôma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giêsu đến, đứng giữa các ông và nói: “Bình an cho anh em.”

Rồi Người bảo ông Tôma: “Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.”

Ông Tôma thưa Người: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!”

Đức Giêsu bảo: “Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin!”

Đức Giêsu đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này. Còn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giêsu là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa, và để anh em tin mà được sự sống nhờ danh Người.

Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng, Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến, chào anh chị em,

Hôm nay, Chúa Nhật Lòng Chúa Thương Xót, Tin Mừng thuật lại hai lần Chúa Giêsu Phục Sinh hiện ra với các môn đệ, nhất là với Tôma, vị “tông đồ hồ nghi” (x. Ga 20:24-29).

Trên thực tế, Tôma không phải là người duy nhất phải cố gắng để tin. Trên thực tế, Tôma đại diện cho tất cả chúng ta một chút. Thật vậy, không phải lúc nào cũng dễ tin, nhất là khi, như trong trường hợp của Tôma, ngài đã phải chịu một sự thất vọng ghê gớm. Và sau một sự thất vọng lớn như vậy, thật khó tin. Tôma đã theo Chúa Giêsu trong nhiều năm, chấp nhận rủi ro và chịu đựng những khó khăn. Nhưng Thầy đã bị đóng đinh như một tên tội phạm, và không ai giải thoát cho Thầy. Không ai đã làm bất cứ điều gì! Chúa Giêsu đã chết và mọi người đều sợ hãi. Làm thế nào Tôma có thể tin tưởng một lần nữa? Làm sao Tôma có thể tin những tin tức nói rằng Chúa Giêsu còn sống? Có một sự nghi ngờ trong Tôma.

Tuy nhiên, Tôma cho thấy ngài rất can đảm. Trong khi những người khác đóng cửa trong Phòng Tiệc Ly vì sợ hãi, thì Tôma đi ra ngoài, có nguy cơ bị ai đó nhận ra, báo cáo và bắt giữ. Thậm chí chúng ta có thể nghĩ rằng, với lòng can đảm của mình, Tôma xứng đáng được gặp Chúa Phục Sinh hơn những người khác. Nhưng ngược lại, chính vì đi vắng nên Tôma đã không có mặt khi Chúa Giêsu hiện ra lần đầu tiên với các môn đệ vào chiều Phục Sinh, do đó đã đánh mất cơ hội. Ngài đã rời xa cộng đoàn. Làm thế nào Tôma có thể lấy lại cơ hội? Chỉ bằng cách quay trở lại với những người khác, trở lại gia đình mà Tôma đã bỏ lại phía sau, sợ hãi và buồn bã. Khi Tôma làm như vậy, khi ngài trở lại, họ nói với ngài rằng Chúa Giêsu đã đến, nhưng Tôma phải cố gắng để có thể tin – Tôma muốn nhìn thấy vết thương của Chúa Giêsu. Và Chúa Giêsu đã làm cho Tôma thỏa mãn: tám ngày sau, Người lại hiện ra giữa các môn đệ và cho họ thấy những vết thương của Người, ở tay, ở chân của Người, những vết thương này là bằng chứng tình yêu của Người, là những kênh luôn rộng mở của lòng thương xót của Người.

Chúng ta hãy suy nghĩ về những sự thật này. Để tin, Tôma muốn có một dấu hiệu phi thường – chạm vào vết thương. Chúa Giêsu chỉ cho Tôma thấy những vết thương ấy, nhưng theo cách thông thường, đến trước mặt mọi người, trong cộng đoàn chứ không phải bên ngoài. Như thể Chúa Giêsu nói với Tôma rằng: nếu muốn gặp Thầy, đừng tìm kiếm đâu xa, hãy ở lại trong cộng đoàn, với những người khác. Đừng bỏ đi…hãy cầu nguyện với họ…bẻ bánh với họ. Và Chúa Giêsu cũng nói điều này với chúng ta. Đó là nơi anh em sẽ tìm thấy Thầy; đó là nơi Thầy sẽ chỉ cho anh em những dấu hiệu của những vết thương đã ghi dấu trên thân thể Thầy: những dấu hiệu của Tình Yêu chiến thắng hận thù, của Sự Tha Thứ giải trừ thù hận, những dấu hiệu của Sự Sống chiến thắng sự chết. Chính ở đó, trong cộng đoàn, anh em sẽ khám phá ra khuôn mặt của Thầy, khi anh em chia sẻ những khoảnh khắc nghi ngờ và sợ hãi với anh chị em của mình, thậm chí còn bám chặt lấy họ hơn. Không có cộng đoàn thì khó tìm gặp Chúa Giêsu.

Anh chị em thân mến, lời mời của Tôma cũng có giá trị đối với chúng ta. Phần chúng ta, chúng ta tìm Đấng Phục Sinh ở đâu? Trong một sự kiện đặc biệt nào đó, trong một cuộc rước tôn giáo ngoạn mục hay đáng kinh ngạc nào đó, chỉ ở mức độ xúc động hay giật gân? Hay đúng hơn là trong cộng đoàn, trong Giáo hội, chấp nhận thử thách ở lại đó, cho dù nó không hoàn hảo? Bất chấp tất cả những hạn chế và thất bại của Giáo Hội, đó là những hạn chế và thất bại của chúng ta, Giáo hội Mẹ của chúng ta là Thân thể của Chúa Kitô. Và chính ở đó, trong Thân Mình Chúa Kitô, bây giờ và mãi mãi, người ta có thể tìm thấy những dấu hiệu vĩ đại nhất về tình yêu của Ngài. Tuy nhiên, chúng ta hãy tự hỏi, nếu nhân danh tình yêu này, nhân danh những vết thương của Chúa Giêsu, liệu chúng ta có sẵn sàng mở rộng vòng tay đón nhận những người bị tổn thương bởi cuộc sống hay không? Không loại trừ một ai khỏi lòng thương xót của Thiên Chúa, nhưng đón nhận tất cả mọi người – mỗi người - như anh, như chị, như Chúa chào đón mọi người. Chúa chào đón tất cả mọi người.

Xin Mẹ Maria, Mẹ của Lòng Thương Xót, giúp chúng ta yêu mến Giáo hội và biến Giáo hội thành ngôi nhà chào đón mọi người.

Sau khi đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng, Đức Thánh Cha nói thêm như sau:

Tôi muốn bày tỏ sự gần gũi của tôi với tất cả anh chị em của chúng ta, đặc biệt là ở Đông phương, đang cử hành lễ Phục sinh hôm nay: Anh chị em thân mến, xin Chúa Phục sinh ở cùng anh chị em và đổ đầy Chúa Thánh Thần cho tất cả anh chị em! Chúc mừng lễ Phục sinh cho tất cả anh chị em!

Và thật không may, trái ngược hoàn toàn với thông điệp Phục sinh, chiến tranh vẫn tiếp diễn và chúng tiếp tục gieo rắc cái chết theo những cách khủng khiếp. Chúng ta hãy đau buồn trước những hành động tàn ác này và chúng ta hãy cầu nguyện cho các nạn nhân, cầu xin Chúa để thế giới không bao giờ phải trải qua cú sốc về cái chết bạo lực do bàn tay con người gây ra, mà là sự kính sợ về sự sống mà Ngài ban cho và đổi mới bằng ân sủng của Ngài!

Tôi đang quan tâm theo dõi các sự kiện đang diễn ra ở Sudan. Tôi gần gũi với người dân Sudan, những người đã bị thử thách như vậy, và tôi mời gọi anh chị em hãy cầu nguyện để họ có thể hạ vũ khí và chọn con đường hòa bình và hòa hợp.

Và tôi đang nghĩ đến những anh chị em của chúng ta ở cả Nga và Ukraine đang cử hành lễ Phục sinh. Xin Chúa ở gần họ và giúp họ làm hòa!

Tôi xin chào tất cả anh chị em, những người từ Rôma và những người hành hương, đặc biệt là các nhóm cầu nguyện đang nuôi dưỡng linh đạo Lòng Thương Xót Chúa, đã quy tụ hôm nay tại Đền Thờ Chúa Thánh Thần ở Sassia. Và, để hiểu rõ cảm xúc của các tín hữu trên khắp thế giới, tôi xin hướng lòng biết ơn đến việc tưởng nhớ Thánh Gioan Phaolô II, đối tượng của những suy luận xúc phạm và vô căn cứ trong những ngày qua.

Tôi chào các nhóm đến từ Pháp, Brazil, Tây Ban Nha, Ba Lan, Lithuania; các em trường Cao đẳng Saint-Jean de Passy từ Paris, cùng các giáo viên và gia đình của các em. Tôi chào các tín hữu từ Pescara, các sinh viên từ Scuola Santa Maria ad Nives từ Genoa, và các trẻ em từ Marcheno, Brescia.

Tôi xin chào những người lính cứu hỏa từ nhiều quốc gia Âu Châu, tập trung tại Rôma cho một cuộc triển lãm lớn mở cửa cho công chúng. Cảm ơn anh chị em vì sự phục vụ của anh chị em! Và tôi muốn nói với anh chị em một điều: khi tôi cầu nguyện cho anh chị em, tôi xin một ân sủng: rằng anh chị em không có việc làm!

Chúc mọi người một ngày Chúa Nhật tốt lành. Xin đừng quên cầu nguyện cho tôi. Chúc anh chị em bữa trưa ngon miệng và xin chào tạm biệt.
Source:Dicastero per la Comunicazione - Libreria Editrice Vaticana