TỘI CON ĐÃ ĐƯỢC THA

(Mc.2,1-12)

Người xưa vẫn quan niệm bệnh tật là do tội, cho nên người ta luôn bị ám ảnh bởi mặc cảm tội lỗi trong quá khứ và tìm cách xa lánh người khác. Nhưng Thiên Chúa lại có cái nhìn khác nên Ngài đã xác quyết: “ Chính vì Ta mà Ta xóa bỏ mọi gian ác của ngươi và sẽ không còn nhớ đến tội ngươi nữa - Ta sẽ làm những cái mới” (Is. 43,18-25). Vì thế mà trong bài Đáp Ca chúng ta vừa nghe là tâm tình của một bệnh nhân “ xin Chúa cứu chữa hồn con vì con đã phạm tội phản nghịch cùng Chúa”, lòng tin tưởng Chúa sẽ cứu chữa dù mình có tội lỗi tầy trời. Đây cũng là tâm tình của người bất toại trong bài Tin Mừng Chúa Nhật 7 thường niên hôm nay: Chúa Giêsu đã tha tội và chữa cho anh (Mc. 2,1-12).

Người bất tọai đã tin tưởng vào Chúa, lòng trông cậy của anh không bị rơi vào quên lãng mà còn được Chúa tuyên dương “ người thu thuế và đĩ điếm sẽ vào Nước Trời trước các ngươi”. Để minh chứng điều này Chúa Giêsu đã nói với người bất toại, bạn bè và những người kết án anh rằng: sự bất hạnh không phải là hình phạt của tội, vì đối với Nước Thiên Chúa điều căn bản là cống hiến phần rỗi. Người bất toại tưởng chừng cuộc đời mình như khép lại, nhưng lúc này đây “ tội con đã được tha”, làm anh cảm thấy như có một sức sống mới đang dâng tràn trong lòng vì anh trút được gánh nặng tội lỗi, nó là nguyên nhân đưa đến bệnh bất toại, và hơn thế nữa “ hãy đứng dậy…”. Việc được chữa lành chính là bằng chứng cho việc được tha tội.

Như thế Chúa Giêsu làm cho người bất toại đứng lên được, thì cộng đồng lại trở nên bất động, người bất toại nhận ra Chúa Giêsu là Đấng Messia, là Thiên Chúa nên anh “ sửng sốt mà ngợi khen Thiên Chúa” nhưng những người Biệt phái, những kẻ bảo vệ trật tự tôn giáo lại không nhận ra và cho Chúa Giêsu là “ Nó nói phạm thượng!”. Một sự đổi ngôi thật khốc liệt, người tưởng mình là lành mạnh ( công chính) thì giờ đây lại tê liệt, mù tối. Còn người bệnh hoạn lại trở nên tinh tường nhờ lòng tin và trông cậy. Từ chỗ ngạc nhiên, thán phục anh đã dễ dàng bước tới việc tin nhận và tín thác vào Chúa.

Anh xin Chúa chữa bệnh nhưng Người lại tha tội vì Chúa muốn cho anh nhận ra rằng : cái làm cho con người bất lực, khốn khổ hơn bệnh tê liệt đó là tội lỗi. Tội trọng làm cho con người không thể làm được việc gì có ích cho phần rỗi. Chúa Giêsu thông biết nên Người cũng thấy bệnh nhân đang đau khổ cả trong tinh thần lẫn thể xác, anh cũng mong được ơn tha thứ, nên Chúa Giêsu tha tội trước vì tha tội là trọng tâm, còn việc chữa bệnh mới chỉ là một dấu chỉ thôi, nên thường khi Chúa chữa bệnh Người đều nói đến việc tha tội.

Chúa minh xác rõ ràng Người có quyền tha tội, Người dùng từ ngữ CON NGƯỜI, một nhân vật kỳ lạ trong Daniel, nhân vật được Thiên Chúa trao quyền trên mọi vương quốc cách vĩnh cửu, Con Người này sẽ trở lại ngày thế mạt để xét xử thế gian, nhưng ở đây Chúa Giêsu dùng quyền ấy để tha thứ chứ không để luận phạt. Minh xác như thế Chúa Giêsu gián tiếp mạc khải thân vị đích thực của Người “ nhận là Thiên Chúa”.

Trong chúng ta không ai mà không có tội, nên cần được chữa lành bệnh thiêng liêng vì tội làm cho người ta bại liệt, mất khả năng yêu thương, mất khả năng sống tự do, mất hi vọng và niềm vui mừng nên cần được Chúa chữa, chúng ta hãy để cho Chúa Giêsu thực hiện nơi chúng ta Bí Tích Hòa Giải. Tuy nhiên như trong bài Tin Mừng, anh bất toại phải cần nhờ đến bạn bè khiêng anh đến với Chúa, thì đây chúng ta cũng phải cần sư giúp đỡ của người khác hoặc chính chúng ta giúp đỡ anh chị em chúng ta đến với Chúa, hãy mở rộng lòng để đón nhận ơn tha thứ.

Lạy Chúa, xin cho chúng con xác tín rằng Chúa yêu thương chúng con, để chúng con hoàn toàn phó thác vào Chúa, sẵn sàng tin yêu chạy đến Chúa trong Bí Tích Giao Hòa hầu được lãnh nhận ơn tha thứ. Nhờ đó, chúng con sẽ sống trong ân sủng của Ơn Cứu Độ.