Đức Cha HỢP, ANH EM CỦA NGÀI ĐÂU?

ĐỒNG BÀO MỸ YÊN, ANH EM CỦA CHÚNC CON ĐÂU?


Câu chuyện kinh thánh Cain và Abel Đức Thánh Cha Phanxicô nêu ra trong buổi tối canh thức dài bốn giờ đồng hồ với 100.000 người tham dự hôm 7 tháng 9 tại cộng trường thánh Phêrô, Roma, cầu nguyện cho Syria và thế giới cũng hòan tòan thích hợp cho tình hình cụ thể đang xảy ra tại Viêt Nam. Câu trả lời của Cain “Tôi không biết. Tôi là người giữ em tôi sao?” (Gen 4:9) làm ta phải nghĩ ngay đến khả năng Chúa buộc anh ta phải xét mình về một bổn phận phải chu tòan. Một cách khác, đây là câu Chúa hỏi nạn nhân Abel. Để tìm một trả lời cho hiện tình trong và ngòai nước chúng ta chung quanh sự việc tương tự xảy ra tại Mỹ Yên, câu chuyện người Samaritano nhân hậu Chúa dùng để trả lời cho người luật sĩ hỏi Chúa đòi hỏi mỗi người Việt Nam chúng ta phải suy nghĩ thật kỹ, thật nhiều. Ai là anh chị em của Đức Cha Phao lô Nguyễn Thái Hợp? Ai là anh chị em của đồng bào ở Mỹ Yên?

Anh em của Đức Cha Hợp và đồng bào Mỹ Yên trước tiên không ai hơn là nhà cầm quyền Cộng sàn tàn ác và bọn tay sai khát máu đã hành hung tàn bạo dân chúng Mỹ Yên. Hãy hạ súng, dùi cui, nắm tay...xuống, nói như Đức Giáo Hòang Phanxicô, để nhìn rõ mặt đây là anh chị em mình và ngưng ngay hành động dã thú. Hãy ngồi xuống nói chuyện với nhau để hòa giải thẳng thắn theo lẽ phải, trước khi Chúa ra tay tiêu diệt như đã tiêu diệt quân đội Pharaô hùng hổ để bảo vệ dân Israel an tòan.

Anh em của Đức Cha Hợp và giáo dân Mỹ Yên không ai hơn là các giám mục trên toàn cầu, đặc biệt là tòan bộ các giám mục Việt Nam trong cũng như ngoài nước; Giáo Hội phải dấn thân vào chính trị để cải tạo xã hội như xác định mới đây của Đức Thánh Cha Phanxicô. Hãy nghe các giám mục Cuba lên tiếng đòi hỏi chính quyền cải tổ. Ích lợi gì khi “người đến nhân danh Đức Giáo Hòang” chỉ đi tour hết giáo phận này đến giáo phận kia với kèn trống hàng rào danh dự, vòng hoa, hoan hô (ngu ngơ sa bẫy quảng cáo cho chế độ rồi) mà không đến ngay Mỹ Yên? Hãy có can đảm như Chúa bảo họ đừng tôn mình lên thế. Hãy như Giáo Hòang Phanxicô ra lệnh hạ tượng đài của ngài xuống ngay. Bỏ đi cách xưng tụng khách sáo, không dám nói thẳng nói thật đề cập những sai lầm trong các cuộc đại hội, chỉ tổ làm cho con người mọi cấp bậc mãi sống trong ảo tưởng không đem lại ích lợi gì cho Giáo Hội, xã hội. Theo gương Đức Thánh Cha Phanxicô đơn giản tiệc tùng để còn thời giờ đến thăm một giáo dân nào đó của giáo xứ đang bị cơn bệnh giày vò nằm cô đơn trong căn nhà tồi tàn không thể đi đón tung hô giám mục được. Hãy bỏ mũ gậy xuống để nhìn thấy rõ mặt ‘người anh em’ họ Nguyễn đang đơn độc, bày chiên đang bị sói dữ xâu xé tả tơi mà mau mau lên tiếng bênh đỡ công lý lẽ phải, không cần phải chờ đến lá thơ phân bua gởi tới từng nhà giám mục trên tòan quốc, sự kiện này cho ta cảm giác một sự ngây ngô thế nào ấy! Công bồ của văn phòng Giám Mục Vinh và thư chung của Đức Cha Hợp không đủ để đồng thuận sao? Khi tôi còn nhỏ, mỗi khi trong làng có cháy nhà, là tự động mạnh ai nấy đều xách thùng, chậu thau, vừa chạy đến vừa hô hóan mọi người tiếp cứu người hàng xóm lâm nạn, đâu có ai chờ văn thơ tiếp cứu đâu! Tại sao khi phái đòan nhà nước ViệtNam đề cập tới vấn đề giáo phận Vinh thì Vatican nói chưa được nghe biết gì từ phía Giáo Hội? Giáo dân có quyền đòi hỏi các chủ chăn, đòi hỏi người đại diện phải chu tòan nhiệm vụ của mình, mà thật ra chính Chúa đòi hỏi gay gắt trách nhiệm coi sóc đã được ủy thác này. Hãy bỏ đi não trạng sai lệch “ban cho” của thời đại.

Anh em của Đức Cha Hợp và đồng bào Mỹ Yên là các linh mục Việt Nam được thông phần vào chức linh mục thừa tác để gần gũi mang tin mừng cứu độ đến mọi người nghèo khó, an ủi cho người sầu khổ, tự do cho kẻ bị áp bức cầm tù... Hãy giang tay cầu nguyện và tập hợp dân chúng khắp nơi cầu nguyện, người Việt cũng như không phải người Việt trong xứ đạo mình coi sóc. Hãy đừng viện cớ bận bịu việc mục vụ, hãy ngưng xây nhà thờ xa hoa cao vút trời xanh, nghĩa trang thênh thang tốn phí… để có thì giờ cúi sâu xuống mà nhìn rõ mặt mũi thân thể nhân lọai đang quằn quại loang đầy vết máu.

Anh em của Đức Cha Hợp và giáo dân Mỹ yên là tòan bộ dân Chúa khắp nơi trong Giáo Hội qua cùng một phép rửa đã trở thành một gia đình của Chúa, đặc biệt là giáo dân Việt Nam tự hào là thế hệ con cháu của các anh hùng tử đạo, của Phanxicô Xavier Nguyễn Văn Thuận. Con cùng một Cha mà sao mà thờ ơ với nhau đến thế sao? Con cháu các anh hùng mà sao nhút nhát thế?

Anh em của Đức Cha Hợp và đồng bào Mỹ Yên là tòan thể nhân lọai sinh ra trong tình người, đặc biệt là số nhân lọai mang trong mình máu đỏ da vàng. Máu chảy ruột phải mềm. Đây không phải là thứ tình cảm suông, nhưng là một bổn phận phải chu tòan.

Im lặng hoặc không hành động là vô cảm, là trốn trách nhiệm, là hèn nhát, là như Juda chối Chúa, là đồng lõa với sự ác với bóng tối. Lịch sử sẽ xét xử. Chúa sẽ xét xử vì “máu của em con đã vang thấu đến tai ta” (Gen 4:10). Thật đau lòng khi thấy dân mình đánh dân mình; nhưng còn đau lòng hơn khi dân mình cứ dửng dưng nhìn anh em mình dở sống dở chết dọc đường và “lẩn tránh qua bên kia đường mà đi.” Chúa đang hỏi mỗi người chúng ta, giám mục, linh mục, giáo dân, con người, “Anh em của Đức Cha Hợp đâu hết rồi?” “Anh chị em của giáo dân Mỹ Yên, của đồng bào Mỹ Yên đâu hết rồi?” Hãy tự vấn lòng xem mình đã có thái độ thề nào, đã làm được gì cho anh em? Đồng cảm mà thôi chẳng ích lợi gì. Phải hành động, Tự hành động. Chờ đợi thư cầu cứu thì không còn là tình người và chẳng còn gì là bác ái Kitô giáo nữa! Mục tử phải dẫn đầu, phải đi tiên phong không thể rụt rè núp sau đòan chiên. Không thể để biến chất thành Giấy Mã (G.M.). Khi con người không thể nhận ra mặt anh chị em mình, bấy giờ đêm tối bắt đầu! Bấy giờ con người đã bị bóng tối khuất phục, là đã “hỏa hợp hòa giải” mà thực chất chỉ là cách sống “xin cho” chỉ được coi là ngoan mà không khôn như vẫn viết lách bâng quơ trên báo lệch lạc dân tộc, là đã thành ‘đồng chí’ (đ.c.) với kẻ thồng trị đàn áp rồi! “Nước nào tự chia rẽ sẽ bị sụp đổ” (Lk 11:17).

Tôi mơ ước nếu cứ mỗi lần bóng tối hành động gian ác là một lần tòan cõi ViệtNam, và tòan thế giới bất cứ nơi nào có người Việt Nam đều vang lên tiếng kinh cấu tha thiết thấu tới trời cao, cộng với ánh nến cảm thông đòan kết yêu thương như Chúa dạy thắp lên bừng sáng mọi miền, tôi tin rất vững vàng sức mạnh cũa Thiên Chúa vượt trên quỉ hỏa ngục sẽ làm bóng tối khiếp sợ mà rút lui, vì ma quỉ biết rõ hơn ai hết sụp lạy dưới chân Chúa mà thưa, “Lạy ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đền ông? Xin ông đừng hành hạ tôi” (Lk 8:28). Cử hành năm đức tin mà ta đã làm gì để rèn luyện đức tin của ta hay chỉ treo logo cho cao để chim trời thấy mà thôi? Hãy hạ thấp xuống để soi sáng đời sống hàng ngày của mình.

Trong ý thức bồn phận làm người, bổn phận của kẻ mang trong mình máu đỏ da vàng, bổn phận là thành phần của gia đình Giáo Hội, là linh mục Công Giáo, Cộng đòan Công Giáo Việt Nam tại Saskatoon, Canada gồm 45 gia đình Chúa Nhật vừa qua ngày 22 tháng 9 năm 2013 đã cùng dâng Thánh lễ, chầu Thánh Thể, lần hạt cầu nguyện cho những người gây tội ác sớm ăn năn hối cải để được ơn cứu rỗi (Amos 8:4-7) hầu thôi gây thương đau cho chínhdân mình; cho các nạn nhân của bạo lực vô nhân tính được mau lành bệnh phần xác và giữ vững tinh thần kiên cường tin tưởng ánh sáng công chính của Chúa sẽ đâp tan bóng tối satan và bẽ lũ; nhất là cầu cho mọi người Công Giáo Việt Nam từ giám mục, linh mục tới giáo dân thuộc mọi giáo phận trong nước và ngòai nước cũng như mọi người Việt Nam ở mọi nơi trên mặt đất này được thức tỉnh để không còn thờ ơ vô cảm nhưng đồng cảm trước sự đau khổ oan khiên của đồng bào mình, được khôn ngoan để đồng thuận với ánh sáng mà không bị bóng tối ru ngủ hoặc làm nhát sợ nhưng can đảm đứng lên đồng hành thay vì để mặc “người anh em” Giám Mục đơn độc chống chọi một mình, để mặc “người anh em” giáo dân bị đánh nằm dở sống dở chết dọc đường mà lẳng lặng sống an thân trong vòng ranh giới của mình như chuyện đèn nhà ai nấy rạng.

Tham dự giờ cầu nguyện có các đại diện của cộng đồng Phật Giáo và Cộng đồng người Việt tại Saskatoon. Sau giờ cầu nguyện bà con đã cụ thể quyên góp một số tiền gởi về tiếp mua thuốc men cho các nạn nhân.

Xin Chúa thương xót tha thứ chúng con. Lạy Mẹ La Vang cầu cho dân Việt chúng con biết thương nhau như Chúa và Mẹ thương.

Lm. Phạm Thuận Phong