Dòng Sông

Chia sẻ tâm tình khi suy tư Thư của Đức Cha Chủ Tịch Ủy ban Giáo dục Công Giáo gửi các sinh viên, học sinh nhân dịp Mùa chay 2014

Trong ngôi nhà lưu xá nhỏ bên cạnh sông Sài Gòn, đêm nay, anh em chúng con đang chầu Thánh Thể trong dịp tĩnh tâm hằng tháng. Lúc này đã gần 3h sáng, vừa xong lượt của mình, con ra ngồi nhìn dòng sông thân thuộc phía bên kia đường. Bằng tất cả những mệt mỏi, muộn phiền, lạnh lẽo nơi Sài thành đô hội chồng chất thêm, dòng sông trong mắt con bỗng trở nên nặng nề quá đỗi. Và cũng như bao lần khác, kể từ khi bắt đầu nhận thức về cuộc đời này, con vẫn chưa thôi băn khoăn: Con là ai, con đến từ đâu, con tồn tại vì mục đích gì?

Con chợt nhớ đến lời của Cha Vincent khuyên con nên đọc Thư gửi các sinh viên, học sinh Công giáo nhân dịp Mùa chay 2014 của Đức Cha Giuse Đinh Đức Đạo. Rồi con nghiền ngẫm bức thư. Có lẽ, thưa Đức Cha, con cũng là một kẻ lầm than!

Dòng sông – hàng ngày phải thu vào trong lòng mình bao nhiêu bùn đất, bèo bọt, rác rưởi. Dòng sông – là để có khi một em bé vô tình vứt vỏ hộp sữa tươi rồi cười lên khoe với mẹ, một cậu thanh niên vứt vội mẩu tàn thuốc rồi lao nhanh trong tiếng í ới của chúng bạn, một người công nhân vứt nhanh hộp xôi để kịp giờ vào ca, một nhà máy dẫn thẳng nước thải không qua xử lý để tiết kiệm chi phí...

Nhưng đêm nay, khi con ngồi đây, trong tiếng gió lạnh, trong tiếng thì thầm cầu nguyện của anh em đang Chầu Thánh Thể, thì lạ thay, dòng sông vẫn trôi – dù lầm lũi, dù nặng nề, dù gông cùm xiềng xích. Phải chăng dòng sông vẫn luôn khắc ghi sứ mệnh của mình, rằng phải đem nước đắp bồi tốt tươi bờ bãi, phải nuôi sống hoa màu, thú vật, nuôi sống cả người tốt lẫn kẻ xấu trước khi trở về với biển bao la.

Nên, Cha ơi! Dòng sông vẫn trôi!...

Con cũng là dòng sông, mà ngay từ khởi thủy, Thiên Chúa tình yêu đã trao ban cho nó tất cả khả năng cũng như điều kiện để hoàn thành sứ mệnh của mình. Con cũng là dòng sông, hàng ngày cũng phải nhận biết bao khó khăn thử thách, bao cám dỗ, bao bực dọc, bao chướng tai gai mắt. Nhưng chỉ có điều, con không trôi nữa, con dừng lại, con thu mình vào cái vỏ bọc mà con nghĩ rằng sẽ an toàn. Con đã không còn nhớ đến sứ mệnh của mình. Nỗi mặc nhiên về sự bất hạnh tràn vào tâm hồn khiến con quên mất rằng, ở ngoài kia còn biết bao con người cơ cực, quẫn bách, khốn cùng. Con đã làm gì để đáp lại tình yêu của Thiên Chúa, hay dễ nhận ra hơn là tình yêu của cha mẹ, anh em, bạn bè? Hay con đã tự biến mình thành kẻ lầm than – lầm than vật chất, lầm than luân lý, lầm than thiêng liêng – như Đức Cha đã tóm lược.

Dòng sông cũng sẽ chết đi, và sẽ không được gọi là dòng sông nữa mà trở thành ao hồ nếu nó dừng lại. Và con cũng sẽ chết đi nếu con dừng trao ban yêu thương, có nghĩa là dừng việc sống trong Đức Kitô – Đấng yêu thương. Như Benjamin Franklin từng nói: “Phần lớn mọi người đã chết ở tuổi 25, chỉ có điều đến 75 tuổi mới chôn mà thôi”. Con đã chết khi quay lưng với những ánh mắt van lơn, những đôi bàn tay gầy guộc. Con đã chết khi để tâm hồn chìm trong những dục vọng tầm thường, những đam mê trần thế. Con đã chết khi quên đi sự thật, khi quên đi chân lý – trên môi miệng Ngài.

Đúng như trong thư mà Đức Cha đã nói: “Trong hoàn cảnh của người trẻ, nhất là hoàn cảnh của những sinh viên, học sinh từ miền thôn quê đến học tại các tỉnh thành, chính các con có thể bị quyến rũ và rơi vào những cảnh lầm than đó”. Vâng, chúng con là những người trẻ. Mà tuổi trẻ thường đi đôi với những lạc lối, những bốc đồng, những thiếu sót. Tuy nhiên, cũng chính Đức Cha đã cho chúng con biết phương cách để vượt qua, đó chính là năng gặp gỡ Chúa và xích lại gần nhau hơn.

Đồng thời chúng con cũng cần dùng nhiệt huyết và sáng kiến của mình - như Đức Cha đã mong đợi, để làm đời sống bản thân và mọi người xung quanh được tốt đẹp hơn. Để cuộc đời chúng con không còn trống rỗng và vô hướng, để những lầm than kia chỉ còn là những vết gợn mà Thiên Chúa giàu lòng nhân từ sẽ thứ tha. Bằng tất cả tấm lòng của mình, từ nay những gì chúng con làm cho mọi người sẽ không còn chứa những tính toán vị kỷ, mà là cho đi với tất cả tình yêu. Tình yêu – như Thiên Chúa đã từng yêu và mãi yêu.

Ước chi trong Mùa Chay thánh này, bằng việc hãm mình, cầu nguyện, xin Chúa cho con thấm nhuần thánh ý Ngài. Vì sức con bé nhỏ và tâm hồn con yếu đuối, xin Chúa nâng đỡ con từng bước chập chững nơi ánh sáng Ngài, bằng những việc làm đơn sơ nhưng biết gửi gắm vào đó tất cả trái tim và tâm hồn. Vì Chúa đâu cần gì lớn lao nơi con, một chén nước lã cho kẻ bé mọn thôi, con cũng đã trở nên môn đệ của Người. Amen!

Sài Gòn, 08/03/2014

Grêgôriô Võ Trần Nhựt