Giáo xứ Lào Cai làm từ thiện tại bản Phìn Giàng

Thánh Phêrô Kim Ngôn, giám mục đã nói: “Có ba việc giúp cho đức tin được đứng vững, lòng đạo được chắc chắn và nhân đức được bên bỉ. Ba việc đó là cầu nguyện, ăn chay và làm phúc. Cầu nguyện là gõ cửa, ăn chay là được nhận lời, làm phúc là nhận lãnh. Cầu nguyện, ăn chay và làm phúc: ba việc ấy chỉ là một và bổ túc lẫn cho nhau”. Trong tinh thần đó, thứ Tư, ngày 09/3/2016, giáo xứ Lào Cai đi làm từ thiện tại bản Phìn Giàng, xã Bảo Nhai, huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai.

Xem Hình

Đoàn từ thiện có linh mục Giuse Nguyễn Văn Thành quản xứ Lào Cai, linh mục Antôn Lê Văn Thi phụ tá, thầy Giuse Nguyễn Văn Bắc, Ban hành giáo (BHG) Cốc Lếu, BHG Bảo Nhai và một số anh chị em giáo dân xứ Lào Cai. Đồ từ thiện gồm có quần áo rét, mỳ tôm và bánh kẹo do một số ân nhân tài trợ và đóng góp của giáo dân trong giáo xứ, đây là những người luôn muốn thăng tiến người nghèo.

Phìn Giàng là bản dân tộc đặc biệt khó khăn thuộc xã Bảo Nhai, gồm 28 gia đình, gần 200 người H’Mông sinh sống. Bản Phìn Giàng cách xa thành phố Lào Cai 65 cây số về hướng Đông Bắc. Người dân hoàn toàn sống bằng ghề nương rãy nên đời sống còn nghèo nàn. Người dân không được chăm sóc y tế và an sinh xã hội nên đời sống còn nhiều hạn chế. Được biết, Phìn Giàng là một trong 5 thôn bản của xã Bảo Nhai, đó là thôn Cốc Cọoc, Bản Dù, Bản Mẹt Thượng, Na Le và Phìn Giàng. Nơi đây, có 11 dân tộc chung sống, trong đó có người H’Mông chiếm phần đa.

Đoàn xuất phát từ nhà xứ Lào Cai lúc 12g30, đến Ủy ban nhân xã Bảo Nhai lúc 14g00. Chúng tôi xuất trình giấy giới thiệu làm từ thiện. Mặc dù đã được báo trước nhưng chúng tôi vẫn phải đợi rất lâu mới được phép đến bản Phìn Giàng. Ủy ban nhân dân xã Bảo Nhai đã cử rất nhiều cán bộ an ninh dẫn đường cho chúng tôi.

Một điều làm chúng tôi ngạc nhiên là họ không báo trước cho ông trưởng bản và người dân ở nhà nhận quà. Khi đoàn đến nơi, người dân chẳng hiểu có chuyện gì mà đông người thế, trong đó có cán bộ xã. Chúng tôi phải đợi khoảng một tiếng đồng hồ mới gặp được ông trưởng bản. Sau một hồi nói chuyện, chúng tôi gửi quà tại nhà ông và nhờ ông trao lại cho từng hộ dân. Đó là điều nằm ngoài ý muốn của chúng tôi.

Chúng tôi chào tạm biệt ông trưởng bản và những người hướng dẫn để trở về nhà vì đường khó đi và trời đã gần tối. Cho dù không tập trung được người dân nhưng những người trong đoàn đều cảm nghiệm được cái nghèo đói của bản dân tộc Phìn Giàng. Họ nói với nhau: “Chúng mình sẽ cố gắng bớt ăn tiêu để làm được cái gì đó cho anh em dân tộc nghèo này”. Họ đã hiểu được lời Kinh Thánh “Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương”.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Thành