Thủ Cấp Gioan

Mất đầu trong ngục thất
Máu loang lỗ khám đường
Ai chết không nhắm mắt
Gioan hỡi Gioan !

Thủ cấp không rơi nhẹ
Đầu Ngài nặng ngàn cân
Ôi Gioan ngọc thể
Chết đứng không chết nằm

Người đẹp hương thoang thoảng
Cầm dĩa trên tay ngà
Xiêm y nàng lấp loáng
Chờ phút rụng đầu hoa

Bưng dĩa về cho mẹ
Sắc máu lẫn mùi hương
Mẹ con cười nắc nẻ
Trút gánh nặng căm hờn

Ngoài trời mưa lâm râm
Trong cung đầy rượu thịt
Giữa vương quốc tối tăm
Đèn Gioan sáng rực

Môn đệ cất xác thầy
Nhìn thầy ưá nước mắt
Thầy ơi, thầy có hay ?
Quan tài thừa ba tấc !

Thủ cấp ở đâu rồi
Hỡi mẹ con dâm phụ
Trả lại cho chúng tôi
Đây chiếc đầu lịch sử

Chập chờn bóng hoàng hôn
Loay hoay bên huyệt đá
Gấp gấp đem tin buồn
Cho Giêsu Đức Chúa

Chúa chẳng nói năng gì
Xuống thuyền đi một mạch
Hoang địa ở đàng kia
Nghe rì rào lau lách

Gioan hỡi Gioan
Nhớ những ngày oanh liệt
Trên bờ sông Giođan
Lời ông như sấm sét

Vang vọng khắp hoang địa
Sôi sục như ba đào
Người người từ bốn phía
Đấm ngực nhìn trời cao

Ông dọn đường kỹ lưỡng
Làm phép rửa ăn năn
Lời ông không khoan nhượng
Diện mạo như Thiên thần

Là ngọn đèn cháy sáng
Chẳng sợ miền tối tắm
Con cái lòng người nữ
Chẳng ai trọng hơn ông

Ông thấy trời mở ra
Và Thánh Thần hiển hiện
Ông nghe tiếng Chúa Cha
Giới thiệu Con yêu mến

Đâu phải là cây sậy
Lả lướt mặc xiêm y
Ông trọng hơn hết thảy
Mọi thế hệ tiên tri

Ông là sứ thần Chúa
Ông dọn đường Chúa đi
Lời ông như ngọn lửa
San phẳng mọi gồ ghề

Ông can đảm phi thường
Để bênh vực công lý
Ông đến chỗ quyền môn
Mạng mình không sá kể

Ôi Gioan tiền hô !
Thánh hiến từ lòng mẹ
Máu ông đã điểm tô
Bầu trời muôn thế kỷ

Bài học cho muôn đời
Hy sinh vì trung dũng
Đâu có ánh mặt trời
Là có lời xưng tụng.