1. Lễ tuyên thệ của các tân Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ trong năm nay

Vì tình trạng đại dịch vẫn chưa hết, nên lễ tuyên thệ của 36 tân Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ tại Vatican, ngày 06 tháng Năm tới đây sẽ được tiến hành trong khuôn khổ giới hạn. Nghĩa là chỉ có sự tham dự của các thân nhân gần, cụ thể là cha mẹ và anh chị em của các tân Ngự Lâm Quân, các đại diện chính thức của chính phủ Liên bang Thụy Sĩ và Giáo hội.

Thông cáo công bố hôm 28 tháng Tư vừa qua của Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ cho biết trong số các chức sắc Công Giáo từ Thụy Sĩ, có Đức Cha Felix Gmuer, Chủ tịch Hội đồng Giám mục, và Viện phụ Urban Federer của Đan viện Biển Đức Einsiedeln. Đây là lần thứ ba lễ tuyên thệ của các Ngự Lâm Quân được cử hành trong khuôn khổ giới hạn, và được trực tuyến.

Vị nhận lời tuyên thệ vẫn là Đức Tổng Giám Mục Phụ Tá Quốc vụ khanh Tòa Thánh Edgar Peña Parra. Các tân Ngự Lâm Quân tuyên thệ cam kết hết sức bảo vệ Đức Thánh Cha và người kế vị hợp pháp, sẵn sàng hy sinh mạng sống, nếu cần. Sáng thứ Sáu, ngày 06 tháng Năm, các tân Ngự Lâm Quân và thân quyến sẽ tham dự thánh lễ tại Đền thờ thánh Phêrô.

Lễ tuyên thệ của các Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ diễn ra hằng năm vào ngày 06 tháng Năm, ghi nhớ biến cố ngày 06 tháng Năm năm 1527, 189 Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ của Đức Giáo Hoàng Clemente VII (1523-1534) bị quân Đức và những người lính Tây Ban Nha đánh thuê, tấn công và cướp phá thành Roma. 147 Ngự Lâm Quân đã tử trận trên chiến trường để cứu Đức Giáo Hoàng và có 42 Ngự Lâm Quân chạy vào đồn Thiên Thần, qua hành lang nhỏ trong tường thành, gọi là “Passetto di Borgo”.

2. Đoàn Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ

Vì tình trạng đại dịch vẫn chưa hết, nên lễ tuyên thệ của 36 tân Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ tại Vatican, ngày 06 tháng Năm tới đây sẽ được tiến hành trong khuôn khổ giới hạn. Nghĩa là chỉ có sự tham dự của các thân nhân gần, cụ thể là cha mẹ và anh chị em của các tân Ngự Lâm Quân, các đại diện chính thức của chính phủ Liên bang Thụy Sĩ và Giáo hội.

Ngày 6 tháng Năm năm nay đã được đánh dấu bằng một Thánh lễ riêng và lễ đặt vòng hoa tưởng niệm 147 Ngự Lâm Quân Thụy Sĩ đã anh dũng hy sinh vào năm 1527 để bảo vệ Đức Giáo Hoàng Clementê Đệ Thất.

Từ năm 1970 các ngự lâm quân Thụy Sĩ đã đảm nhận tất cả các vai trò mang tính nghi lễ trong các biến cố và trong các buổi cử hành phụng vụ của Đức Giáo Hoàng và họ luôn được nhìn thấy trong trang phục nghi lễ đầy màu sắc với ngọn kích trên tay, sát cánh bên Đức Giáo Hoàng.

Tuy nhiên, vai trò của ngự lâm quân Thuỵ Sĩ trong lòng Giáo Hội Công Giáo vượt xa một đội nghi lễ với các trang phục lỗi thời. Họ là một lực lượng quân đội thực thụ, được đào tạo tinh nhuệ và được trang bị vũ khí hiện đại. Người ta có thể nhìn thấy họ trong trang phục thường nhật, khi họ bảo vệ Porta Santa Anna, cửa ngõ ra vào Quốc Gia Thành Vatican. Họ vừa là một quân đội, vừa là các vệ sĩ, vừa là lực lượng bảo vệ biên giới. Từ năm 2017, các tân binh phải theo một chương trình mới trong đó họ được đào tạo tại trường võ bị Isone thuộc tổng Ticino bên Thụy Sĩ trước khi theo các khóa học tại Rôma.

Để được nhận vào đoàn quân đầy màu sắc này, các tân binh phải là Thụy Sĩ, thực hành đạo, chưa lập gia đình, tuổi từ 19 đến 30 tuổi và cao ít nhất 1.74 mét!

Từ năm 2018, đoàn ngự lâm quân Thụy Sĩ đã được trang bị một chiếc nón mới thay cho chiếc nón sắt nặng nề truyền thống.

Chiếc nón mới làm bằng nhựa và được làm bằng kỹ thuật in 3 chiều, nhẹ hơn, dễ đội hơn. Giá một chiếc nón như vậy là 740 EU, nghĩa là chỉ bằng nửa chiếc nón kim loại cũ.

Chiếc nón mới bằng nhựa PVC được đóng dấu với huy hiệu của Đức Giáo Hoàng Giuliô II, là vị Giáo Hoàng đã thành lập đoàn ngự lâm quân Thụy Sĩ vào năm 1506.

Chiếc nón mới có khả năng chống tia cực tím là điều quan trọng vì các ngự lâm quân phải thi hành công việc của họ nhiều giờ dưới trời nắng.

3. Họ chạy trốn khỏi Ukraine để bảo vệ con cái của họ. Bây giờ những người mẹ này đang trở về nhà

Tại nhà ga xe lửa ở Lviv, rìa cực tây của Ukraine, những người phụ nữ Ukraine đang ở ngã ba đường cả về thể chất lẫn tâm lý.

Sau khi đến thành phố, hiện là điểm dừng chân cho những người phải di dời, cũng như nơi tiếp nhận viện trợ nhân đạo và vũ khí, họ đã phải tự đặt ra cho mình một loạt câu hỏi khó khăn. Chúng ta nên đi đâu tiếp theo? Các con tôi sẽ an toàn ở đó chứ? Chúng ta sẽ ở lại trong bao lâu?

Trong tâm trí của họ là một nỗi sợ hãi: Liệu chúng ta có một ngôi nhà để trở về hay không?

Họ phải đối mặt với tình huống tiến thoái lưỡng nan, và nhiều người đang phải đưa ra quyết định nhanh chóng về tương lai của gia đình họ một mình.

Các quy định về nghĩa vụ quân sự ở Ukraine có nghĩa là nam giới từ 18 đến 60 tuổi bị ngăn chặn không được rời khỏi đất nước. Và, trong mọi trường hợp, nhiều người đã chọn ở lại và tham gia cuộc chiến.

Vì vậy, trong khi hàng triệu người Ukraine đã chạy trốn khỏi cuộc xâm lược của Nga kể từ khi cuộc xâm lược của Tổng thống Vladimir Putin được đưa ra cách đây hơn hai tháng, thì hầu hết tất cả những người đã vượt biên là phụ nữ và trẻ em. Họ chiếm đến 90% con số đáng kinh ngạc những người tị nạn Ukraine.

Các bà mẹ phần lớn phải gánh chịu gánh nặng của cuộc khủng hoảng di cư, nhặt nhạnh từng mảnh sau khi gia đình họ tan nát, chăm sóc con cái và cha mẹ già. CNN đã nói chuyện với một số người đang cân nhắc xem liệu đã đến lúc đưa gia đình họ trở lại Ukraine hay chưa.

Một phụ nữ, Liudmyla Sobchenko, 28 tuổi đến từ vùng Zhytomyr, phía tây bắc Kyiv, đã dành ba tuần ở Ba Lan với con trai nhỏ và mẹ già trước khi quyết định đã đến lúc phải về nhà.

“Tôi sẽ không nói điều kiện sống ở Ba Lan tồi tệ... Nhưng đó không phải là đất của chúng tôi,” cô nói.

Kể từ cuối tháng 3, khi CNN đến thăm nhà ga ở Lviv, dòng người Ukraine về nước đã tiếp tục tăng và hiện nay là khoảng 30.000 người mỗi ngày, theo Andrii Demchenko, một nhân viên báo chí của Cơ quan Biên phòng Nhà nước Ukraine. “Chúng tôi không có quyền hỏi mục đích của chuyến đi, nhưng nhiều phụ nữ đã chia sẻ rằng họ không còn muốn ở nước ngoài nữa,” anh nói với CNN hôm thứ Ba.

Một số hình ảnh đau lòng nhất về cuộc chiến là từ các ga đường sắt trên khắp Ukraine. Đám đông chen lấn vào toa, trẻ sơ sinh được bế trên cao. Các cặp đôi ôm nhau trong những lời chia tay nồng nàn, tuyệt vọng. Đôi bàn tay và khuôn mặt nhỏ bé áp vào cửa sổ sương mù khi những người cha đứng một mình, thổn thức trên sân ga.

Nhiều người đã đi qua ga Lviv trước khi đi đến nước láng giềng Ba Lan, hoặc xa hơn. Giờ này qua giờ khác, một làn sóng phụ nữ và trẻ em. Tên của các thành phố và thị trấn mà họ để lại - Sumy, Kyiv, Kharkiv, Kherson - đã tạo ra một chòm sao đau khổ trải khắp Ukraine.

Nhiều tuần sau cuộc di cư đầu tiên, tòa nhà theo trường phái Tân nghệ thuật lớn, cách khu phố cổ của thành phố hai dặm, vẫn bận rộn với các gia đình đang di chuyển. Nhưng không phải tất cả đều hướng về phía Tây. Một số, như Sobchenko, đã bắt đầu quay trở lại.
Source:CNN