Người đời thích tôn mình lên, muốn nổi trội hơn người khác bằng đủ mọi hình thức. Vì thế, người ta coi rẻ đức khiêm nhường, cho rằng khiêm nhường là thấp kém, là yếu đuối, nhu nhược... Tuy nhiên, đây là một nhân đức cao quý được Chúa Giê-su trân trọng và đề cao.
Chúa Giê-su trân trọng đức khiêm nhường
Mặc dù Chúa Giê-su là Thiên Chúa Ngôi Hai đầy quyền năng, đồng hàng với Chúa Cha; Ngài cùng Chúa Cha và Chúa Thánh Thần tạo dựng nên vũ trụ kỳ diệu nầy. “Nhờ Ngài mà muôn loài muôn vật được tạo thành và không có Ngài thì chẳng có gì được tạo thành” (Ga 1,3).
Tuy nhiên, Ngài đã trút bỏ vinh quang, danh dự và quyền năng, hạ mình xuống thế làm người, “mặc lấy phận nô lệ” thấp hèn để cứu độ muôn dân (Philipphe 2,7).
Ngài chấp nhận sinh ra trong chuồng bò, đặt mình nằm trong máng ăn của súc vật! Hạ mình đến mức rốt hèn!
Khi lớn lên, Chúa Giê-su không liệt mình vào thành phần giàu có hay thượng lưu trong xã hội. Ngài không muốn thuộc về giai cấp tư tế của Đền thờ cho người ta bái phục, cũng chẳng là kinh sư, luật sĩ cho người ta trọng vọng nể vì, cũng không thuộc hàng biệt phái có nhiều uy tín trong dân… Ngài muốn thuộc về tầng lớp dân đen, làm nghề thợ mộc, đổ mồ hôi đổi lấy áo cơm.
Trong bữa ăn cuối với các môn đệ trước khi nộp mình chịu chết, Ngài làm như người nô lệ phục vụ chủ nhân: múc nước vào chậu và quỳ xuống rửa chân cho từng người. Xưa nay, chưa hề có ông thầy, ông chủ nào trên đời hạ mình thấp hèn đến thế.
Đặc biệt trong cuộc khổ nạn, Ngài để cho người ta bắt bớ giữa đêm đen như một tên trộm cướp và dù Ngài là Chúa tể trời đất, là thẩm phán tối cao có quyền phán xét cả loài người và thiên thần, nhưng đã để cho quân hèn hạ phán xử Ngài cách oan ức, thậm chí khạc nhổ vào mặt Ngài.
Rồi cuối cùng, Ngài lãnh lấy cái chết thê thảm, nhục nhã, đau thương… chết không manh áo che thân, chết treo trên thập giá giữa hai người trộm cướp… Không có người lương thiện nào trên đời chết thảm như Chúa Giê-su!
Từ tột đỉnh vinh quang, Ngôi hai Thiên Chúa hạ mình xuống trần làm người thấp hèn tột bậc.
Ngài hạ mình, vâng lời Chúa Cha cho đến nỗi bằng lòng chịu chết trên thập giá để đền tội cho muôn người. Không ai trên đời hạ mình sâu thẳm như Chúa Giê-su. Không ai trên đời khiêm nhượng như Chúa Giê-su.
Vì thế, Thiên Chúa đã tôn vinh Ngài vượt lên mọi loài trên trời dưới đất (Philipphe 2, 9-11).
Chúa Giê-su dạy ta sống khiêm nhường
Vì Chúa Giê-su rất trân trọng đức khiêm nhường và sống khiêm nhường từ lúc sinh ra cho đến chết, nên Ngài mời gọi chúng ta sống khiêm nhường như Ngài: “Hãy học cùng Ta vì Ta dịu hiền và khiêm nhường”
Vì khiêm nhường là một phẩm chất cao đẹp nên Chúa Giê-su thuyết phục chúng ta sống khiêm nhường bằng một dụ ngôn rất thực tế như sau: “Khi anh em được mời dự tiệc, đừng chọn chỗ nhất, kẻo khi có người khách khác quan trọng hơn đến sau, chủ nhà sẽ đến nói với anh em: Mời anh xuống ngồi chỗ dưới nầy cho… Bấy giờ anh sẽ phải xấu hổ mà xuống ngồi chỗ cuối. Trái lại, khi được mời dự tiệc, anh em hãy chọn chỗ cuối…. Vì hễ ai tôn mình lên thì sẽ bị hạ xuống và ai tự hạ mình xuống thì sẽ được tôn lên” (Lc 14, 8-11).
Lạy Chúa Giê-su,
Chúa là Chúa tể trời đất mà lại trân quý và theo đuổi đời sống khiêm nhường, hạ mình đến chỗ rốt hèn; trong khi đó, chúng con chỉ là những kẻ mang thân phận thấp hèn, chẳng đáng là gì trước mặt Chúa, thì thích được tôn lên cao.
Xin cho chúng con chấp nhận hạ mình, sống khiêm nhường như Chúa, để từng ngày, chúng con nên giống Chúa hơn. Amen.