1. Đức Thánh Cha Phanxicô thực hiện cuộc gọi Giáng Sinh bất ngờ tới một người có vợ chết khi sinh con

Người chồng và người cha đau buồn của cặp song sinh mới sinh đã nhận được một cuộc điện thoại an ủi và động viên từ Đức Thánh Cha Phanxicô.

Vào ngày Giáng Sinh, điện thoại ở nhà Giacomo Cofano reo đã reo lên vào lúc chiều muộn. Ở đầu dây bên kia là Đức Thánh Cha Phanxicô, người muốn ôm lấy và an ủi Giacomo, người cha mới của hai cặp song sinh xinh đẹp, vừa mất đi người vợ Viviana, người đã qua đời vì những biến chứng sau khi sinh con. Sự sống và cái chết đan xen khiến người đàn ông này mất tinh thần và có lẽ không chuẩn bị cho quá nhiều nỗi buồn.

Cha xứ Cofano, Donato Liuzzo, người đã từng thăm viếng gia đình trong nhiều năm, đã kể cho Đức Thánh Cha câu chuyện về sự đau khổ đã gây chấn động thị trấn nhỏ Pezze di Greco ở miền nam nước Ý thuộc tỉnh Brindisi, nơi Giacomo sống.

Đây không phải là lần đầu tiên Đức Thánh Cha Phanxicô nhấc điện thoại để bày tỏ sự gần gũi của ngài với mọi người, đặc biệt là những người bị ảnh hưởng bởi cái chết hoặc bệnh tật. Ngài đã gọi cho những nạn nhân động đất, những người mắc bệnh nan y, những người mẹ và người cha bị mất con cái do bất hạnh hoặc tai nạn bất ngờ, trong số những người khác.

Một lần nữa, những lời an ủi và hy vọng được Đức Thánh Cha đưa ra, khi nghĩ đến những cặp song sinh bé bỏng được sinh non vào ngày 17 tháng 12 tại bệnh viện Brindisi, và đã phải ở lại nhiều ngày để theo dõi. Viviana Delego, một giáo viên tiếng Anh, 41 tuổi khi cô qua đời vào ngày 22 tháng 12 tại bệnh viện ở Perrino, chưa đầy một tuần sau khi sinh con.

Linh mục giáo xứ đã chia sẻ một bài đăng trên Facebook, nói rằng thật khó để ngài im lặng trước thảm kịch này và ngài muốn “mang lại niềm trong ngày Giáng Sinh này, cho anh Giacomo, người đã đau đớn trước cái chết của vợ mình. Câu chuyện đã được các trang web tin tức của Ý, bao gồm cả Il Messaggero, đưa tin thêm.

Vị linh mục đã đến gặp thư ký của giáo hoàng để báo tin buồn, và vào ngày 25 tháng 12 năm 2022, lúc 7:20 tối, Đức Giáo Hoàng đã gọi cho Giacomo.

Đúng lúc đó, Giacomo đang trở về từ bệnh viện cùng với Edoardo Maria, một trong hai đứa trẻ sinh đôi mới sinh. Anh ấy nói với tờ Corriere della Sera, nghĩa là “Tin Chiều” “Tôi đã trả lời và nghe thấy, 'Xin chào, đây là Đức Giáo Hoàng Phanxicô.' Tôi đã rất phấn khích và chúng tôi bắt đầu nói chuyện. chúng tôi đã nói chuyện điện thoại trong vài phút.”

Giacomo mô tả cho phóng viên Cesare Bechis của Corriere những gì Đức Thánh Cha đã nói:

Lời an ủi. Ngài hiểu bi kịch của một người mẹ đã hy sinh mạng sống của mình cho những đứa con và nỗi buồn đã ập đến với gia đình tôi. Tôi rất xúc động, tôi không nhớ chính xác những từ nào, tôi rất ngạc nhiên khi ngài nghĩ đến tôi và dành vài phút để gọi điện cho tôi và động viên tôi. Tôi cảm thấy như thể tôi đang nói chuyện với một người thân yêu, một người bạn. Có một sự trùng hợp ngẫu nhiên: cặp song sinh được sinh ra vào ngày 17 tháng 12, cùng ngày sinh với Đức Giáo Hoàng.
Source:Aleteia

2. Đức Thánh Cha điều chỉnh lại cơ cấu tổ chức Tòa Giám quản Roma

Đức Thánh Cha Phanxicô đã điều chỉnh lại cơ cấu tổ chức của Tòa Giám quản Roma, là cơ quan giúp ngài điều hành giáo phận này trong tư cách là Giám mục Giáo phận Roma.

Giáo phận này có hơn hai triệu 600.000 tín hữu Công Giáo, thuộc 334 giáo xứ, với 1.500 linh mục giáo phận và 2.180 linh mục dòng, 130 phó tế vĩnh viễn, 22.710 nữ tu và gần 3.900 tu huynh.

Với mục đích điều chỉnh lại việc tổ chức, hôm mùng 05 tháng Giêng vừa qua, Đức Thánh Cha đã công bố tông hiến “In Ecclesiarum Communione”, Trong tình hiệp thông của các Giáo hội, thay thế cho Tông hiến “Ecclesia in Urbe”, Giáo hội tại thành Roma, do Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II ban hành năm 1988 và sẽ bắt đầu có hiệu lực từ ngày 31 tháng Giêng sắp tới.

Văn kiện mới có 45 điều khoản, tăng cường vai trò của Hội đồng Giáo phận, là cơ quan cấp cao nhất cứu xét và đưa ra những quyết định về mục vụ và hành chánh. Hội đồng này gồm Đức Hồng Y Giám quản và 7 Giám Mục Phụ Tá.

Tông hiến mới tăng cường sự hiện diện của Đức Thánh Cha trong những quyết định quan trọng của Tòa Giám quản. Đức Hồng Y Giám quản phải đệ trình lên ngài những ứng viên sẽ được chịu chức linh mục và phó tế, cũng như các ứng viên để bổ nhiệm làm cha sở và cha phó.

Đức Thánh Cha cũng phân chia rõ ràng nhiệm vụ và quyền hạn của Đức Hồng Y Giám quản và vị Phó Giám quản, cũng như xác định khu vực trách nhiệm của 7 Giám Mục Phụ Tá, đồng thời bổ nhiệm Đức Cha Baldassare Reina, cho đến nay là Giám Mục Phụ Tá, kiêm nhiệm chức vụ Phó Giám quản (Viceregente), người điều hành các văn phòng và cơ cấu tổ chức của Tòa Giám quản, và thay thế Đức Hồng Y Giám quản khi ngài vắng mặt hoặc bị ngăn trở, hay khi trống tòa. Phó Giám quản cũng có nhiệm vụ kiểm chứng và đệ trình lên Đức Thánh Cha những quy chế và quy tắc điều hành Tổ chức hành hương Roma (Opera Romana Pellegrinaggio), Caritas, các ngân quỹ, và tổ chức thuộc tòa Giám quản.

Tông hiến mới của Đức Thánh Cha cũng lập thêm một Ủy ban độc lập giám sát, với quy luật được ngài phê chuẩn, gồm 6 thành viên do ngài bổ nhiệm, để kiểm soát về hành chánh, kinh tế và công việc của Tòa Giám quản.

Trong cơ cấu tổ chức của Tòa Giám quản có thêm một số văn phòng mới, như Văn phòng mục vụ nhà tù, Tòa kháng án bị bãi bỏ và chuyển cho Tòa Thượng Thẩm Rota ở Roma. Ngoài ra, còn có thêm dịch vụ bảo vệ trẻ em và những người dễ bị tổn thương.

3. Đức Tổng Giám Mục Charles J. Chaput nhớ về Đức Giáo Hoàng danh dự Bênêđíctô thứ 16

Đức Tổng Giám Mục Charles J. Chaput có bài viết nhan đề “Remembering Benedict”, nghĩa là “Tưởng Nhớ Đức Bênêđíctô”. Xin kính mời quý vị và anh chị em theo dõi bản dịch sang Việt Ngữ qua phần trình bày của Túy Vân

Những người khác đã viết rất hay về di sản của Joseph Ratzinger và nhiệm kỳ của ngài trong tư cách Giáo hoàng Bênêđictô XVI. Đối với tôi, hai chữ đi đôi với nhau này sẽ luôn nắm bắt được bản chất của con người: niềm tin và lý trí, hiện thực và hy vọng. Ngài hiểu rằng nếu không có kỷ luật của đức tin, lý trí sẽ biến thành một công cụ quyền lực; và nếu không có kỷ luật của lý trí, đức tin trở thành một tập hợp của những tâm tình đạo đức trống rỗng. Ngài cũng hiểu rằng lạc quan là một tâm trạng, không phải là một nhân đức. Lạc quan không phải là hy vọng. Các Kitô hữu cần một chủ nghĩa hiện thực lành mạnh và thường khó khăn về thế giới và bản chất con người, nhưng cũng cần một niềm tin tưởng tối hậu vào tình yêu cứu độ của Thiên Chúa dành cho nhân loại.

Đó là những suy nghĩ của tôi. Cảm xúc của tôi rối bời hơn, xen lẫn giữa đau buồn và e ngại. Tôi sẽ rất nhớ ảnh hưởng của Đức Bênêđictô trong Giáo hội, ảnh hưởng vẫn còn tồn tại ngay cả khi ngài nghỉ hưu. Sự hiện diện lặng lẽ của ngài đã cho tôi niềm tin rằng lời dạy của ngài vẫn còn sống trong thời kỳ hỗn loạn của chúng ta. Sẽ dễ dàng hơn cho một số người phủ nhận hoặc phớt lờ những lời dạy đó khi Đức Bênêđictô đã ra đi. Vì vậy, tôi tiếc nuối niềm an ủi vì có sự hiện diện sống động của ngài trong Giáo hội.

Lần đầu tiên đích thân gặp ngài, tôi còn là một giám mục trẻ của Giáo phận Rapid City. Tôi đã tham gia tích cực vào các cuộc tranh luận của Hội đồng Giám mục Hoa kỳ về các bản dịch phụng vụ. Tôi lo ngại rằng những bản dịch kém từ tiếng Latinh không những chỉ là những bản dịch kém mà còn là những nỗ lực gạt bỏ một số giáo lý khó hiểu của Giáo hội—chẳng hạn như sự đồng trinh vĩnh viễn của Đức Maria, với việc Thánh Giuse được gọi đơn giản là người phối ngẫu của ngài hơn là “chồng của trinh nữ”. Tôi đang ở Rôma để họp và xin được gặp Đức Hồng Y Ratzinger tại Bộ Giáo Lý Đức Tin. Tôi nhớ mình đã rất lo lắng khi đến nơi, nhưng ngài đã chào đón tôi với sự ấm áp và khiêm nhường, đồng thời cho tôi những lời khuyên bổ ích và sự khích lệ hết lòng để tôi hiểu rằng tất cả các giám mục đều là thầy dạy đức tin như nhau, chứ không chỉ các giám mục từ các giáo phận lớn. Ngài cũng đề nghị cung cấp sự hỗ trợ binh sĩ của ngài để giải quyết các vấn đề khác nhau phát sinh vào thời điểm đó.

Nhiều năm sau, trong tư cách tổng giám mục, tôi đến Milan để nghe thông báo việc Philadelphia sẽ là địa điểm tiếp theo cho Đại hội Gia đình Thế giới. Tôi có đặc ân ngồi chung bàn với Đức Bênêđictô và một gia đình quân nhân đến từ Hoa Kỳ. Ngài rất duyên dáng. Ngài nói chuyện với mọi người và rất tử tế với các trẻ em. Tôi nghe nói ngài thích soda Fanta màu cam và thấy quả đúng như thế- một bình lớn chứa nó ở trên bàn. Giống như chia sẻ bữa ăn với một thành viên trong gia đình mình. Dù e lệ nhưng Đức Giáo Hoàng luôn rất tốt bụng và sẵn sàng làm bất cứ điều gì cần thiết để khiến người khác được thoải mái.

Tôi cũng nhớ đến chuyến viếng thăm ad limina của tôi trong tư cách tổng giám mục dưới triều giáo hoàng của Đức Bênêđictô. Tôi đã gặp ngài cùng với bốn Giám Mục Phụ Tá của Philadelphia. Tôi đã yêu cầu các vị phụ tá chia sẻ nhiệm vụ trình bày tài liệu của chúng ta, vì vậy mỗi người chúng ta đã trình bày một phần báo cáo miệng. Đức Bênêđictô chăm chú lắng nghe cả năm người chúng ta. Ngài không nói gì và không ghi chép gì. Sau khi tôi hoàn thành phần cuối cùng của báo cáo, Đức Giáo Hoàng đã trả lời bằng cách đưa ra một bản tóm tắt xuất sắc về từng phần trong số năm phần với lời bình luận và gợi ý của riêng ngài — tất cả đều từ trí nhớ, và mọi yếu tố trong câu trả lời của ngài đều sắc sảo và đúng mục tiêu mục vụ. Đó là một kinh nghiệm đáng kinh ngạc. Đức Bênêđictô đơn giản là người thông minh nhất mà tôi từng gặp—không chỉ trong sự hiểu biết mà còn trong cách diễn đạt của ngài, và rõ ràng là một ứng viên một ngày nào đó trở thành Tiến sĩ Hội thánh.

Tôi cũng nhớ khi Đức Thánh Cha Bênêđictô bổ nhiệm tôi làm một trong những “khách viếng thăm” Legion of Christ [đạo binh Chúa Kitô] sau khi vụ lạm dụng của người sáng lập nó bị công khai. Sáu giám mục từ khắp nơi trên thế giới đã được trao nhiệm vụ này, và khi kết thúc quá trình, chúng ta đã tập hợp lại để gặp Đức Bênêđictô nhằm tóm tắt các báo cáo của chúng ta và trả lời các câu hỏi. Ngài rất coi trọng các báo cáo của chúng ta và sau đó tìm kiếm lời khuyên của chúng ta về những gì nên làm đối với tương lai của Đạo Binh. Ngài đã không quyết định trước và hoàn toàn thân thiện trong đường lối của ngài. Việc ngài giải quyết tình huống tồi tệ và đau đớn này đã minh họa cho mục vụ hợp tác giữa một giáo hoàng và các giám mục để phục vụ chân lý và phục vụ Giáo hội và các thành viên của Giáo hội.

Tiếng nói và chứng tá của Joseph Ratzinger sẽ rất được tiếc nhớ trong đời sống của Giáo hội—có lẽ đặc biệt vì phẩm chất hiện tại của đời sống trí thức của Giáo hội. Nhưng nếu ngài ở đây, ngài có thể nhắc chúng ta nhớ lại những lời ngài đã viết cách đây hơn nửa thế kỷ, những lời vẫn còn đúng ngày nay: “Đức tin trước hết không phải là một tòa nhà khổng lồ gồm nhiều sự kiện siêu nhiên... mà là sự thuận ý với Thiên Chúa, Đấng ban cho chúng ta niềm hy vọng và niềm tín thác”. Trong cốt lõi, “đức tin không phải là một hệ thống kiến thức, mà là sự tín thác”. Và Thiên Chúa không bỏ rơi dân Người.
Source:First Things