TỪ MỸ THUẬT ĐẾN GẶP GỠ THIÊN CHÚA

Một ngày trời mưa tầm tã, một thanh niên trẻ tuổi tên Jean Verkade, giăng chiếc dù lớn che mưa. Bất ngờ một tên côn đồ đi ngang qua, Jean lịch sự mời anh dừng lại trú mưa. Người kia nhận lời. Trong câu chuyện vui, anh ta kể cho Jean nghe biến cố vừa xảy ra:

- Ở quán rượu về, trong cuộc cãi vã với chủ, tôi giận dữ đập tan tành đồ đạc của chủ, rồi đâm đầu chạy trốn. Có lẽ giờ này cảnh sát đang truy nã tôi!

Ngừng một chút, anh ta nói tiếp:

- Anh thấy không, THIÊN CHÚA ra tay phạt điều dữ chúng ta làm ngay từ đời này. Anh không tin như thế sao?

Jean đáp lại:

- Mà có thật là có THIÊN CHÚA không?

Tên côn đồ trả lời:

- Năm 17 tuổi, đôi lúc tôi nghi ngờ không có THIÊN CHÚA. Nhưng giờ đây, tôi tin chắc chắn là có THIÊN CHÚA. Xin anh hãy tin nơi lời tôi nói!

Lời nói đơn sơ và chân thành xác tín của một tên côn đồ, vừa thống hối lầm lỗi, vừa nhận thật có THIÊN CHÚA, gây một ảnh hưởng mạnh nơi tâm hồn Jean, chàng nghệ sĩ có tính tình phóng khoáng.

Jean Verkade sinh ngày 18-9-1863 tại Zaandam bên nước Hòa-Lan, trong gia đình Tin lành đông con, nhưng không sùng đạo. Jean không được rửa tội cũng không được học giáo lý. Jean là đứa bé sinh đôi. Cặp song sinh Jean+Eric, trong tuổi thơ ấu đã gây cho gia đình không biết bao nhiêu là sóng gió! Dĩ nhiên là sóng gió theo nghĩa nhẹ. Bởi lẽ gia đình Verkade khá giả và nề nếp. . Nhưng cậu bé Jean tinh nghịch kéo người em sinh đôi vào các trò chơi quái đản. Eric trở thành đồng minh lý tưởng của cậu! Để nghiêm trị tính tình ương ngạnh của 2 con, ông thân sinh gởi hai anh em vào nội trú.

Một bữa kia, trong giờ giáo lý, vị mục sư Tin Lành trình bày về mầu nhiệm Lễ Đức Chúa Thánh Thần Hiện Xuống, được thuật lại trong Sách Tông Đồ Công Vụ nơi chương thứ hai:

- Lễ Ngũ Tuần đã tới, các tông đồ hội họp ở một nơi. Bỗng chốc, từ trời có tiếng động rất mạnh phát ra, giống như tiếng gió bão và vang dội khắp nhà các ông đang ở. Rồi các ông thấy xuất hiện những hình lưỡi lửa, tản ra đỗ trên đầu mỗi người. Ai cũng được đầy ơn Đức Chúa Thánh Thần và nói được các thứ tiếng, tùy theo Đức Chúa Thánh Thần ban cho.

Mục sư giải thích:

- Đây chỉ là biểu tượng đạo đức, chứ sự thật không có hiện tượng nói tiếng lạ xảy ra trong ngày lễ Đức Chúa Thánh Thần Hiện Xuống!

Lời quả quyết của vị mục sư Tin Lành gây nghi vấn trong đầu óc thông minh của cậu bé Jean. Cậu suy nghĩ:

- Phải chấp nhận lời giảng của mục sư, vì mục sư học hành thông thái hơn mình. .. Thế nhưng lời giảng của mục sư có điều gì không ổn, vì trình thuật Kinh Thánh quá rõ ràng, đâu phải chỉ là một biểu tượng đạo đức???

Thế rồi suốt trong tuổi thơ và tuổi trẻ, Jean Verkade luôn luôn tìm kiếm và khao khát chân lý. Vốn sẵn tâm hồn nghệ sĩ, Jean yêu thích mọi vẻ đẹp và chọn ngành hội họa. Định mệnh giúp chàng có nhiều dịp gợi lên niềm suy tư về sự hiện hữu của THIÊN CHÚA và chú ý đến những nghi thức phụng vụ của Giáo Hội Công Giáo.

Trong thời gian lang bạt giang hồ tại thủ đô Paris, chàng thường vào nhà thờ Đức Bà Paris, để thưởng thức âm nhạc và thánh ca Công Giáo.

Một ngày, chàng tham dự Thánh Lễ tại một thánh đường không có ghế ngồi. Lúc hát kinh Sanctus, Thánh, Thánh, Thánh, tất cả các tín hữu đều quỳ xuống. Jean kể lại:

- Tính kiêu căng của chàng trai phóng túng nổi lên trong tôi. Tôi mà phải quỳ xuống sao? Không, ngàn lần không! Thế nhưng chỉ mình tôi đứng chơ vơ, trong khi mọi người kính cẩn quỳ gối. Tôi không thể nào làm khác hơn là cũng phải quỳ gối như mọi người. Và khi mọi người đứng lên, tôi cũng làm như họ.. Nhưng lạ lùng thay, khi tôi đứng lên thì có một cái gì thay đổi trong tôi. Tôi gần như trở thành tín hữu Công Giáo. Bởi lẽ tính kiêu căng của tôi bị bẽ gãy, vì tôi biết quỳ gối!

Một lần khác, trong cuộc tranh cãi với người bạn Tin Lành, Jean thú nhận:

- Tôi không bao giờ là tín hữu Tin Lành. Tôi thấy có quá nhiều chia rẽ trong các Giáo Hội Kitô khác, ngoài Giáo Hội Công Giáo. Do đó nếu muốn tìm ơn cứu rỗi, hẳn tôi chỉ có chọn lựa duy nhất là đến với Giáo Hội Công Giáo!

Sau bao nhiêu năm tháng tìm kiếm, ngày 26-8-1892, Jean Verkade lãnh Bí Tích Rửa Tội và rước lễ lần đầu.

Sau khi trở thành tín hữu Công Giáo, Jean còn đi xa hơn, nghĩa là ước muốn trở thành đan sĩ Biển-Đức. Chàng xin gia nhập đan viện tại Beuron, nước Áo, rồi trở thành tu sĩ Linh Mục Willibrord Verkade.

Sau 44 năm sống đời Linh Mục chiêm niệm, Cha Willibrord Verkade từ giã cõi đời và bước vào Thế Giới Tuyệt Mỹ Vĩnh Cửu ngày 19-7-1946, hưởng thọ 83 tuổi.

... ”Người yêu của tôi: khuôn mặt tươi sáng, nước da hồng hào, nổi bật giữa muôn ngàn trai tráng. Đầu chàng: khối vàng ròng tinh luyện, mái tóc chàng gợn sóng nhánh cọ non, đen huyền chim ô thước. Mắt chàng nằm gọn giữa bờ mi, như đôi bồ câu tắm bên dòng suối sữa. Đôi má chàng tựa luống hoa thơm, như vầng phương thảo. Cặp môi chàng là đóa huệ thắm tươi, chứa chan tươm mộc dược. Đôi nắm tay như những trái cầu vàng dát kim châu, bảo thạch.. Thân mình chàng tựa ngọc ngà nguyên khối nạm đá quý xanh lam. Đôi chân chàng như đôi trụ bạch ngọc dựng trên đế vàng ròng. Tướng mạo chàng tựa núi Libăng, kiêu hùng như ngàn cây hương bá. Miệng chàng êm ái ngọt ngào, cả con người những dạt dào hương yêu. Người tôi yêu là như thế, tình quân tôi là như vậy, hỡi thiếu nữ Giêrusalem!” (Sách Diễm Ca 5, 10-16).

(Jean-Pierre du Ry, ”De la beauté à Dieu: WILLIBRORD VERKADE”, Collection ”Convertis du XXème Siècle”, Louvain 1952).