Ánh sáng và bóng tối.

Thuở hồng hoang của loài người trên mặt đất
Đã có nguồn ánh sáng chiếu tỏa của mặt trời
Đem nắng ấm tươi hồng khắp mọi nơi
Và vạn vật an bình trong nguồn ánh sáng bất tận
Giữa màn đêm có trăng sáng rọi lunh linh
Từng giọt sương thấm ướt chẳng vô tình
Trên hoa cỏ và hoa màu ruộng đất

Từ ánh sáng mặt trời chói lọi
Con người đã khám phá ánh lửa hồng
Sưởi ấm thân mình giữa giá rét mùa đông
Và nhiều thứ tiện dụng hàng ngày trong cuộc sống
Rồi cuối cùng với ánh đèn điện tiện nghi
Bóng tối màn đêm hầu như chẳng còn gì
Con nguời đã sống trong thời đại đầy ánh sáng


Nhưng bóng tối vẫn bao trùm loài người trên mặt đất
Vì con người không nhìn ra ánh sáng của mặt trời
Chính là nguồn ánh sáng của Thượng Đế cao vời
Cũng là ánh sáng của ngọn nến Phục sinh Cứu độ
Đã được thắp lên và sáng mãi cho địa cầu
Cho loài người tìm sống trong ánh sáng nhiệm mầu
Ở đây ánh sáng là bình an, tình yêu thương, tha thứ
Là niềm tin vào Thượng Đế tối cao
Ở nơi đây chỉ có tình cảm dạt dào
Từ trời cao nguồn thiêng ân sủng
Ở nơi đây không có bóng tối
Và ganh tỵ hận thù
Giữa niềm tin và những tâm tư
Chỉ một một Thượng Đế là ánh sáng
Là bình an của tất cả loài người.