(Chút cảm nhận về “huyền nhiệm TRUYỀN TIN – NHẬP THỂ” – Lc 1,26-37- Amoris Laetitia)

Trời đã cho em mang “căn phần thiếu nữ”,
“chiếc xương sườn” của lệ thuộc, ẩn khuất, tối tăm…
Của “phận đàn bà”
bị “đổ thừa” kẻ mang tội ngay từ thuở xa xăm,
nên mang “bản án”,
phải “sinh nặng đẻ đau…với dọc dài truân chuyên ngàn nỗi” (1) …

Vâng từ đó…
Kiếp phận người, sỏi đá hoang vu năm chờ tháng đợi,
Chờ ngày “đầu rắn dữ bị đạp nát”…, đến mỏi mòn,
Chờ thấy buổi rạng đông “Người trinh nữ phải sinh con”,
Chờ có Đấng “Emmanuel” (2)
Như “mưa tuyết” như “Lời thiêng” nhập thể (3) !

Rồi lịch sử đã tới “giờ”,
“Giờ” vạn vật chìm sâu trong lặng lẽ,
“Giờ” đêm trường chừng như điểm canh ba…(4)
“Giờ” của tiếng “Xin vâng” luỵ phục thánh ý Cha (5),
“Giờ” của “Lời mang huyết nhục” để “nầy con xin đến” (6) !

Vâng phút ấy,
Cuộc đời em bỗng “rợp bóng mây huyền nhiệm” (7),
Em đã trở thành “Mẹ”, “Mẹ Đấng Cứu chuộc đời”.
Một bào thai, một giọt máu tinh khôi,
Kết tinh của “Tình Yêu Ba Ngôi” muôn đời giao ước !...

Đó là chuyện,
“Làm mẹ” của “Người Nữ Đồng Trinh” hai ngàn năm trước.
Chuyện “Vào Đời” của Đấng “Emmanuel” !
Chuyện mang sứ điệp “Truyền Tin” của thần sứ Gabriel,
Chuyện có một không hai,
Để từ đó ngăn đôi dòng lịch sử !

Và bây giờ,
Chuyện của riêng em, của những phận người phụ nữ,
Của những ai đã một lần phải mang nặng đẻ đau;
Được mang thai, được làm mẹ, ôi một phép mầu !
Phép mầu tình yêu, phép mầu sự sống !

Hỡi những Eva, Maria,
Hãy thắp sáng “niềm vui yêu thương” (8) và ươm màu hy vọng,
Hãy nâng niu và bảo vệ mầm sống của “Trời cao”.
Hãy noi gương Người Mẹ thánh, thuở nào,
Vâng, người Mẹ được Truyền tin !
Hãy can đảm “thưa vâng” từ khi em làm mẹ !

Sơn Ca Linh (Truyền Tin 2021)

GHI CHÚ:

(1) St 3,6-12
(2) Is 7,14
(3) Is 55,10-11
(4) Kn 18,14-15
(5) Lc 1,38
(6) Dt 10,5-10
(7) Lc 1,35
(8) Amoris Laetitia (Tông huấn “Niềm Vui của Tình Yêu” của ĐGH Phanxicô)