*LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA GIÊSU*
Tin mừng: Ga 6, 51-58
Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”.
Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?” 53 Đức Giê-su nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.
Nguồn gốc & Ý nghĩa
Ngày lễ Mình và Máu Thánh Chúa hoặc lễ trọng Mình Thánh và Máu Chúa Kitô, Máu và Mình Thánh Chúa (tiếng Latinh: Sollemnitas Sanctissimi Corporis et Sanguinis Christi ) là một lễ trọng trong năm phụng vụ của Giáo Hội Công Giáo. Lễ này nhằm kỷ niệm cho tín điều về sự hiện diện của Chúa Giêsu Kitô trong bí tích Thánh Thể.
Lễ kính Bí tích Thánh Thể do Đức Cha Roberto thành lập 1246 theo đề nghị của thánh Judiana. Năm 1264 ĐGH Urbanô IV mở rộng lễ này cho toàn Hội Thánh mừng kính.
Kinh nguyện lễ này do Thánh Tôma Aquinô biên soạn. Hai ĐGH Martinô V và Eugeno còn cho tổ chức rước kiệu ngày hôm đó. Ngày ngày nay gọi là lễ Mình và Máu Chúa Giêsu, được mừng trọng thể vào Thứ Năm đầu tiên hay Chúa Nhật sau lễ Chúa Ba Ngôi
Trong 12 tháng, Giáo hội đã dành riêng tháng 6 để kinh Thánh Tâm Chúa và mở đầu là Lễ Mình Máu Chúa Giêsu.
Chúa Giê-su thiết lập bí tích Thánh Thể ngay trong những giờ phút cam go nhất cuộc đời của Ngài. Ngài biết mình sắp phải chết; Ngài cũng biết các môn đệ của Ngài, người thì chối Thầy, người thì phản bội, những người khác thì bỏ trốn. Ngài cũng biết Ngài đến trong thế gian là để chịu chết và nhờ đó đền bù tội lỗi cho muôn người. Nhưng tình yêu vô biên của Thiên Chúa không dừng lại ở đó. Ngài đã yêu thương thì “yêu thương đến cùng” (Ga 13,1). Thân thể Ngài được hiến dâng làm hy tế trên thập giá thì đồng thời Ngài cũng muốn Thịt Máu Ngài trở thành lương thực để chúng ta “được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10). Việc Ngài cầm lấy bánh và nói: “Này là Mình Thầy” và cầm lấy chén rượu nho và nói: “Này là Chén Máu Thầy” chính là để thể hiện tình yêu lớn lao nhất của người dám “hy sinh tính mạng vì bạn hữu mình” (Ga 15,13).
Chúa Giê-su muốn bạn kết hợp với Ngài để bạn cũng trở thành tấm bánh bẻ ra cho muôn người. Bánh đây là chính cuộc đời mỗi người sẵn sàng hy sinh mạng sống, hy sinh thời gian, hy sinh tiền bạc và bản thân để chia sẻ cho người khác. Chúa Giê-su đã nên lương thực cho mỗi người thì chính tôi, tôi cũng phải trở nên bánh cho anh em.
Ngày Lễ truyền thống, người Công Giáo tham gia vào một cuộc rước qua các đường phố của một khu phố dân cư sau giáo xứ của họ và vừa cầu nguyện và hát. Sau đám rước, họ trở về nhà thờ và tham gia bí tích Thánh thể. Ngoài ra, trong ngày Lễ Mình và Máu Thánh Chúa, mọi người còn tổ chức lễ Rước Mình và Máu Thánh Chúa lần đầu cho các em nhỏ theo quy định tùy theo quy định địa phương. Trước đó vài ngày, các em sắp được Rước Mình và Máu Thánh Chúa được Xưng tội (Lãnh nhận Bí tích Hòa giải) rồi sau đó vào ngày lễ MMTC thì các em mới được Lãnh nhận Bí tích Thánh.
Hiến Mình vì Tình Yêu
*Có Tình yêu nào vĩnh cửu theo thời gian?
Có Tình yêu nào đọng mãi trong không gian?
Có Tình yêu nào chuyển thành muôn sắc màu rực rỡ?
Có Tình yêu nào mà muôn lòng ngất ngây bỡ ngỡ?
* Không có Tình Yêu nào,
Mà nhân loại khát khao,
Bằng Tình Yêu Thiên Chúa,
Chết cho ta vì yêu!
* Đêm đông sương tuyết Be-lem,
Hang đá buốt lạnh nơi chiên bò lừa,
Chúa Trời giáng thế năm xưa,
Suối nguồn Hồng phúc tuôn mưa cứu đời.
Gương ba mươi năm của Người,
Âm thầm nhẫn nhục sống nơi quê nghèo,
Song thân vâng phục mọi điều.
Cảm thương nhân thế trăm chiều oan khiên.
Ba năm ngắn ngủi rao truyền,
Ruổi rong cứu độ khắp miền ngày đêm,
Nhân từ thương xót bày chiên,
Ủi an, thúc giục, nhủ khuyên quay về.
Loài người tội lỗi u mê,
Ham danh mê sắc thoả thuê đêm ngày,
Chiến tranh chém giết phơi bày,
Tranh quyền đoạt vị đắp xây cho mình,
Nhìn người đói khổ làm thinh,
Câm, mù, què, hủi lại khinh chê cười.
Lòng thương xót Chúa khôn nguôi,
Cứu nhân độ thế đem nguồn an vui,
Ba năm giảng dạy cho đời,
Muôn năm lưu lại một trời yêu thương,
Niềm tin xác tín tỏ tường,
Chứng tích Tân Ứớc tấm gương muôn đời.
Phúc cho nhân thế người ơi!
Chính Con Thiên Chúa Làm Người cứu ta!
Nhìn lên đồi Gôn-gô-ta,
Chúa trên Thập Giá giao hoà trần gian,
Cứu ta khỏi kiếp lầm than,
Đưa lên hưởng phúc Thiên Đàng vĩnh an.
* Hỡi con hãy bước theo Ta!
Con đường Thập Giá chan hoà Yêu thương,
Sinh nơi Máng cỏ tầm thường,
Chết trên Núi Sọ khơi nguồn Tình yêu.
+ Suy niệm
Đây là Mình Thầy, đây là Máu Thầy
(Suy niệm của Noel Quesson)
Năm 1263, một linh mục người Đức cử hành Thánh Lễ ở nhà thờ kính Thánh Christiana. Lúc bẻ bánh, đột nhiên, linh mục thấy Mình Thánh không còn là hình bánh, mà đã biến thành Thịt và Máu thực. Những giọt máu loang ra thấm ướt tấm khăn Thánh trên bàn thờ. Linh mục vội gấp khăn lại, nhưng gấp tới đâu, máu thấm ra tới đó, máu thấm qua 25 lần vải. Vị linh mục vừa cảm động vừa sợ hãi đến mức không tiếp tục Thánh Lễ được.
Ngài tới yết kiến Đức Giáo Hoàng Urbanô và kể lại sự kiện ấy. Đức Giáo Hoàng sai một Giám Mục đến rước Mình Thánh cùng tấm khăn đẫm máu về Tòa Thánh đặt ở nhà thờ chánh tòa cho giáo dân thờ kính. Năm sau, (1264) vào ngày mồng 8 tháng 9, Người ra sắc dụ lập lễ kính Thánh Thể trong toàn Giáo Hội như chúng ta mừng kính hôm nay.
Đã có nhiều phép lạ về Thánh Thể. Chắc Chúa Giêsu muốn củng cố niềm tin của chúng ta vào bí tích này, cho chúng ta hiểu rõ ý định của Người khi lập phép Thánh Thể, đó thực là của nuôi linh hồn chúng ta, cần thiết cho linh hồn cũng như đồ ăn cần cho thân xác. Đó thực là Thịt và Máu của Chúa, dù mắt thường không nhận rõ thực tại này.
Trong Thánh Lễ, linh mục làm những cử chỉ Chúa đã làm trong bữa Tiệc ly, cũng đọc những lời Chúa đã đọc: “Các con làm việc này để nhớ đến Thầy”. Làm việc này là việc gì? Là cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng bẻ ra và phân phát cho mọi người.
Bí tích Thánh Thể là trung tâm đời sống Kitô hữu. Trước hết vì ở đây cử hành mầu nhiệm Cứu độ. Chúa Giêsu đã chết để cứu chuộc nhân loại. Người chết vì yêu thương chúng ta. Ngoài việc chết một lần trong lịch sử, Chúa còn dùng Thịt và Máu nuôi dưỡng ta, để biểu lộ Tình yêu của Chúa, để ta thông hiệp với sự sống vô biên của Chúa, của một vị Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta cho đến muôn đời. Những thực tại này được thể hiện trong bí tích Thánh Thể, trong Thánh Lễ. Sống cuộc sống thế trần chúng ta cốt đem sự sống tới cho loài người và bí tích Thánh Thể chính là suối nguồn sự sống. Chúng ta cần năng tiếp xúc với nguồn sống đó, chúng ta mới có sự sống để có thể chuyển thông sự sống ấy cho người khác.
Trong Thánh Lễ, chúng ta được đón nhận Lời Chúa và tiếp nhận Mình Chúa vào tâm hồn. Lời Chúa đã thành cụ thể đi vào tâm hồn ta khi ta tiếp nhận Mình Chúa. Chúa đã hiến mạng sống cho mọi người và trao ban chính mình cho chúng ta như là bánh sự sống, vì lẽ đó, tiệc Thánh Thể là nhiệm tích Mình và Máu Đức Kitô, nhiệm tích của sự hiện diện đích thực của Đức Kitô. Chính Thánh Linh đã làm cho Đức Kitô thực sự có mặt và hiến ban trong Bánh và Rượu (Conseil oecuménique năm 1974).
Tiệc Thánh Thể còn là cuộc họp mặt của các tín hữu. Muốn được Ơn Chúa, chúng ta phải hiệp nhất với nhau. Thánh Thể là dấu hiệu hiệp nhất rõ ràng và vững chắc: chỉ có một tấm bánh, một chén rượu chia ra cho mọi người. Trong chúng ta đều lưu hành một của ăn và một thức uống, đều có chung một nguồn sống. Từ Thánh Lễ đi ra, chúng ta ý thức mình là một phần chi thể, là Thịt Máu Đức Kitô, chúng ta mang Đức Kitô trong mình. Trong khi đó, người anh chị em bên cạnh ta cũng là phần chi thể Máu Thịt Đức Kitô như ta. Còn gì gần gũi hơn và thân thiết hơn thế.
Lạy Chúa, nhờ bí tích Thánh Thể, chúng con được hòa nhập vào sự sống Thánh thiện của Chúa. Nhờ hiến lễ Tạ Ơn, chúng con cũng được tôn vinh Thiên Chúa; nhờ Tiệc Thánh, chúng con được hiệp nhất với nhau trong Ngài. Chúng con xin cảm tạ
*Lời nguyện
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trối lại cho chúng con bí tích Mình Và Máu Thánh Chúa, để chúng con đời đời tưởng nhớ Chúa đã chịu khổ hình và sống lại vinh quang. Xin cho chúng con biết một niềm sùng kính mến yêu bí tích kỳ diệu này để luôn được nghiệm thấy ơn Chúa cứu chuộc chúng con.
+ Phụ dẫn
THÁNH THỂ LÀ BÍ TÍCH CỦA SỰ CHIA SẺ
*Các đường phố của chúng ta sẽ là những đường phố của Chúa Giêsu
Trước khi cử hành cuộc rước kiệu Mình Thánh Chúa, ĐTC nói rằng, các tín hữu hy vọng “các đường phố của chúng ta sẽ là những đường phố của Chúa Giêsu”.
ĐTC nói tiếp: “Chúng ta mang Chúa Giêsu, hiện diện trong hình Bánh, đi khắp trên các đường phố của chúng ta. Chúng ta phó thác những đường phố, những ngôi nhà, tất cả cuộc sống của chúng ta, trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Ước gì những đường phố của chúng ta sẽ là những đường phố của Chúa Giêsu! ước gì những ngôi nhà của chúng ta sẽ là những ngôi nhà dành cho Chúa Giêsu! Nguyện xin Chúa Giêsu luôn hiện diện trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta!”
“Qua cuộc rước kiệu này, chúng ta hãy đặt trước ánh mắt Chúa Giêsu, tất cả những khổ đau của những bệnh nhân; những nỗi cô đơn của những người trẻ và của những người già; những cám dỗ, những nỗi lo lắng trong cuộc sống của chúng ta.”
Cuối cùng ĐTC nói: “Cuộc rước kiệu này có ý nghĩa chúc lành cho thành phố của chúng ta. Đức Kitô, trong ngôi vị là Con Người, đang ban phúc lành của Thiên Chúa cho thế giới của chúng ta.”
*ĐỨC CHA HELDER CAMERA
Đức Cha Helder Camera, Tông Giám Mục Giáo phận Récite ở Braxil, đã chia sẻ kinh nghiệm thống nhất đời sống hoạt động và chiêm niệm của ngài thế này: “Mỗi sáng, tôi được nuôi dưỡng bằng Đức Kitô trong Bí tích Thánh Thể, rồi suốt ngày, tôi gặp gỡ Đức Kitô nơi anh chị em tôi. Cũng một Chúa Giêsu ở trên bàn thờ và ngoài đường phố”. Có lẽ chúng ta dễ quên chân lý này: Hiệp nhất với Chúa Kitô phải đưa đến sự hiệp nhất với anh em. Nói cách khác, hiệp nhất với Chúa Kitô đang hiện diện ẩn dấu nơi anh chị em mình, nhất là nơi những người nghèo đói và bất hạnh (x.Mt 25). Và chúng ta cũng hay quên rằng: Hiệp nhất sự sống phải được thể hiện trong sự hiệp nhất lối sống. Lối sống của Chúa Giêsu Thánh Thể là lối sống của tình yêu tự hiến để cho nhân loại được sống, là phục vụ đến hy sinh mạng sống để làm giá cứu chuộc muôn người.
*ĐÓ LÀ NGÀY LỄ PHỤC SINH Ở TRONG TÙ.
Có chừng hơn 10.000 tù nhân chính trị bị giam giữ bởi một chế độ tàn bạo và áp bức. Một nhóm tù nhân Kitô hữu muốn cử hành Bí tích Thánh thể, nhưng họ không có bánh lễ, không có rượu nho, không có chén thánh, cũng chẳng có sách lễ, không có Thánh Kinh, và không có cả linh mục nữa. Những tù nhân không phải là Kitô giáo cũng nhiệt tình giúp đỡ: “Chúng tôi sẽ giúp đỡ các anh. Chúng tôi sẽ nói chuyện rì rào rất êm ái để quí vị có thể gặp nhau mà không lôi kéo sự chú ý của các tên canh tù”. Một trong những tù nhân Kitô hữu lên tiếng góp ý với đồng đạo: “Chúng ta không có bánh lễ, cũng chẳng có lấy một giọt rượu nho, nhưng chúng ta sẽ cử hành như thể chúng ta có tất cả”. Và người tù nhân Kitô hữu đó bắt đầu hướng dẫn mọi người tham dự thánh lễ qua các nghi thức phụng vụ. Mọi người đều ngạc nhiên vì anh nhớ từng lời, từng kinh đã nghe được qua bao nhiêu thánh lễ ngày Chúa nhật từ khi còn bé. Khi đọc đến những lời của Chúa Giêsu đã nói trong bữa Tiệc Ly, anh quay sang người bạn tù bên cạnh mình. Rồi nắm lấy hai bàn tay mà nói: “Đây là mình ta sẽ bị nộp vì các con”. Và sau đó tất cả mọi người trong nhóm đi một vòng tròn, từng người một, mỗi người quay sang người bên cạnh, mở rộng đôi bàn tay và lập lại những lời của Chúa Giêsu: “Đây là mình ta sẽ bị nộp vì các con”.
*TRONG MỖI MẢNH GƯƠNG VỠ
* Không thể hiểu được một người đến gặp linh mục và muốn khôi hài một chút về niềm tin cuả mình, nên anh hỏi :
- Làm thế nào mà bánh và rượu trở nên thịt và máu Chúa Giêsu được?
- Chẳng khó gì. Chính anh cũng biến đổi thức ăn thành thịt và máu. Tại sao Chúa Giêsu lại không làm được điều tương tự như vậy?
- Bằng cách nào mà Chúa Giêsu ngự trọn vẹn trong tấm bánh nhỏ như vậy?
- Cũng tương tự, quang cảnh bao la ở trước con mắt nhỏ bé cuả bạn.
- Sao Chúa Giêsu có thể hiện diện ở tất cả các nhà thờ cùng một lúc?
Linh mục cầm chiếc gương, đập bể nát, rồi mời anh nhìn vào và nói :
- Chỉ có một mình anh nhưng bây giờ anh có thể nhìn thấy mặt mình được phản chiếu trong mỗi mảnh gương vỡ này cùng một lúc
Cũng vầy - Chỉ có một mình anh nhưng bây giờ anh có thể nhìn thấy mặt mình được phản chiếu trong mỗi người anh gặp gỡ. (Sưu-Tâm).
*CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, có một ngọn đèn dầu gần Nhà Tạm, ngọn đèn đỏ mời con dừng bước chân, và nhắc con về sự hiện diện của Chúa.
Con mong sự hiện diện ấy lan toả khắp nơi, để đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn đỏ. Nơi xóm nghèo mùa mưa nhớp nháp, nơi lớp học tình thương lúc chiều tà, nơi những trung tâm phục hồi nhân phẩm, nơi bảo sanh viện nâng niu sự sống của trẻ thơ, nơi khách sạn năm sao, nơi quán bia đầu ngõ, nơi các tiệm cho mướn băng video, nơi tình yêu trong ngần của đôi bạn trẻ...
Nhưng lạy Chúa, trước hết, xin cho đời con là một ngọn đèn, xin cho chúng con là những ngọn đèn màu đỏ, mời người ta dừng lại, trầm tư, và gặp được Chúa.
Đinh văn Tiến Hùng- Tổng hợp
Tin mừng: Ga 6, 51-58
Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống”.
Người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?” 53 Đức Giê-su nói với họ: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.
Nguồn gốc & Ý nghĩa
Ngày lễ Mình và Máu Thánh Chúa hoặc lễ trọng Mình Thánh và Máu Chúa Kitô, Máu và Mình Thánh Chúa (tiếng Latinh: Sollemnitas Sanctissimi Corporis et Sanguinis Christi ) là một lễ trọng trong năm phụng vụ của Giáo Hội Công Giáo. Lễ này nhằm kỷ niệm cho tín điều về sự hiện diện của Chúa Giêsu Kitô trong bí tích Thánh Thể.
Lễ kính Bí tích Thánh Thể do Đức Cha Roberto thành lập 1246 theo đề nghị của thánh Judiana. Năm 1264 ĐGH Urbanô IV mở rộng lễ này cho toàn Hội Thánh mừng kính.
Kinh nguyện lễ này do Thánh Tôma Aquinô biên soạn. Hai ĐGH Martinô V và Eugeno còn cho tổ chức rước kiệu ngày hôm đó. Ngày ngày nay gọi là lễ Mình và Máu Chúa Giêsu, được mừng trọng thể vào Thứ Năm đầu tiên hay Chúa Nhật sau lễ Chúa Ba Ngôi
Trong 12 tháng, Giáo hội đã dành riêng tháng 6 để kinh Thánh Tâm Chúa và mở đầu là Lễ Mình Máu Chúa Giêsu.
Chúa Giê-su thiết lập bí tích Thánh Thể ngay trong những giờ phút cam go nhất cuộc đời của Ngài. Ngài biết mình sắp phải chết; Ngài cũng biết các môn đệ của Ngài, người thì chối Thầy, người thì phản bội, những người khác thì bỏ trốn. Ngài cũng biết Ngài đến trong thế gian là để chịu chết và nhờ đó đền bù tội lỗi cho muôn người. Nhưng tình yêu vô biên của Thiên Chúa không dừng lại ở đó. Ngài đã yêu thương thì “yêu thương đến cùng” (Ga 13,1). Thân thể Ngài được hiến dâng làm hy tế trên thập giá thì đồng thời Ngài cũng muốn Thịt Máu Ngài trở thành lương thực để chúng ta “được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10). Việc Ngài cầm lấy bánh và nói: “Này là Mình Thầy” và cầm lấy chén rượu nho và nói: “Này là Chén Máu Thầy” chính là để thể hiện tình yêu lớn lao nhất của người dám “hy sinh tính mạng vì bạn hữu mình” (Ga 15,13).
Chúa Giê-su muốn bạn kết hợp với Ngài để bạn cũng trở thành tấm bánh bẻ ra cho muôn người. Bánh đây là chính cuộc đời mỗi người sẵn sàng hy sinh mạng sống, hy sinh thời gian, hy sinh tiền bạc và bản thân để chia sẻ cho người khác. Chúa Giê-su đã nên lương thực cho mỗi người thì chính tôi, tôi cũng phải trở nên bánh cho anh em.
Ngày Lễ truyền thống, người Công Giáo tham gia vào một cuộc rước qua các đường phố của một khu phố dân cư sau giáo xứ của họ và vừa cầu nguyện và hát. Sau đám rước, họ trở về nhà thờ và tham gia bí tích Thánh thể. Ngoài ra, trong ngày Lễ Mình và Máu Thánh Chúa, mọi người còn tổ chức lễ Rước Mình và Máu Thánh Chúa lần đầu cho các em nhỏ theo quy định tùy theo quy định địa phương. Trước đó vài ngày, các em sắp được Rước Mình và Máu Thánh Chúa được Xưng tội (Lãnh nhận Bí tích Hòa giải) rồi sau đó vào ngày lễ MMTC thì các em mới được Lãnh nhận Bí tích Thánh.
Hiến Mình vì Tình Yêu
*Có Tình yêu nào vĩnh cửu theo thời gian?
Có Tình yêu nào đọng mãi trong không gian?
Có Tình yêu nào chuyển thành muôn sắc màu rực rỡ?
Có Tình yêu nào mà muôn lòng ngất ngây bỡ ngỡ?
* Không có Tình Yêu nào,
Mà nhân loại khát khao,
Bằng Tình Yêu Thiên Chúa,
Chết cho ta vì yêu!
* Đêm đông sương tuyết Be-lem,
Hang đá buốt lạnh nơi chiên bò lừa,
Chúa Trời giáng thế năm xưa,
Suối nguồn Hồng phúc tuôn mưa cứu đời.
Gương ba mươi năm của Người,
Âm thầm nhẫn nhục sống nơi quê nghèo,
Song thân vâng phục mọi điều.
Cảm thương nhân thế trăm chiều oan khiên.
Ba năm ngắn ngủi rao truyền,
Ruổi rong cứu độ khắp miền ngày đêm,
Nhân từ thương xót bày chiên,
Ủi an, thúc giục, nhủ khuyên quay về.
Loài người tội lỗi u mê,
Ham danh mê sắc thoả thuê đêm ngày,
Chiến tranh chém giết phơi bày,
Tranh quyền đoạt vị đắp xây cho mình,
Nhìn người đói khổ làm thinh,
Câm, mù, què, hủi lại khinh chê cười.
Lòng thương xót Chúa khôn nguôi,
Cứu nhân độ thế đem nguồn an vui,
Ba năm giảng dạy cho đời,
Muôn năm lưu lại một trời yêu thương,
Niềm tin xác tín tỏ tường,
Chứng tích Tân Ứớc tấm gương muôn đời.
Phúc cho nhân thế người ơi!
Chính Con Thiên Chúa Làm Người cứu ta!
Nhìn lên đồi Gôn-gô-ta,
Chúa trên Thập Giá giao hoà trần gian,
Cứu ta khỏi kiếp lầm than,
Đưa lên hưởng phúc Thiên Đàng vĩnh an.
* Hỡi con hãy bước theo Ta!
Con đường Thập Giá chan hoà Yêu thương,
Sinh nơi Máng cỏ tầm thường,
Chết trên Núi Sọ khơi nguồn Tình yêu.
+ Suy niệm
Đây là Mình Thầy, đây là Máu Thầy
(Suy niệm của Noel Quesson)
Năm 1263, một linh mục người Đức cử hành Thánh Lễ ở nhà thờ kính Thánh Christiana. Lúc bẻ bánh, đột nhiên, linh mục thấy Mình Thánh không còn là hình bánh, mà đã biến thành Thịt và Máu thực. Những giọt máu loang ra thấm ướt tấm khăn Thánh trên bàn thờ. Linh mục vội gấp khăn lại, nhưng gấp tới đâu, máu thấm ra tới đó, máu thấm qua 25 lần vải. Vị linh mục vừa cảm động vừa sợ hãi đến mức không tiếp tục Thánh Lễ được.
Ngài tới yết kiến Đức Giáo Hoàng Urbanô và kể lại sự kiện ấy. Đức Giáo Hoàng sai một Giám Mục đến rước Mình Thánh cùng tấm khăn đẫm máu về Tòa Thánh đặt ở nhà thờ chánh tòa cho giáo dân thờ kính. Năm sau, (1264) vào ngày mồng 8 tháng 9, Người ra sắc dụ lập lễ kính Thánh Thể trong toàn Giáo Hội như chúng ta mừng kính hôm nay.
Đã có nhiều phép lạ về Thánh Thể. Chắc Chúa Giêsu muốn củng cố niềm tin của chúng ta vào bí tích này, cho chúng ta hiểu rõ ý định của Người khi lập phép Thánh Thể, đó thực là của nuôi linh hồn chúng ta, cần thiết cho linh hồn cũng như đồ ăn cần cho thân xác. Đó thực là Thịt và Máu của Chúa, dù mắt thường không nhận rõ thực tại này.
Trong Thánh Lễ, linh mục làm những cử chỉ Chúa đã làm trong bữa Tiệc ly, cũng đọc những lời Chúa đã đọc: “Các con làm việc này để nhớ đến Thầy”. Làm việc này là việc gì? Là cầm lấy bánh, đọc lời chúc tụng bẻ ra và phân phát cho mọi người.
Bí tích Thánh Thể là trung tâm đời sống Kitô hữu. Trước hết vì ở đây cử hành mầu nhiệm Cứu độ. Chúa Giêsu đã chết để cứu chuộc nhân loại. Người chết vì yêu thương chúng ta. Ngoài việc chết một lần trong lịch sử, Chúa còn dùng Thịt và Máu nuôi dưỡng ta, để biểu lộ Tình yêu của Chúa, để ta thông hiệp với sự sống vô biên của Chúa, của một vị Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta cho đến muôn đời. Những thực tại này được thể hiện trong bí tích Thánh Thể, trong Thánh Lễ. Sống cuộc sống thế trần chúng ta cốt đem sự sống tới cho loài người và bí tích Thánh Thể chính là suối nguồn sự sống. Chúng ta cần năng tiếp xúc với nguồn sống đó, chúng ta mới có sự sống để có thể chuyển thông sự sống ấy cho người khác.
Trong Thánh Lễ, chúng ta được đón nhận Lời Chúa và tiếp nhận Mình Chúa vào tâm hồn. Lời Chúa đã thành cụ thể đi vào tâm hồn ta khi ta tiếp nhận Mình Chúa. Chúa đã hiến mạng sống cho mọi người và trao ban chính mình cho chúng ta như là bánh sự sống, vì lẽ đó, tiệc Thánh Thể là nhiệm tích Mình và Máu Đức Kitô, nhiệm tích của sự hiện diện đích thực của Đức Kitô. Chính Thánh Linh đã làm cho Đức Kitô thực sự có mặt và hiến ban trong Bánh và Rượu (Conseil oecuménique năm 1974).
Tiệc Thánh Thể còn là cuộc họp mặt của các tín hữu. Muốn được Ơn Chúa, chúng ta phải hiệp nhất với nhau. Thánh Thể là dấu hiệu hiệp nhất rõ ràng và vững chắc: chỉ có một tấm bánh, một chén rượu chia ra cho mọi người. Trong chúng ta đều lưu hành một của ăn và một thức uống, đều có chung một nguồn sống. Từ Thánh Lễ đi ra, chúng ta ý thức mình là một phần chi thể, là Thịt Máu Đức Kitô, chúng ta mang Đức Kitô trong mình. Trong khi đó, người anh chị em bên cạnh ta cũng là phần chi thể Máu Thịt Đức Kitô như ta. Còn gì gần gũi hơn và thân thiết hơn thế.
Lạy Chúa, nhờ bí tích Thánh Thể, chúng con được hòa nhập vào sự sống Thánh thiện của Chúa. Nhờ hiến lễ Tạ Ơn, chúng con cũng được tôn vinh Thiên Chúa; nhờ Tiệc Thánh, chúng con được hiệp nhất với nhau trong Ngài. Chúng con xin cảm tạ
*Lời nguyện
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trối lại cho chúng con bí tích Mình Và Máu Thánh Chúa, để chúng con đời đời tưởng nhớ Chúa đã chịu khổ hình và sống lại vinh quang. Xin cho chúng con biết một niềm sùng kính mến yêu bí tích kỳ diệu này để luôn được nghiệm thấy ơn Chúa cứu chuộc chúng con.
+ Phụ dẫn
THÁNH THỂ LÀ BÍ TÍCH CỦA SỰ CHIA SẺ
*Các đường phố của chúng ta sẽ là những đường phố của Chúa Giêsu
Trước khi cử hành cuộc rước kiệu Mình Thánh Chúa, ĐTC nói rằng, các tín hữu hy vọng “các đường phố của chúng ta sẽ là những đường phố của Chúa Giêsu”.
ĐTC nói tiếp: “Chúng ta mang Chúa Giêsu, hiện diện trong hình Bánh, đi khắp trên các đường phố của chúng ta. Chúng ta phó thác những đường phố, những ngôi nhà, tất cả cuộc sống của chúng ta, trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Ước gì những đường phố của chúng ta sẽ là những đường phố của Chúa Giêsu! ước gì những ngôi nhà của chúng ta sẽ là những ngôi nhà dành cho Chúa Giêsu! Nguyện xin Chúa Giêsu luôn hiện diện trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta!”
“Qua cuộc rước kiệu này, chúng ta hãy đặt trước ánh mắt Chúa Giêsu, tất cả những khổ đau của những bệnh nhân; những nỗi cô đơn của những người trẻ và của những người già; những cám dỗ, những nỗi lo lắng trong cuộc sống của chúng ta.”
Cuối cùng ĐTC nói: “Cuộc rước kiệu này có ý nghĩa chúc lành cho thành phố của chúng ta. Đức Kitô, trong ngôi vị là Con Người, đang ban phúc lành của Thiên Chúa cho thế giới của chúng ta.”
*ĐỨC CHA HELDER CAMERA
Đức Cha Helder Camera, Tông Giám Mục Giáo phận Récite ở Braxil, đã chia sẻ kinh nghiệm thống nhất đời sống hoạt động và chiêm niệm của ngài thế này: “Mỗi sáng, tôi được nuôi dưỡng bằng Đức Kitô trong Bí tích Thánh Thể, rồi suốt ngày, tôi gặp gỡ Đức Kitô nơi anh chị em tôi. Cũng một Chúa Giêsu ở trên bàn thờ và ngoài đường phố”. Có lẽ chúng ta dễ quên chân lý này: Hiệp nhất với Chúa Kitô phải đưa đến sự hiệp nhất với anh em. Nói cách khác, hiệp nhất với Chúa Kitô đang hiện diện ẩn dấu nơi anh chị em mình, nhất là nơi những người nghèo đói và bất hạnh (x.Mt 25). Và chúng ta cũng hay quên rằng: Hiệp nhất sự sống phải được thể hiện trong sự hiệp nhất lối sống. Lối sống của Chúa Giêsu Thánh Thể là lối sống của tình yêu tự hiến để cho nhân loại được sống, là phục vụ đến hy sinh mạng sống để làm giá cứu chuộc muôn người.
*ĐÓ LÀ NGÀY LỄ PHỤC SINH Ở TRONG TÙ.
Có chừng hơn 10.000 tù nhân chính trị bị giam giữ bởi một chế độ tàn bạo và áp bức. Một nhóm tù nhân Kitô hữu muốn cử hành Bí tích Thánh thể, nhưng họ không có bánh lễ, không có rượu nho, không có chén thánh, cũng chẳng có sách lễ, không có Thánh Kinh, và không có cả linh mục nữa. Những tù nhân không phải là Kitô giáo cũng nhiệt tình giúp đỡ: “Chúng tôi sẽ giúp đỡ các anh. Chúng tôi sẽ nói chuyện rì rào rất êm ái để quí vị có thể gặp nhau mà không lôi kéo sự chú ý của các tên canh tù”. Một trong những tù nhân Kitô hữu lên tiếng góp ý với đồng đạo: “Chúng ta không có bánh lễ, cũng chẳng có lấy một giọt rượu nho, nhưng chúng ta sẽ cử hành như thể chúng ta có tất cả”. Và người tù nhân Kitô hữu đó bắt đầu hướng dẫn mọi người tham dự thánh lễ qua các nghi thức phụng vụ. Mọi người đều ngạc nhiên vì anh nhớ từng lời, từng kinh đã nghe được qua bao nhiêu thánh lễ ngày Chúa nhật từ khi còn bé. Khi đọc đến những lời của Chúa Giêsu đã nói trong bữa Tiệc Ly, anh quay sang người bạn tù bên cạnh mình. Rồi nắm lấy hai bàn tay mà nói: “Đây là mình ta sẽ bị nộp vì các con”. Và sau đó tất cả mọi người trong nhóm đi một vòng tròn, từng người một, mỗi người quay sang người bên cạnh, mở rộng đôi bàn tay và lập lại những lời của Chúa Giêsu: “Đây là mình ta sẽ bị nộp vì các con”.
*TRONG MỖI MẢNH GƯƠNG VỠ
* Không thể hiểu được một người đến gặp linh mục và muốn khôi hài một chút về niềm tin cuả mình, nên anh hỏi :
- Làm thế nào mà bánh và rượu trở nên thịt và máu Chúa Giêsu được?
- Chẳng khó gì. Chính anh cũng biến đổi thức ăn thành thịt và máu. Tại sao Chúa Giêsu lại không làm được điều tương tự như vậy?
- Bằng cách nào mà Chúa Giêsu ngự trọn vẹn trong tấm bánh nhỏ như vậy?
- Cũng tương tự, quang cảnh bao la ở trước con mắt nhỏ bé cuả bạn.
- Sao Chúa Giêsu có thể hiện diện ở tất cả các nhà thờ cùng một lúc?
Linh mục cầm chiếc gương, đập bể nát, rồi mời anh nhìn vào và nói :
- Chỉ có một mình anh nhưng bây giờ anh có thể nhìn thấy mặt mình được phản chiếu trong mỗi mảnh gương vỡ này cùng một lúc
Cũng vầy - Chỉ có một mình anh nhưng bây giờ anh có thể nhìn thấy mặt mình được phản chiếu trong mỗi người anh gặp gỡ. (Sưu-Tâm).
*CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, có một ngọn đèn dầu gần Nhà Tạm, ngọn đèn đỏ mời con dừng bước chân, và nhắc con về sự hiện diện của Chúa.
Con mong sự hiện diện ấy lan toả khắp nơi, để đâu đâu cũng thấy những ngọn đèn đỏ. Nơi xóm nghèo mùa mưa nhớp nháp, nơi lớp học tình thương lúc chiều tà, nơi những trung tâm phục hồi nhân phẩm, nơi bảo sanh viện nâng niu sự sống của trẻ thơ, nơi khách sạn năm sao, nơi quán bia đầu ngõ, nơi các tiệm cho mướn băng video, nơi tình yêu trong ngần của đôi bạn trẻ...
Nhưng lạy Chúa, trước hết, xin cho đời con là một ngọn đèn, xin cho chúng con là những ngọn đèn màu đỏ, mời người ta dừng lại, trầm tư, và gặp được Chúa.
Đinh văn Tiến Hùng- Tổng hợp