99. VU CÔNG COI BẢNG
Anh của Vu Công đi thi, khi gần treo bảng thì kêu em là Vu Công đến coi bảng, vừa nhìn thấy anh mình đậu tiến sĩ, Vu Công bèn đứng nhìn chăm chăm tên anh mình trên bảng không chớp mắt, trời đã tối mà cũng chưa rời khỏi đó.
Người anh sai người đi tìm khắp nơi mới tìm thấy Vu Công đang đứng dưới tấm bảng nhìn xem rất là bực mình, bèn kêu to:
- “Tại sao không đi, cứ đứng nơi đây có gì là hay chứ?”
Vu công trả lời:
- “Ái dà, mày không biết đó thôi, trên thế gian này người trùng họ trùng tên rất là nhiều, ta mà đi khỏi đây, nếu có người đến mạo nhận tên của anh ta thì làm sao đây?”
(Vu Tiên biệt ký)
Suy tư 99:
Bảng vàng ghi nhầm tên thì có, chứ không ai tự mạo tên trên bảng vàng để đi lãnh áo mũ cân đai, chỉ có những người điên mới làm như thế. Được ghi tên trên bảng vàng là một vinh dự, hãnh diện và hạnh phúc của người học trò, vì sự chăm chỉ học hành đã được đền bù xứng đáng.
Tên trên bảng vàng rồi cũng sẽ bị bỏ vào tủ hồ sơ khóa lại; đổ đạt làm quan rồi cũng có ngày phải về hưu; quán quân vô địch rồi cũng sẽ có ngày của người khác chứ không ai vĩnh viễn vô địch, đó là một thực tế...đau lòng mà chỉ có người trong cuộc mới biết.
Hy vọng và mong ước lớn nhất của người Ki-tô hữu là được ghi tên trên thiên đàng –bảng vàng muôn đời- không bị về hưu, không sợ mối mọt, không sợ người khác dành mất. Và người Ki-tô hữu còn hiểu rằng, muốn ghi tên mình trên trời thì phải chấp nhận một điều kiện, đó là từ bỏ: từ bỏ bảng vàng thế gian, từ bỏ thú vui thế gian, từ bỏ quyền uy thế gian, từ bỏ những gì làm cho họ bị trói chân ở trần gian này không tiến lên trời được...
Từ bỏ là được lại, đó là bí quyết sống nên thánh của các thánh là những môn đệ của Đức Chúa Giê-su, và cũng là gương sáng cho chúng ta là những người Ki-tô hữu hôm nay vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info
Anh của Vu Công đi thi, khi gần treo bảng thì kêu em là Vu Công đến coi bảng, vừa nhìn thấy anh mình đậu tiến sĩ, Vu Công bèn đứng nhìn chăm chăm tên anh mình trên bảng không chớp mắt, trời đã tối mà cũng chưa rời khỏi đó.
Người anh sai người đi tìm khắp nơi mới tìm thấy Vu Công đang đứng dưới tấm bảng nhìn xem rất là bực mình, bèn kêu to:
- “Tại sao không đi, cứ đứng nơi đây có gì là hay chứ?”
Vu công trả lời:
- “Ái dà, mày không biết đó thôi, trên thế gian này người trùng họ trùng tên rất là nhiều, ta mà đi khỏi đây, nếu có người đến mạo nhận tên của anh ta thì làm sao đây?”
(Vu Tiên biệt ký)
Suy tư 99:
Bảng vàng ghi nhầm tên thì có, chứ không ai tự mạo tên trên bảng vàng để đi lãnh áo mũ cân đai, chỉ có những người điên mới làm như thế. Được ghi tên trên bảng vàng là một vinh dự, hãnh diện và hạnh phúc của người học trò, vì sự chăm chỉ học hành đã được đền bù xứng đáng.
Tên trên bảng vàng rồi cũng sẽ bị bỏ vào tủ hồ sơ khóa lại; đổ đạt làm quan rồi cũng có ngày phải về hưu; quán quân vô địch rồi cũng sẽ có ngày của người khác chứ không ai vĩnh viễn vô địch, đó là một thực tế...đau lòng mà chỉ có người trong cuộc mới biết.
Hy vọng và mong ước lớn nhất của người Ki-tô hữu là được ghi tên trên thiên đàng –bảng vàng muôn đời- không bị về hưu, không sợ mối mọt, không sợ người khác dành mất. Và người Ki-tô hữu còn hiểu rằng, muốn ghi tên mình trên trời thì phải chấp nhận một điều kiện, đó là từ bỏ: từ bỏ bảng vàng thế gian, từ bỏ thú vui thế gian, từ bỏ quyền uy thế gian, từ bỏ những gì làm cho họ bị trói chân ở trần gian này không tiến lên trời được...
Từ bỏ là được lại, đó là bí quyết sống nên thánh của các thánh là những môn đệ của Đức Chúa Giê-su, và cũng là gương sáng cho chúng ta là những người Ki-tô hữu hôm nay vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.net
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info