Cùng nhau lên tiếng với các Nữ Tử Bác Ái

Những ngày vừa qua, độc giả VietCatholic đã được đọc nhiều bài viết về ngôi nhà số 32 Bis đường Nguyễn Thị Diệu là tài sản của hội dòng Nữ Tử Bác Ái bị Nhà Nước “mượn” làm cơ sở kinh doanh và đã có những ngày tháng ngôi nhà đáng lẽ phải được dùng làm nơi dậy dỗ giáo dục các trẻ nhỏ trở nên những người công dân ưu tú lương thiện thì lại là nơi sản xuất ra một bọn trộm cắp nghiện ngập đĩ điếm.

Quyền thủ đắc và sở hữu bất động sản số 32 Bis đường Nguyễn Thị Diệu của hội dòng Nữ Tử Bác Ái được tóm lược như sau:

1- Ngày 23 tháng 7 năm 1958 một hợp đồng thuê mướn nhà (Contrat de location) đã được ký kết giữa đại diện của hội Hồng Thập Tự Pháp và vị nữ tu đại diện hội dòng Nữ Tử Bác Ái. Hợp đồng này đặc biệt có một điều khỏan là hội Hồng Thập Tự Pháp sẵn sàng hiến tặng nhiều bất động sản tọa lạc tại nhiều địa điểm khác nhau cho hội dòng Nữ Tử Bác Ái nếu được sự chấp thuận của Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa. Sở dĩ có điều khỏan này vì chánh quyền Đệ Nhất Cộng Hòa Việt Nam có nhiều luật lệ khắt khe đối với bất động sản sở hữu bởi ngọai kiều.

2- Điều khỏan hiến tặng trên đã được Tổng Thống VNCH thanh thỏa bằng nghị định số 533-TC ngày 27 tháng 12 năm 1958 có nghĩa là hội Hồng Thập Tự Pháp được quyền hiến tặng và hội dòng Nữ Tử Bác Ái được phép thủ đắc và sở hữu những bất động sản ghi trong hợp đồng thuê mướn nhà.

3- Hiện nay sở đất số 32Bis đường Nguyễn Thị Diệu được đăng bạ địa chính số 632 SàiGòn-Độc Lập xác nhận quyền sở hữu của tu hội Nữ Tử Bác Ái.

Qua các văn kiện trên, chúng ta không còn có gì để phải đặt câu hỏi về quyền sỡ hữu của hội dòng Nữ Tử Bác Ái trên sở đất số 32 Bis đường Nguyễn Thị Diệu. Vấn đề đặt ra là khi lên tiếng xin được hòan trả lại sở đất này chắc chắn các Nữ Tử Bác Ái đã bị các quan chức nại ra nhiều luật lệ cũng như đòi hỏi về thủ tục để làm cho sự việc tưởng như rất đơn giản trở nên khó khăn. Cuối cùng thì cũng chỉ vì cái túi tham của một số quan chức mà từ tòa Khâm Sứ ở Hà Nội đến sở đất của các Nữ Tử Bác Ái ở Sài Gòn phải trầy trụa trong một vũng bùn không có lối thóat. Nhìn từ góc cạnh này thì quyết định của tập thể tức là của đảng Cộng Sản Việt Nam đã không có một chút áp lực nào dù nhỏ nhoi trên quyền lợi của những người có phần ăn chia trên những phương tiện làm ra tiền bạc đổ vào cái túi tham của một số quan chức.

Giáo dân Hà Nội đã quyết liệt đứng dậy đòi lại tài sản cho giáo phận. Ông thủ tướng và các bộ phận cấp cao có khuynh hướng giải quyết vấn đề một cách êm thắm nhưng lại bị những cán bộ cấp dưới ở địa phương là những người có lợi lộc trên một mảnh đất tìm đủ cách để làm cho sự việc trở nên rắc rối. Những tranh cãi và xung đột của các viên chức có quyền lợi trên một miếng đất rất có thể mang đến những hậu quả xấu xa đến độ bế tắc. Độc giả có thể đặt câu hỏi rằng tại sao trong một hệ thống cầm quyền mà lại có tình trạng “trên bảo dưới không nghe”. Câu trả lời mà ai cũng biết là từ trên xuống dưới, hàng ngang cũng như hàng dọc, ông to bà lớn nào không nhiều thì ít cũng có một bề dầy tham nhũng, đục khóet công qũy, hối mại quyền thế. Do vậy người nào cũng cũng phải giữ thế thủ để không bị tấn công. Ông bà nào cũng đáng tội “dựa cột” thì còn lấy ai xử ai! Bên cạnh cái thực trạng nhơ nhớp này thì thứ bậc đẳng cấp trong đảng cũng là một ngăn cản việc thi hành luật pháp cũng như các quyết định hành chánh. Một ông giám đốc nhưng đẳng cấp trong đảng lại ở dưới nhiều nhân viên thuộc quyền thì gần như chỉ là một con lật đật ở ngay chính cơ quan trách nhiệm.

Giáo dân địa phận Hà Nội và những người thành tâm thiện chí trên thế giới đang mỏi cổ chờ quyết định của Nhà Nước trao trả lại “quyền sử dụng đất” tòa Khâm Sứ. Các em cô nhi ở Sài Gòn đang nước mắt ngắn dài tìm một chỗ trú nắng che mưa. Các em không dám và không có cao vọng đánh động lương tâm của những cán bộ chức quyền. Các em chỉ cầu xin được hòan trả lại những gì đã mất. Các Nữ Tử Bác Ái là những phụ nữ yếu ớt chỉ biết phụng sự xã hội qua những công tác nhân đạo bác ái như chính tên gọi của các ngài chắc hẳn sẽ không đủ sức lực để đối đầu với một hệ thống đục khóet tham nhũng ngang dọc. Những nạn nhân của trấn lột và áp bức đang trông chờ tiếng kêu cứu góp sức của những người đồng đạo, những người tôn vinh hòa bình và công lý trên khắp thế giới.

Tôi có một ý kiến nhỏ là xin đề nghị mỗi độc giả hãy viết một điện thư gửi về các cán bộ viên chức có trách vụ và quyền hạn giao trả lại sở đất số 32Bis đường Nguyễn Thị Diệu cho các Nữ Tử Bác Ái để các nữ tu có nơi nuôi nấng dậy dỗ các trẻ mồ côi. Địa chỉ email: gopyhdndtp@tphcm.gov.vn.

Điện thư của tôi như sau:

Kính thưa các vị cán bộ,

Qua báo chí và các trang tin tức điện tử, tôi được biết nhà cầm quyền thành phố đã “mượn” sở đất số 32Bis đường Nguyễn Thị Diệu của hội dòng Nữ Tử Bác Ái từ nhiều năm qua. Cơ sở này đã được các quan chức khai thác vào các mục đích thương mại, một thời gian dài là vũ trường. Hội dòng Nữ Tử Bác Ái có đầy đủ giấy tờ hợp pháp trên quyền sở hữu và “sử dụng” sở đất nói trên cũng như hợp đồng thỏa thuận cho Nhà Nước “mượn”. Vì nhu cầu họat động nhân đạo của các Nữ Tử Bác Ái, như qúy vị đã biết và đề cao, nên sở đất này phải được giao trả lại cho những người đã hy sinh gánh vác con bệnh xã hội thay cho Nhà Nước. Các vị nữ tu sẽ dùng cơ sở này để cứu giúp những người sa cơ họan nạn hoặc dậy dỗ con trẻ trở nên những công dân ưu tú và đạo hạnh của một nước Việt Nam văn minh tiến bộ.

Trân trọng kính chào qúy vị.