Bài Thơ Mùa Thu

Lệ nào cho Anh
Bên đời
Việt Nam
Hàng cây ủ rủ
Lá vàng mùa thu
Tiếng còng khua như tiếng tỳ bà
Đàn lên khí phách
Ngân nga…
Hồn Tử Đạo
Việt Nam ơi!
Tiếng roi đòn như tiếng quân ca
Thúc giục lòng ta
Ra nơi chinh chiến
Quê hương ơi!
Bạo quyền trong giấc ngủ
Khiếm đêm về mộng mị suốt đêm thâu.


Hàng cây bên đường trơ trọi lá
Nước mắt Việt Nam
Thấm mặt đất dân nghèo
Mùa thu đã về
Bên nương đồi
Nhưng nơi đây hòa bình không có thật
Nên Thu
Không lá vàng rơi
Nai vàng ngơ ngác
Nụ cười méo xệch
Trên khuôn mặt bé thơ
Vì lạnh ướt co ro
Đời bở ngỡ.


Hòa bình là ấm no
Tự do trong suy nghĩ
Nhưng sao??
Câu hỏi vụng về như đứa trẻ lên ba
Việt Nam vẫn bách hại người ta
Khi con người cần công lý
Và cầu nguyện
Đấng Chí Cao?
Nên cúi mình trước linh đạo
Con bồi hồi tưởng nhớ
Đấng Tiền Nhân
Việt Nam xưa nay vẫn tư thế chuyên cần
Nên thế kỷ 21 mà như thời 18.


Con làm thơ mùa thu
Lệ khô
Đất nẻ
Hòa bình, chân lý ở nơi mô???