Người không có tương lai
(Viết tặng các Cán bộ Cộng sản tại Thái Hà)

Tôi có thể phỏng đoán tương lai gần
Một ngày sau tôi vẫn là tôi
Vẫn ăn vẫn ngủ vẫn làm việc
Vẫn hưởng đời như hôm nay.
Một tuần sau tôi vẫn như vậy
Một tháng sau tôi không khác mấy
Nhưng hàm chứa nhiều bất ngờ hơn.
Một năm sau tôi sẽ già hơn 1 tuổi
Trán thêm nhăn, lưng thêm mỏi
Mười năm sau chắc gì tôi còn sống
Người thân quen cũng lần lượt ra đi.

Tôi hoàn toàn biết chắc tương lai xa
Trăm năm sau tôi là người thiên cổ
Ai còn nhớ đến tôi?
Mười tỷ năm nữa mặt trời sẽ chết
Thế giới này cáo chung.
Tôi duy vật vô thần
Nên chẳng có tương lai.

Vì miếng danh lợi cỏn con tạm thời
Tôi điêu ngoa đổi trắng thay đen
Bàn tay tôi đẫm máu người vô tội
Nào ai làm gì được tôi
Chết là hết
Tôi đã thụ hưởng tối đa cuộc đời.

Nhưng trên đỉnh cao danh lợi thú
Lòng tôi khắc khoải không yên
Vì trên đời này lại có một ông Giê-su
Ông chẳng là cái thớ gì cả
Một tội đồ bị chết ô nhục hai ngàn năm trước
Chung quanh chỉ có lèo tèo vài người quan tâm
Nhưng trong lòng hàng tỷ người hôm nay
Ông Giê-su vẫn luôn sống
Chỉ có ông cho họ một tương lai vững bền
Họ không cần phải tranh giành cướp giựt cái chi
Họ lại cho đi tất cả
Sẵn sàng quỳ xuống rửa chân cho người khác.

Ngàn năm nữa chẳng ai còn biết đến tôi
Chủ nghĩa làm bình phong che dấu tội ác
Và tạo nên ảo tưởng tôi trở thành vĩ đại
Cũng đã xuống mồ.
Nhưng đoàn người theo ông Giê-su
Đã từng tồn tại hai ngàn năm sẽ vẫn còn đó vào hai ngàn năm tới.
Sự thật lịch sử sẽ do họ viết lên
Tên tôi sẽ ở đâu trong sự thật lịch sử đó
Một cái đuôi đàng sau Phi-la-tô, Hê-rô-đê, Nê-rô, Xít-ta-lin, Mao Trạch Đông…
Vô số người đã tưởng rằng có thể tiêu diệt được ông Giê-su

Nhưng quan trọng hơn là bản thân tôi sẽ ở đâu vào lúc đó
Chết là hết, tôi hoàn toàn không có tương lai
Những gì tôi cướp bóc trên những xác người
Để thụ hưởng cũng hóa thành vô nghĩa.

Chỉ có những người tin và làm theo lời của ông Giê-su
Không tranh giành danh lợi thú
Từ bỏ mình, hiến thân phục vụ người khác
Cam chịu tù đầy bắt bớ lăng nhục và bị giết chết
Để làm chứng cho sự thật của ông Giê-su
Mới có một tương lai vĩnh cửu
Nơi ngôi nhà đời đời của ông
Có dòng sông mang nước trường sinh, sáng chói như pha lê
Có cây sự sống mỗi tháng ra một lứa trái
Không có nước mắt, không còn sự chết, chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ

Tôi không tin vào những điều nhảm nhí đó
Tôi chỉ tin vào cuộc đời vài chục năm tôi có
Tôi tranh giành cướp giựt để thụ hưởng tối đa
Nhưng sao lòng tôi lại khắc khoải không yên
Có lẽ vì tôi không hề có tương lai.