Ôi chính quyền, không còn chi công lý

Có ai về Hà Nội mà đến xem
Lũ quỉ vương ra tay dẹp Khâm Sứ
Bằng răn đe, và hành động thô bạo
Đánh luôn cả, nhà báo của nước ngoài

Ôi chính quyền, không còn chi công lý
Cả lòng người cũng chẳng còn đạo lý
Với dã tâm, lấp liếm và gian mãnh
Trấn áp dân, bằng tất cả bạo hành

Phá Khâm Sứ, cho tan hoang, tan tành
Để thể hiện chuyên chính của tàn bạo
Một chế độ, bản chất không chính nghĩa
Và hành vi lỗ mãng vô nhân đạo…

Và xin bạn ghé Thái Hà quê hương
Dòng Cứu Thế ở giữa những phố phường
Cộng đàn áp, trăn trở lên tiếng nói
Cứ roi điện…cộng quất chiên đau nhói

Cả hơi cay, mắt không còn thấy đường
Nhìn thảm cảnh, mà đau buốt thấu xương
Nhìn giáo oan, nước mắt rơi lặng lẽ
Thương bày chiên, vì ai ra quạnh quẽ

Cả đoàn chiên với dáng mặt hiền từ
Đang cầu nguyện, để đòi lại mảnh đất
Mười hai năm, cứ đòi hoài đất mất
Cả Tòa Khâm, đòi công lý trước sau

Và cả hai, chung số phận khổ đau
Vì chế độ, bản chất đã bất nhân
Đâu còn thấy, những đau khổ người dân
Giáo dân oan, chỉ biết có cầu nguyện

Đòi công lý, cộng khất lần, kiếm chuyện
Giấy tờ giả, bày biện trò gian dối
Giữa công đường, mưu gian chúng đôi chối
Ỷ cậy quyền, còn lên mặt lớn lối

Cả cha con không sợ cứ tâm đòi
Kệ tiếng loa, inh ỏi như tiếng còi
Kệ báo đài vu khống, không bực bội
Chỉ thương là, thương dân oan vô tội

Cả giáo dân chỉ quì gối dâng hương
Cầu Chúa, Mẹ hãy đoái nhận lời thương
Cho Tòa Khâm sẽ về với khổ chủ
Cho đất dòng mau chóng được bàn giao

Cho cả hai không còn cảnh lao đao
Dù thế nào, cha con đồng nhất thể
Dù có chết, hay máu đổ tuôn trào
Cũng một lòng, chịu đựng những thương đau

Vì công lý, cầu xin Chúa thiết tha
Cho công bằng đến tất cả mọi nhà
Đòi lẽ phải, cho dù bị đạp chà
Bị roi vọt, hay bị tù khốn nạn

Chiên cam chịu, chấp nhận những đắng cay
Để chân lý, qua Thái Hà vang dội
Và Tòa Khâm sẽ bừng sáng công lý

Cầu Chúa, Mẹ hãy mau mau ra tay
Để Thiên Chúa thức tỉnh lũ cuồng say
Chúa ra tay, quỉ bay sẽ tơi bời
Hãy nhìn kìa, Đức Mẹ làm phép lạ

Muôn cặp mắt, hướng lên trời đa tạ
Cho trời Nam, mau chóng được đổi thay
Qua tháng năm, bị cộng đày dai dẳng
Bị quân thù, tứ phía cứ bủa vây

Cầu Chúa, Mẹ, cho công lý chiến thắng
Cả nước Nam hết cay đắng sum vầy
Nhờ Chúa, Mẹ nên đời sẽ đổi thay
Vì công lý sẽ lên ngôi nay mai

Dân giáo oan, sẽ lấy lại đất đai
Để dân Nam, tâm hồn sẽ bình lặng
Trong trấn áp, dân nhẫn nhục câm lặng
Sau những ngày, bị quỉ phá đong đầy

Nhờ Chúa thương, nước Việt hết khốn khó
Không còn cảnh, đời bó ró tái tê
Nay vui hưởng, an bình trong chia sẻ
Cả thế giới, dân Việt quay trở về

Chuyển nước Nam, một ngày thêm tươi sáng
Nhờ ơn Chúa, xã hội sẽ đổi thay
Và dân tộc, nhờ Mẹ hết đắng cay
Chúa Cứu Thế, trị tội lũ chúng bay!!!

Ơn Thánh Thần sẽ đơm hoa, trổ lộc
Cho tình người triển nở cứ đong đầy

XIN CHẾT CHO CÔNG LÝ

Tòa Khâm Sứ, đã làm tôi bừng tỉnh
Chúa Cứu Thế, đã mở mắt tôi ra
Nhận diện ra, lũ xảo trá, quỉ ma
Chuyên lật lọng, sống tráo trở điêu ngoa

Đày dân tôi, đau khổ quá đi mà
Nhìn dân oan, khốn khổ đến tàn tạ
Nhìn giáo oan, cộng ra tay khiếp quá
Trước nỗi đau của đạo giáo, dân tộc

Lòng tôi đau, uất ức, nghẹn dâng trào
Chỉ thương cho, tám sáu triệu đồng bào
Phải khốn cùng, trong chế độ phi nhân
Vì tổ quốc, tôi nguyện sẽ dấn thân

Vì tôn giáo, tôi nguyện sẽ hy sinh
Trong đấu tranh, chịu đau khổ quên mình
Tôi thề chết, tất cả cho công lý
Muốn cùng người, đứng lên cứu nước Nam

Nguyện một lòng, cùng dân trị gian tham
Cho tổ quốc, chân lý được chiếu sáng
Cho công bằng, trổi dậy trong hân hoan
Cho tình người, bừng sáng khắp không gian.