DÂN THIÊN CHÚA ĐÃ CHIẾN THẮNG

Ngàn dân ơi đàn hát lên ca tụng Chúa, vì Danh Chúa thật hiển vinh, uy phong Ngài vượt trên đất trời” (cf. Tv. 148)

Có những cuộc chiến mà người chiến thắng chỉ thấy lo âu và nhục nhã. Có những chiến thắng mà ngàn đời còn bị nguyền rủa và lên án. Đó là chiến thắng của kẻ chỉ dùng bạo lực, kẻ không biết đến lương tri và công lý. Con rắn là hiện thân của quỉ vương chiến thắng Eva trong vườn Địa đàng. Các vua dân ngoại chiến thắng dân Israel và bắt họ đi lưu đày. Quân dữ ở Do thái ngày xưa chiến thắng khi bắt giữ và hành hình Con Thiên Chúa. Bạo chúa Nero chiến thắng khi đốt thành và giết bao nhiêu mạng người Công giáo. Nhà cầm quyền các nước Đông Âu chiến thắng khi tịch thu nhà thờ và các cơ sở tôn giáo, chiếm giữ vô số tài sản của Giáo Hội Công giáo ngày ấy. Bọn cướp chiến thắng dân lành giữa đêm khuya. Đó là những ví dụ của chiến thắng nhờ bạo lực. Nhưng cuối cùng, con rắn quỉ quyệt ấy đã thất bại não nề. Tất cả những kẻ làm tôi tớ cho rắn độc cũng đã nhắm mắt xuôi tay, trước khi ra đi còn căm hờn nhìn thấy Giáo Hội Chúa vinh hiển tiến lên như cây cao bóng cả che chở cho nhân loại được bình an. Chuyện thắng thua là chuyện thường tình giữa những kẻ gây hấn và sử dụng bạo lực. Những người theo Chúa, trước con mắt thế gian, luôn bị thua cuộc vì họ không được phép sử dụng bạo lực, vì bạo lực là tôi tớ của quỉ vương. Và bạo lực bao giờ cũng gây đau khổ cho chính người sử dụng nó. “Ai dùng gươm sẽ chết vì gươm”. Lịch sử đã hùng hồn chứng minh cho Lời của Đấng tạo nên lịch sử.

Trong vụ giành đất của nhà Chung và đất của Dòng Chúa Cứu Thế ở Hà nội, những kẻ coi trọng mấy mét đất để quyết ăn thua đủ, giành cho trọn mấy khu đất ấy, đã thua những người đấu tranh ôn hoà để bảo vệ công lý. Chuyện chưa ngã ngũ, nhưng giả sử thế gian với bạo lực sẽ chiến thắng, thì mọi việc sẽ đi về đâu? Khi thế gian và quyền lực sự dữ thấy Thiên Chúa im lặng, chúng tưởng Ngài nhắm mắt làm ngơ hay ủng hộ chúng, thậm chí tưởng Ngài không còn hiện hữu. Nhưng kế hoạch muôn đời của Thiên Chúa thì khác xa “kế hoạch một năm trồng lúa, mười năm trồng cây, trăm năm trồng người” của Quản Trọng (ghi trong sách Quản Tử).

Dân Thiên Chúa đã thắng. Toà Giám Mục Hà nội đã thắng. Dòng Chúa Cứu Thế và giáo dân Thái hà đã thắng. Thật ra, một số người vẫn tưởng lầm rằng Giáo Hội Việt nam và nhà Dòng muốn đòi mấy ngàn mét vuông đất vì nó đáng giá mấy ngàn lượng vàng nằm ngay thủ đô Hà nội. Do đó, họ cho rằng ai có được miếng đất ấy là chiến thắng. Nhưng có những điều sâu xa mà những con người chỉ ham mê vật chất, “chúa của họ là cái bụng” như lời Thánh Phaolô, thì chẳng bao giờ hiều được. Toà Giám Mục Hà nội và giáo xứ Thái Hà chỉ muốn minh chứng cho thế gian thấy là đất ấy là của mình, chân lý đứng về phía mình, và tất cả những ai muốn chà đạp chân lý hãy bình tâm suy nghĩ lại. Khi thế gian thấy dường như họ bị bỏ rơi và thất thế nhất, thì đoàn người đông đúc từ muôn nơi về bên họ, trong lòng ngưỡng mộ yêu thương. Và ngàn dân đã chợt nhận ra chân lý ấy, muốn cùng lên tiếng bảo vệ công lý. Còn gì đáng an ủi hơn sự đồng cảm và sự ủng hộ chân thành của những người lương thiện khắp năm châu bốn biển? Xét về khía cạnh này, dân Chúa đã chiến thắng rực rỡ.

Thánh Vịnh 68 viết: “Thiên Chúa đứng lên, địch thù Người tán loạn, kẻ ghét Người phải chạy trốn Thánh Nhan. Như làn khói cuộn, chúng bị Chúa cuốn đi; như sáp chảy tan khi vừa gặp lửa, kẻ ác cũng tiêu vong khi giáp mặt Chúa Trời.(…) Còn những quân thù địch, Thiên Chúa đập bể đầu; bọn theo đường gian ác, Người đánh cho vỡ sọ.” Điều này đã hoàn toàn ứng nghiệm khi kẻ muốn chiếm đoạt tài sản dân Chúa đã phải trốn chạy, không dám đối mặt với công lý nên đành phải gian dối và lừa lọc để thanh minh cho hành vi tráo trở của mình. Nội bộ họ chia năm xẻ bảy, như tin đồn đang lan nhanh ở Hà nội, rằng kẻ thì muốn trả đất cho Giáo Hội kẻo sự việc càng ngày càng rắc rối, kẻ thì cố giữ bởi đã lỡ hứa bán chia nhau… Chắc chắn đầu họ đang nổ tung lên vì “bỏ thì thương, vương thì tội”, và đầu họ càng vỡ toang ra khi chung quanh họ, từng đoàn người anh dũng tiến lên bảo vệ công lý. Và kìa, họ bị chư dân các nước nhạo cười như lời sách Châm Ngôn (24, 24): “Ai bảo kẻ gian ác rằng: "Anh vô tội !" thì sẽ bị các dân nguyền rủa, các nước cười chê.” Thật vậy, thế giới bên ngoài nhìn vào và nói gì, chúng tôi không cần nhắc lại. Tất cả các hãng thông tấn, các websites và các phương tiện giao tiếp đang nói cho thế giới biết về những người ngang ngược. Và lòng họ chắc chắn không bao giờ yên với những món lợi kiếm chác từ những vùng đất thánh. Như vậy, kẻ tranh giành đã thua cuộc.

Như những dân ngoại hiểm ác thời xa xưa khi dân Chúa bị lưu đày, người ta lớn tiếng la lên “Chúa chúng nó ở đâu?” Chúa của dân Ngài ở đâu rồi để cho đoàn con nhỏ bé phải chịu bao cảnh nhục hình? Ngày xưa trên Thánh giá, Đức Giêsu là Con Một Chúa Cha cũng phải nghe những lời nhạo báng cùng một cách ấy. “Nếu ông ấy là Con Thiên Chúa…” Đức Giêsu cũng đã xót xa đau đớn kêu lên: “Eloi, Eloi, lama sabach tani? Lạy Thiên Chúa, sao Chúa nỡ bỏ con?”. Nhưng điều thế gian sẽ không hiểu được là chính khi Đức Kytô tưởng như bị bỏ rơi đến cùng cực như thế, thì vinh quang Phục Sinh bất ngờ xuất hiện. Chính Đức Kytô đã nói trước: “Nếu hạy lúa mì rơi xuống đất mà chết đi, mà thối đi thì nó sẽ sinh nhiều bông hạt”. Dân Chúa ở Hà nội cũng vậy thôi. Khi họ bị bạo hành, bị xua đuổi và bị lên án, bắt bớ thì đó là lúc Thiên Chúa ra tay. Dân Chúa được đối phương “giúp đỡ” để vươn nhanh đến cành thiên tuế vinh quang đang đợi chờ họ trong ánh Phục Sinh. Xét ở khía cạnh này, những kẻ chống đối dân Chúa đã thua cuộc.

Thánh Vịnh cũng viết:” “Ðến ngày chiến thắng vinh quang, toàn dân đồng thanh chúc tụng: " Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ. Muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương". (Tv 117; 135) Ngày chiến thắng là ngày toàn dân đồng thanh chúc tụng Chúa, chứ không phải là ngày dân Chúa có nhiều đất đai hay của cải. Thật ra, quyền lực thế gian quên rằng các giáo sĩ, các nhà Dòng muốn có của cải, đất đai thì các ngài chỉ cần nói một lời thôi, dân Chúa sẽ đóng góp ngay, chứ không phải như các quyền lực khác kêu gào, ép buộc đủ kiều dân mới bố thí cho vài đồng bạc. Nhưng vật chất không phải là điều các giáo sĩ tu sĩ cần đến. Điều các ngài cần là dân Chúa tụ họp lại dâng lời ngợi ca Thiên Chúa và Mẹ của Ngài bất kể sớm chiều. Và thậm chí đêm khuya giữa cảnh màn trời chiếu đất, tiếng ca ngợi Đấng Tối Cao vẫn nhè nhẹ vang lên, thì ấy là ngày chiến thắng đã đến rồi. Không những người ngoan đạo mà cả những người xưa nay ít chú ý đến nhà thờ và kinh nguyện, bỗng chốc được hồi sinh và lao vào bảo vệ công lý. Cả những anh em lương dân hay tín đồ các tôn giáo khác lên tiếng ủng hộ, về Thái hà và Toà Giám Mục Hà nội quan sát, chia sẻ và khích lệ… Tất cả đã làm cho Lời Thánh Kinh ứng nghiệm. “Ngày nào Ta bị treo lên cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta”. Những tâm hồn thiện chí đã gặp gỡ ở phố phường có tên gọi rất đỗi thánh thiêng và cũng thật gần gũi: Phố Đức Bà. Xét ở góc độ này, chân lý đã chiến thắng.

Chưa hết. Có những tờ báo trước kia đọc cũng được không cũng chẳng sao. Có những chương trình TV bật lên là coi, cũng chẳng quan tâm. Ngày nay bỗng dưng những tờ báo ấy và những chương trình ấy bị người dân nghi ngờ, chửi mắng và một số người còn tẩy chay, vì đã nói lên những điều bịa đặt, vu cáo và khoác lác. Và người dân như trưởng thành hơn trước các nguồn thông tin. Và bỗng dưng trong một thời gian ngắn, các tin tức từ BBC, RFA, VOA và các trang web chuacuuthe.com, vietcatholic.org, conggiaovietnam.net, thanhlinh.net, memaria.org, danchuausa.net… và vô số những blog, những trang web riêng, bỗng thành nổi tiếng và được tin tưởng tuyệt đối. Các phương tiện truyền thông hiên ngang dõng dạc nói lên rằng dân Chúa đang nắm giữ chân lý dù bị bạo hành. Thiên Chúa và Mẹ của Ngài đã làm cho nhân loại nhận ra tiếng nói nào là chân chính và tiếng nói nào chẳng đáng tin tưởng. Như vậy, ở khía cạnh này, dân Chúa đã chiến thắng.

Có một điều cũng cần nhắc đến. Nhiều năm nay người ta muốn lấy lòng người Công giáo, vì họ biết người Công giáo thành tâm thiện chí và họ muốn người Công giáo chúng ta đóng góp vào việc xây dựng xã hội. Do đó họ đã tuyên truyền, đề cao và ca ngợi người Công giáo chỗ này chỗ nọ. Nói thật, người Công giáo hết sức cảnh giác trước những chiêu bài ngon ngọt ấy. Rồi người ta dựng nên cái gọi là Uỷ ban Đoàn Kết Công giáo yêu nước mà dân Chúa thường hay nhạo là ỷ ban đàn két hay là đám quốcdoanh. Các ông đàn két ấy đã khổ sở biết bao, bị dân chửi bới để hưởng chút bổng lộc và để làm cầu nối cho nhà nước “nói chuyện” với người Công giáo. Cũng chẳng mấy ai tin những ông đàn két vốn bị người có đạo coi khinh. Nhưng dù sao tất cả cũng là những nỗ lực “bắt tay làm hoà”, dù chỉ là bên ngoài. Qua những sự kiện ở Toà Khâm Sứ và Thái hà, tất cả công sức làm hoà đã biến thành tro bụi. Bây giờ thì tất cả đã lộ nguyên hình. Chắc chắn người Công giáo chẳng còn tin những lời dỗ dành ngon ngọt của thế gian nữa. Và tôi nghĩ ông cha quốc doanh nào còn chút lương tri thì sau các sự việc này cũng bắt đầu buông xuôi tất cả. Như vậy, thế gian đã thua cuộc rõ ràng.

Rõ ràng trong Ý định nhiệm mầu của Thiên Chúa, tất cả đều đem lại lợi ích cho con người, đặc biệt là dân riêng của Chúa. Chúng ta vẫn kiên trì và hiệp nhất trong lời cầu nguyện. Chúng ta tin chắc chắn là Thiên Chúa sẽ ra tay bênh đỡ dân Chúa để họ chiến thắng những kẻ hà hiếp bách hại họ. Chúng ta tin rằng Mẹ Thiên Chúa, Đấng đã ưu ái hiện đến nơi La vang, Trà kiệu để che chở con cái, cũng sẽ hằng cứu giúp con cái Mẹ hôm nay và những ngày tháng đang tới. Có một điều chúng ta không biết là Thiên Chúa sẽ để chiến thắng ấy sẽ đến dưới hình thức nào. Nếu theo con mắt loài người, chúng ta mất đi hai mảnh đất của mình, thì chắc chắn chúng ta cũng là những người chiến thắng như đã phân tích ở trên. Riêng cá nhân người viết bài này, nghèo và không có đất đai, nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ chịu nhận lấy mấy ngàn mét vuông đất dù là ở trung tâm thành phố lớn, để đánh đổi nhân phẩm, sự bình an, ơn phúc trong cuộc đời và tình yêu thương của ngàn dân trên khắp thế giới này. Và tôi tin chắc rằng sẽ chẳng có ai có lương tri mà sẵn sàng đánh đổi như thế.

Lạy Mẹ Maria rất thánh, Mẹ đã nói ở Fatima rằng Trái Tim Mẹ sẽ thắng. Chiến tranh chấm dứt. Người ta quay về nhận biết Chúa. Các nước ngày xưa chống đối Thiên Chúa nay đã tuyên nhận Ngài. Vâng, Trái Tim Mẹ đã toàn thắng. Xin Mẹ ra tay nâng đỡ để dân Chúa là chúng con đây được vững vàng trong bình an mà Mẹ thương ban. Con viết bài này ngày hôm nay 21/9, Lễ Thánh Matthêu, Bổn mạng Cha Bề Trên Dòng Chúa Cứu Thế Hà nội, chánh xứ Thái hà, con cầu xin Mẹ chúc lành cho Người, để Người vững vàng và can đảm viết tiếp những trang thánh sử Cứu độ mà Con Mẹ đã khởi đầu.