ĐẤT NƯỚC NIỀM ĐAU

Từ nhiều tháng qua các thông tin về vụ tòa khâm sứ và giáo xứ Thái Hà luôn thu hút được sự quan tâm đặc biệt của người công giáo khắp nơi. Mỗi ngày tôi mở internet và đọc được nhiều bài viết về hai sự việc nổi cộm đang diễn ra tại Việt Nam. Có quá nhiều điều để bàn luận về một đất nước mà ở đó cả trên 80 triệu người phải làm theo những gì gọi là chỉ thị hay đường lối của đảng (miễn bàn ý dân). Tuy nhiên đã có nhiều người viết bài phản ánh về những vấn đề nan giải của 1 chế độ độc tài, dưới đây tôi chỉ xin man phép được viết lên đôi điều khi đọc qua thông tin một số người mặc áo “Đoàn Viên Thanh Niên Cộng Sản”(ĐVTNCS) đến khu vực đất Thái Hà hát hò những bài ca “như có Bác Hồ…. hoặc 1 con vịt xòe ra 2 cái cánh…” nhằm phá rối bà con giáo dân đang cầu nguyện, cũng như những chiêu bài khác mà phần nào được hé lộ trong thông tin này. Xin được trình bày tới đọc giả 2 giả thiết theo cái thiển ý của người viết.

Giả thiết thứ nhất: Nếu những người này thực sự là ĐVTNCS thì quả thật đây là một sự tủi hổ cho Đảng. Ngày tôi còn cắp sách đến trường điều đầu tiên phải làm khi bắt đầu 1 buổi học là đọc 5 điều Bác dạy và điều đầu tiên bác dạy là “yêu tổ quốc, yêu đồng bào”. Có lẽ bác cũng phải chịu thua cái cách mà những ĐVTNCS này đang thể hiện lòng yêu nước và yêu đồng bào của họ. Nhưng đáng buồn hơn nữa là các đảng viên, các chiến sỹ công an nhân dân, chứng kiến những sự việc đó mà không đả động gì đến hành vi bôi nhọ bộ mặt của ĐCSVN.

Giả thiết thứ 2 có thể là những thanh niên này chỉ là những người máy được ai đó khoác cho những bộ đồng phục của ĐVTNCS và được lập trình sẵn để làm những con rối cho cái chiêu bài đầy ác ý nhưng cũng không kém tinh vi của người ném đá giấu tay này. Nếu giả thiết này là đúng thì quả thật đất nước Việt Nam đang ở trong một trang sử không thể bi đát hơn. Một đất nước trên 80 triệu dân nhưng lại được lãnh đạo bởi 1 bộ máy lắm mưu, nhiều kế chỉ cần đạt được tham vọng của nó bất chấp cái gọi là “luân thường đạo lý”. Làm gì có cái đạo lý dạy một tập thể đưa nhau đến nơi người ta cầu nguyện để quấy rối!!!!

Một thoáng nhìn lại đất nước lòng tôi thấy quặn đau. Đau cho một đất nước không có các quyền tự do cơ bản; đau cho những người dân lành đang bị áp bức dưới nhiều hình thức; đau cho một nền đạo đức lâu đời của dân tộc đang dần phai mờ bởi cách hành xử “chẳng hay và ý chẳng dẹp” của những người luôn cao rao cái gọi là “cần kiệm- liêm chính-chí công-vô tư”…...

Xin thắp lên một ngọn nến nơi xa xôi này để hiệp thông với giáo hội Việt Nam và cầu cho bình an, công lý sớm ngự trị trên quê hương dấu yêu.