Tôi đã thấy Người

Mọi người đều ao ước thấy được những gì mới lạ. Năm 2007 đã có 903 triệu lượt người đi du lịch và chi ra 856 tỷ đô-la để được thấy tận mắt các miền đất mới (http://en.wikipedia.org/wiki/Tourism). Tín đồ các tôn giáo còn khao khát được đặt chân đến các miền đất linh thiêng. Người Hồi giáo mong mỏi ít nhất một lần trong đời được đến Mecca trước khi nhắm mắt. Phật tử ao ước được đến thăm Kusinagar, Ấn độ, là nơi Đức Phật nhập niết bàn - mahaparinirvana. Hàng năm có rất đông người Công giáo trên toàn thế giới tuốn về Vatican. Giáo dân ở trong nước cứ đến lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời thì trẩy hội La Vang hàng mấy trăm ngàn người. Họ chẳng bao giờ ngại vất vả đường xa và vô cùng tốn kém để thỏa mãn nhu cầu tâm linh của mình. Người Cộng sản không ngần ngại chi tiêu những số tiền khổng lồ (đáng lẽ nên dùng để xóa đói giảm nghèo) dựng lên các lăng Lê-nin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Kim Il Sung nhằm thần thánh hóa các lãnh tụ quá cố, đi ngược với chủ thuyết duy vật vô thần, chết là hết, mà họ tin theo.

TGM Kiệt (21/9/2008)
Na-tha-na-en là một người tiêu biểu trong nhân loại, muốn thấy được những điều lớn lao vượt lên trên cơm ăn áo mặc hàng ngày. Ông thường ngồi dưới gốc cây vả và mơ đến những chân trời huyền nhiệm. Phi-líp-phê giới thiệu với ông một con người đến từ Na-da-rét. Chỉ là một con người có xương thịt giống như ông đến từ một miền đất bình thường thì chẳng có gì hay ho cả. “Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay ho được?” Nhưng đây lại là Đức Giê-su, Con Thiên Chúa Làm Người. Người thấy rõ tâm can ông. Ông tái mặt: “Làm sao Ngài biết tôi?” Nhưng Người còn biết rõ về ông hơn nữa.. Người biết ông mơ mộng những gì khi ngồi dưới gốc cây vả. Quan trọng nhất, Người đánh trúng tim đen ông với lời hứa sẽ cho ông thấy cảnh tượng vĩ đại nhất mà mọi người có thể tưởng tượng ra: “Thật, tôi bảo thật, anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.” (x. Ga 1,45-51)

Đó không phải là khao khát của mình Na-tha-na-en. Phi-líp-phê cũng có mặt lúc đó. Ông không thể nào quên được những lời này. Ông đã miệt mài đi theo Đức Giê-su cũng chỉ mong thấy được cảnh tượng huy hoàng tuyệt đối này. Ông đã dầm sương dãi nắng với Người trong bao năm. Thế mà Người cứ để ông chờ đợi mòn mỏi hoài mà chẳng cho ông thấy cảnh tượng vĩ đại đó. Người quên rồi chăng hay là Người không thực hiện nổi điều đó? Sau cùng ông phải nhắc Người về điều quan trọng nhất này đối với ông (và tất cả mọi người khác): Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện. Câu trả lời của Người có vẻ đã làm cho ông (và mọi người chúng ta) chưng hửng thất vọng: Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. (x. Ga 14,8-10)

Như thế có nghĩa là thấy được con người Giê-su đến từ Na-da-rét. Một con người bằng xương bằng thịt giống như tôi, sống bên tôi, chết bên tôi, cũng yếu đuối tật nguyền như tôi, cũng tương đương như thấy được cảnh tượng hùng vĩ nhất:

- Trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.

- Thấy được Thiên Chúa Cha.

Đây là điều thế gian không thể hiểu được và người tin vào Đức Giê-su cũng không thể nào hiểu được nếu vẫn bám víu vào não trạng của thế gian như như hai môn đệ cốt cán của Người là ông Gia-cô-bê và ông Gio-an: “Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không?”

Xin cám ơn ĐTGM Kiệt, quý tu sĩ DCCT, quý giáo sỹ và giáo dân giáo phận Hà Nội, trong những ngày dầu sôi lửa bỏng này đã cho toàn thế giới thấy được Người nơi hình ảnh người phụ nữ Mường bị đánh tét máu đầu, nơi những người giáo dân bị giam cầm vô cớ, nơi những lăng mạ, vu khống, đòn thù hèn hạ của những kẻ mất hết lý trí giáng trên thân phận nhỏ bé đáng thương của quý vị. Thấy được Người như thế tức là thấy được điều vĩ đại nhất:

- Trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.

- Thấy được Thiên Chúa Cha.

Chắc chắn quý vị còn thấy được những điều trọng đại hơn chúng tôi là những người chỉ hiệp thông từ xa. Có biết bao người đồng hành trong hành trình đức tin như quý vị mong muốn được thấy những điều quý vị thấy mà không được thấy, được nghe những điều quý vị nghe mà không được nghe.

- Trời cao hơn đất chừng nào
thì đường lối của Thiên Chúa cũng cao hơn đường lối của con người,
và tư tưởng của Thiên Chúa ơn tư tưởng các ngươi chừng ấy. (Is 55,9)

Hạt giống rơi vào lòng đất chết đi thì lại trổ sinh hoa trái gấp bội. Thế gian dễ dàng giết chết Người và các môn đệ của Người. Người tin vào Người qua bao thế hệ cũng có số phận tương tự. Nhưng không bao giờ thế gian ngăn cản được khi ông Tê-pha-nô bị ném đá vỡ đầu ra thì ông lại thấy trời mở ra, và Con Người đứng bên hữu Thiên Chúa (x Cv 7,55).

Một lần nữa xin cám ơn cộng đồng Dân Chúa Hà Nội đã cho thế giới được thấy quý vị, vì muốn nói lên lời công lý và yêu thương của Người, mà lâm vào tình cảnh khốn quẫn nhất.

Vì Người có mặt nơi quý vị nên chúng tôi mới thấy được Người như thế, tức là thấy được điều vĩ đại nhất:

- Trời rộng mở, và các Thiên Thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.

- Thấy được Người như vậy là thấy được Thiên Chúa Cha.