Có nhất thiết phải như thế không?

Được biết người ta đã cho dời chuyện tượng Đức Mẹ và Thánh Giá Chúa ra khỏi khu vực TKS, Nghe tin này chắc chắn giáo dân không khỏi bàng hoàng và thất vọng. Nhà Nước có nhất thiết phải như thế không khi mà Giáo Hội đầy thiện ý hợp tác và hoà bình? Có nhất thiết phải dùng một lực lượng an ninh hùng hậu chuyên nghiệp đề phòng cao độ tới những người giáo dân hiền lành chất phát? Có nhất thiết phải lấy đi bao mồ hôi, nước mắt thậm trí là cả máu của giáo dân không? Có cần thiết phải cố tạo ra sự chia cắt, phân biệt trong dân tộc này không? Có buộc phải thể hiện quyền lực của giai cấp thống trị một đất nước bằng cách sử dụng mọi cách thức, mọi phương pháp kể cả những thủ đoạn tầm thường đáng khinh nhất, đê tiện nhất không?

Người ta sẽ nghĩ gì khi bước vào một Việt Nam hào nhoáng hiện đại trong thời kì hội nhập trong khi lại đang có sự phân biệt đối xử đối với giáo dân và những công dân bình thường. Tại sao những người có chức trách có nhiệm vụ của mình được đặt lên ghế cao ngất ngưởng chỉ để làm những việc thiển cận và tầm thường vậy sao?

Người ta sẽ nghĩ gì khi trông thấy đoàn đông thanh niên – sinh viên tình nguyện của Đoàn Thanh Niên Hội Sinh Viên Nước CHXH Chủ Nghĩa Việt Nam khoác trên mình màu áo xanh của lý tưởng và khát vọng tuổi trẻ, mà lại có những hành vi không đẹp mắt, không đúng mực của những kẻ cuồng dại vô giáo dục tại nơi tôn nghiêm của Giáo Hội. Phải chăng cái lý tưởng mà họ theo đuổi đó là cống hiến như một con thiêu thân, cứ hùng hục phi vào thoả sức tàn phá mà không hề biết hoặc cố tình lờ đi sự thật và chân lý trước mắt. À không hẳn thế, đó là lý tưởng của họ đấy chứ? Đó gọi là xả thân vì lý tưởng “70.000 vnđ " một ngày cống hiến. Biết nói gì về tương lai Việt Nam đây? Khi mà thế hệ trẻ đó mò mẫm trong bóng tối của đồng tiền của danh vọng hư ảo? Thật đáng thất vọng, họ không thể hiểu nổi rằng họ chỉ là con tốt đen bé nhỏ, giá trị của họ chỉ hơn những bà bán hàng rau ở chợ 40.000 vnđ, nỗ lực phấn đấu và cống hiến mà chẳng biết cá nhân họ có vị trí như thế nào trong lòng quan chức lãnh đạo? Cha mẹ họ vất vả mồ hôi xương máu cho họ có cơ hội được học cách làm người nhưng thật đáng tiếc đến ngay chính kiến của mình về sự thật mà họ cũng không có! Con Người mà cái phần “con" trong những đoàn viên này lớn quá, đến nỗi mà trở nên hung hăng rồ dại chỉ để nhận được bảy mươi nghìn đồng! Thật thất vọng cho một Việt Nam u ám…

Có lẽ không nhất thiết phải tốn nhiều giấy mực để nói chuyện công lý và sự thật với những con người không biết đâu là “nhân chi sơ – tính bản thiện" nữa, trong lúc này chúng ta hãy thôi đừng hi vọng vào cái định nghĩa của sự “công bằng - dân chủ - văn minh” mà họ đặt ra nữa, lúc này cộng đồng Giáo Dân chúng ta hãy cầu nguyện, liên lỉ cầu nguyện và tin tưởng vào quyền năng của Chúa chúng ta.

Mỗi lần đến Thái Hà, đặt chân vào Khu vực TKS không hiểu sao trong lòng con lại thổn thức, con bật khóc, nhũng giọt nước mắt thấy chua xót và đau đớn biết bao. Con thấy thất vọng vô cùng, thất vọng vì con là ai – con là thế hệ trẻ của giáo hội vậy mà con không làm gì được cho Gia Đình của mình. Con đang nỗ lực phấn đấu vì cái gì? Khi mà trong cái xã hội mà con đang sống trắng đen mập mờ, không có chỗ dành cho sự thật. Con cố gắng để không thấy ánh mắt vô vọng của những người bà, những người Mẹ, những Chị em của con. Con cố gắng lờ đi những cái thở dài thất vọng của Cha con, của Anh con. Con cố gắng gạt đi những dòng nước mắt của các bạn con. Có thể họ dùng uy quyền, bạo nhân, thủ đoạn để tàn xát mạt hạ chúng ta, nhưng chúng ta là con Chiên của Chúa và mỗi lúc ấy hãy cùng cất cao lời hát để tiếp thêm sức mạnh vì con đường công lý mà chúng ta đang đi: “ Lạy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa. Để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hoà vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm. Để con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng. Để con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu.. Ôi Thần Linh Thánh Ái xin mở rộng lòng con, xin thương ban xuống cho những ai lòng đầy thiện chí ơn An Bình.”

Chính trong giai đoạn này con tin cộng đồng dân Chúa chúng ta sẽ càng mạnh mẽ và kiên cường hơn nữa, chúng ta sẽ cùng đồng hành với Quý Cha, Quý Nam Nữ Tu Sĩ, cùng Đức Tổng Giám Mục đáng kính của chúng ta, cùng sống để minh chứng cho công lý và sự thật. Chúng ta hãy tiếp tục cầu nguyện và cầu nguyện không ngừng vì “lậy Chúa Giêsu con tin thác vào Người". Con tin toàn thể cộng đồng chúng ta sẽ luôn là hậu phương vững chắc để Đức Tổng của chúng ta tiếp tục vững vàng và thành công trên còn đường đầy chông gai hiểm trở mà Ngài đang bước đi. Chúng ta cùng hướng niềm tin vào một ngày mai Chúa sẽ mang đến cho Con của Người ánh sáng của sự tự do, công bình và bác ái. Nguyện xin Chúa che chở cho Đức Tổng của chúng con, cho Các Cha, các Sơ, các Thày và dạy cho toàn thể giáo dân chúng con biết sống theo chân lý Ngài.