NHẬN ĐỊNH VỀ VĂN THƯ 1437/UBND-NC

Là người theo dõi sát sao những sự kiện xảy ra ở Tòa Khâm Sứ và Giáo xứ Thái Hà – Hà Nội, tôi muốn nêu lên những nhận định của mình về văn thư 1437/UBND-NC ngày 23/9/2008 của ông Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch UBND TP. Hà Nội gửi Hội đồng giám mục Việt Nam (HĐGMVN) về việc “xử lý những vi phạm của một số giáo sỹ thuộc Giáo phận Hà Nội”.

Trước hết, về mặt hình thức, văn thư 1437 của ông Nguyễn Thế Thảo (thay mặt UBND TP. Hà Nội) thể hiện một trình độ thấp kém về nhân bản, pháp luật và sự hiểu biết cơ cấu tổ chức của Hội Thánh Công giáo. Về nhân bản, một công văn của chính quyền gửi cho một tổ chức tối cao của Hội Thánh Công giáo Việt Nam là HĐGMVN mà không viết hoa chữ “Thiên Chúa” và “Giáo hội”. Đây không phải là lỗi kỹ thuật mà là một chủ trương, một lập trường thống nhất trong cả công văn, biểu hiện thái độ thiếu tôn trọng. Phải chăng đây là một chủ trương phỉ báng tôn giáo, coi thường Ông Trời và một tổ chức tôn giáo đã được Nhà nước thừa nhận? Dù có đức tin hay không, ông Thảo cũng phải tôn trọng Danh của Ông Trời khi viết tên Người và tôn trọng tên riêng của tổ chức đó chứ.

Về pháp luật, một cơ quan cấp Thành phố như ông Thảo có thể nào vượt cấp để đề nghị với HĐGMVN một vấn đề như thế hay không? Ông không biết mình đang ở vị trí nào sao? Đúng là “ếch ngồi đáy giếng”!

Về sự hiểu biết cơ cấu tổ chức của Hội Thánh Công giáo, ông Thảo và những chuyên viên của Ban Tôn giáo TP. Hà Nội không có một chút hiểu biết gì về vấn đề này. Các chuyên viên của Ban Tôn giáo TP. Hà Nội lấy tiền thuế của dân đi học hành, nghiên cứu về Công giáo mà lại không biết rằng việc bổ nhiệm Giám mục phải đến từ Vatican hay sao? Tôi dám cá là các chuyên viên Ban Tôn giáo TP. Hà Nội chưa chắc biết nơi nào có thẩm quyền thuyên chuyển các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế tại Thái Hà. Thế nên mới có chuyện nực cười khi họ tư vấn cho ông Thảo đề nghị HĐGMVN thuyên chuyển mấy vị này. Bấy nhiêu sự trên cho thấy rằng khả năng hiểu biết và đối thoại của các đơn vị này với tôn giáo là rất yếu kém. Vì thế dễ hiểu mọi cuộc đối thoại chỉ là áp đặt ý của chính quyền mà thôi.

Ngoài ra, căn cứ trên tình hình cụ thể xảy ra tại Thái Hà và Tòa Khâm Sứ suốt 9 tháng qua thì nội dung của văn thư 1437 có nhiều vấn đề cần xem lại xét theo sự thật khách quan mà chúng ta không khó để kiểm chứng.

1. Trong đoạn đầu tiên, ông Thảo nêu ra rất nhiều ưu điểm của chính sách và pháp luật Nhà nước. Nhưng thử hỏi ông và chính quyền của ông đã vi phạm những chính sách và pháp luật đó như thế nào? Tôi nhớ có ai đó đã nói: “Tự do tôn giáo không phải là việc có nhiều người đến nhà thờ”. Nhưng chính Đức Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt đã nói: “Tự do tôn giáo là quyền, chứ không phải là cái ân huệ xin-cho”. Chính sách của Nhà nước là “phát huy sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân…”, nhưng thực tế nhà nước Cộng sản luôn coi người Công giáo là công dân hạng hai. Một công an ở Sài Gòn từng nói với một giáo dân rằng: “Mấy ông linh mục Công giáo là thành phần phản động, là những người chống cộng”. Câu này nghe quen quen… Hình như nó nằm trên đầu môi chót lưỡi của mọi cán bộ CSVN.

Tôi xin mạo muội viết tiếp văn thư này dựa trên ý tứ của văn thư 1437. Tôi giả sử đây là văn thư của HĐGMVN gửi cho Chủ tịch nước và Thủ tướng chính phủ Việt Nam.

2. Đoạn thứ hai phải viết thế này mới đúng: “Chúng tôi rất lấy làm tiếc là thời gian gần đây UBND TP. Hà Nội, mà đứng đầu là ông Nguyễn Thế Thảo và công an TP. Hà Nội, mà đứng đầu là Tướng Nguyễn Đức Nhanh,… đã liên tục có những hành vi vi phạm pháp luật, gây mất an ninh trật tự trên địa bàn TP. Hà Nội (đàn áp bằng bạo lực, dùi cui, roi điện, hơi cay đối với những người dân lành bày tỏ nguyện vọng bằng hành động cầu nguyện ôn hòa; bắt người trái pháp luật; không thi hành nhiệm vụ bảo vệ an ninh khi để cho rất đông những thành phần bất hảo, thanh niên tình nguyện,… khủng bố giáo dân và các chức sắc tôn giáo; huy động các phương tiện truyền thông để bóp méo sự thật, bôi nhọ, vu khống giáo dân và các chức sắc tôn giáo; lén lút cưỡng chiếm tài sản tôn giáo và thực hiện dự án trái pháp luật; ra “công văn cảnh cáo” trái pháp luật;…). Những vi phạm của các quan chức nhà nước và công an nhân dân đã được người dân Việt Nam và cả thế giới nêu rõ với những bằng chứng thuyết phục, công luận cực lực lên án, dư luận xã hội và thế giới rất bất bình,… chỉ trừ những kẻ tham nhũng đang đục khoét tài sản nhân dân và những kẻ tay sai mù quáng của họ”.

3. Đoạn thứ ba thế này mới đúng: “Trước khi sự việc xảy ra tại 42 phố Nhà Chung, quận Hoàn Kiếm và 178 phố Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa rất nhiều năm, các chức sắc tôn giáo qua nhiều thời kỳ đã tích cực gửi đơn thư theo tinh thần tôn trọng luật pháp và tôn trọng chính quyền, xin chính quyền đáp ứng quyền lợi chính đáng của Giáo Hội và theo đúng quy định của pháp luật. Nhưng chính quyền có thái độ coi thường công dân, chà đạp pháp luật để liên tục dẫn đến các vi phạm, làm xúc phạm đến tình cảm công dân, ảnh hưởng đến hình ảnh của Nhà nước pháp quyền, của dân, do dân và vì dân, ảnh hưởng đến mối quan hệ tốt đẹp cần có giữa Giáo Hội và chính quyền địa phương. Có thể khẳng định rằng: nguyên nhân của các vụ việc này là do một số quan chức chính quyền đã cố tình vi phạm pháp luật, thực hiện không đúng với tinh thần của Hiến pháp và Pháp luật Việt Nam và những văn bản mà Việt Nam đã ký kết với quốc tế, để phục vụ hạnh phúc của đồng bào”.

4. Từ đoạn thứ tư đến hết cần viết thế này mới chính xác: “Do vậy, Tổng Giám mục Giáo phận Hà Nội và linh mục Chính xứ Thái Hà đã khiếu nại UBND TP. Hà Nội nhiều lần đến nỗi không thể nào nhớ hết các đơn khiếu nại để nêu số văn thư (xin gửi kèm theo văn bản nếu các ngài yêu cầu).

Để pháp luật được tôn trọng và bảo vệ, đảm bảo cho các hoạt động của đạo Công Giáo (không có tôn giáo nào gọi là “Thiên Chúa giáo” như văn thư 1437 viết cả – các ông nên học lại đi) được tự do như vốn phải có, củng cố khối đại đoàn kết dân tộc mà chính quyền đã phá đổ, tăng cường quan hệ tốt đẹp giữa chính quyền địa phương với Giáo hội Công giáo và để giải quyết triệt để các vụ việc trên; HĐGMVN trân trọng kiến nghị với Chủ tịch nước và Thủ tướng nước CHXHCNVN:

1. Vận động các cấp chính quyền TP. Hà Nội chấp hành đúng các quy định của nhà nước, hoạt động trong khuôn khổ pháp luật, giữ gìn và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc, chung sức, chung lòng xây dựng và bảo vệ quê hương, đất nước, chứ không phải điên cuồng bảo vệ đảng cầm quyền bất chấp lương tri và lẽ phải.

2. Xem xét, xử lý và đề nghị xử lý nghiêm minh theo quy định của pháp luật đối với Chủ tịch UBND TP. Hà Nội Nguyễn Thế Thảo, Giám đốc công an TP. Hà Nội Nguyễn Đức Nhanh, Phó Chủ tịch UBND TP. Hà Nội Vũ Hồng Khanh, trưởng Ban Tôn giáo TP. Hà Nội Phạm Xuân Tiên, Phó Giám đốc Sở tài nguyên môi trường TP. Hà Nội, Tổng biên tập các Đài truyền hình VTV1, Hà Nội, Tổng Biên tập các tờ báo lá cải Hà Nội Mới, Sài Gòn Giải Phóng, An Ninh Thủ Đô, Công an Nhân dân, Tuổi Trẻ, Thanh Niên,…; đồng thời yêu cầu thuyên chuyển hoặc cách chức của các vị này”.

Hội đồng giám mục Việt Nam luôn tôn trọng sự thật và có sứ mạng gióng lên tiếng nói của lương tri nhân loại đứng trước những sự chà đạp con người. Giáo Hội không có chức năng làm chính trị, nhưng cũng không đứng bên lề xã hội. Mong sao những nguyện vọng chính đáng của Giáo Hội và bà con giáo dân luôn được xem xét, giải quyết theo đúng quy định của pháp luật.

Trân trọng đề nghị ngài Chủ tịch nước và Thủ tướng chính phủ xem xét./.

…….

Biết đến bao giờ mới có một văn thư như thế này trong một đất nước với câu khẩu hiệu “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc” nhỉ?

Sài Gòn, 27/9/2008