GIỜ ĐÃ ĐIỂM: SATAN HÃY XÉO ĐI!

Chúa Kitô khắc họa chân dung ma quỷ: “Ngay từ đầu, nó đã là tên sát nhân. Nó đã không đứng về sự thật, vì sự thật không ở trong nó. Khi nó nói dối là nó nói theo bản tính của nó, bởi vì nó là kẻ nói dối và là cha sự gian dối.” (Ga 8,44). Như thế hai đặc điểm để nhận ra ma quỷ và con cái của chúng đó là: sát nhângian dối. Với ma quỷ thì không thể có thái độ nhân nhượng hay thỏa hiệp. Phải rõ ràng và dứt khoát với chúng đó là thái độ cần có của người con cái Chúa. Nào ta thử làm bản thống kê về những hậu quả mà chủ nghĩa cộng sản gây ra theo hai đặc điểm này.

1. Sát nhân: Tiến sĩ Francis S. Collins cho ta hay: “Những cuộc thử nghiệm lớn nhằm thiết lập xã hội hoàn toàn dựa trên nền tảng vô thần là chế độ Maxít ở Liên bang Xô Viết và chủ nghĩa Mao trạch Đông ở Trung Quốc đã chứng tỏ chế độ ấy đã thực hiện ít nhất là nhiều bằng và có thể còn nhiều hơn việc giết người và lạm dụng quyền lực so với cái chế độ tồi tệ nhất trong tất cả các chế độ tồn tại thời gian gần đây” (Ngôn Ngữ của Chúa – trang 61 – NXB Lao Động). Nghị Viện Châu Âu cũng đã lên án chủ nghĩa cộng sản như là chủ nghĩa gây ra sự chết chóc cho nhân loại. Người ta ước tính số lương người bị sát hại do nguyên nhân là chủ nghĩa cộng sản thì hơn cả số người chết trong hai cuộc thế chiến cộng lại. Còn chủ nghĩa cộng sản ở Việt Nam thì sao?

Lịch sử ghi nhân rằng gần cả triệu người bị giết trong cuộc cải cách ruộng đất và chiến dịch “Nhân văn Giai phẩm” ở miền Bắc từ sau năm 1954. trong cuộc nội chiến giữa hai miền Nam Bắc mà người cộng sản gọi là cuộc chiến giải phóng miền Nam, ngoài chuyện chiến tranh kiểu du kích hay đối đầu thì chuyện mà người hôm nay gọi là “khủng bố” thì người cộng sản thực hiện xem như cơm bữa. Trên toàn miền Nam Việt Nam, đặc biệt ở những vùng đất thần kinh thì chuyện pháo nổ trên nhà dân, chuyện đặt bom mìn trên đường là chuyện thường ngày. Lính tráng thiệt mạng không biết bao nhiêu nhưng thường dân chết vì bom mìn, pháo kích là không thể xiết. “Đại bác đêm đêm dội về thành phố, người phu quét đường dừng chổi đứng nghe…” Ca từ một bài hát của cố nhạc sĩ họ Trịnh mô tả rõ nét thực trạng này. Đại bác pháo kích vào thành phố là của phe cộng sản và người phu quét đường chẳng còn giật mình với tiếng đại bác, đủ nói lên rằng đó là chuyện thường ngày. Sau biến cố 1975 thì số người bỏ xác trong các trại tù được gọi là “trại cải tạo”thì khó có thể kiểm chứng, nhưng số người bỏ xác trên rừng trên biển vì cố tìm cách né tránh chế độ cộng sản hẳn phải trên dưới một triệu.

Sự sát nhân đáng kinh hãi nhất đó là việc không cho các bé thơ trong dạ mẹ được thấy ánh sáng mặt trời. Và chế độ cộng sản là chế độ đoạt quán quân về cái tội ác này. Việt Nam là một trong vài ba nước phạm tội ác này với con số kỷ lục hàng đầu. Các nghĩa trang anh hài ngày càng mọc lên và không ngừng gia tăng các thành viên là các bé thơ chưa chào đời.

Như vậy ta có thể kết luận một cách chắc chắn rằng chủ nghĩa cộng sản đích thị là tên sát nhân.

2. Dối trá: Nói đến dối trá thì không ai lại không nhận ra thực chất của chủ thuyết cộng sản. Hô hào người ta xây dựng một thiên đường trần thế quả là một sư dối trá vừa bất nhân vừa bất nghĩa. Thiên đường ở trần gian, một mỹ từ dễ cuốn hút lòng người, nhất là những người cùng khổ. Thế nhưng cái nghịch lý và cũng là sự dối trá nằm ngay chính nơi khái niệm. Đã là thiên đường thì không thể ở trần thế. Đã là cỏi trần thì không thể là thiên đường. Chủ thuyết cộng sản mô tả thiên đường là nơi không có cảnh người bóc lột người, là nơi người ta làm theo khả năng mà hưởng theo nhu cầu, là nơi mà bộ máy chính quyền chẳng còn lý do tồn tại… Đối chiếu với thực trạng của các nước đã từng hay đang theo đuổi chủ nghĩa cộng sản thì ngược hẳn với lý thuyết đề ra. Bộ máy chính quyền ngày càng cồng kềnh mà vô trách nhiệm. Người lao động vất vả bao công sức mà thu nhập chưa chắc nuôi đủ bản thân. Cả bộ máy công kềnh, cả tập thể tự chiếm quyền lãnh đạo cách độc đoán ngày càng phì da, vinh thân trên mồ hôi công sức của người dân. Đúng là một sự dối trá tận căn.

Trong xã hội theo chủ nghĩa cộng sản, cách riêng ở Việt Nam thì sự dối trá đã bắt đầu từ môi trường giáo dục. Học dối, dạy láo, thi cử hình thức là một nhức nhối của cả toàn xã hội chúng ta. Bước vào trường đời thì chuyện dối trá càng muôn hình vạn trạng. Làm láo, báo cáo hay là chuyện hình như xã xã, huyện huyện, bộ bộ, ngành ngành đều thấy như chuyện phải làm, vì không làm thì không giống ai và chắc chắn sẽ khó sống.

Lên tận cơ quan quyền lực cao nhất là Quốc Hội, thì sự dối trá đã hình thành ngay từ khâu bầu cử. Chưa bầu mà đã biết đắc cử vì được “cơ cấu cứng”, nghĩa là không thể rớt. Một vị hiện đang trong Quốc Hội nước ta thú nhận điều này. Vào Quốc Hội thì chuyện người dân có vẻ hăm hở theo dỏi là chuyện Đại biểu Quốc Hội chất vấn quan chức chính phủ. Có lần vị Bộ trưởng Bộ Tài Chính đang bị chất vấn gần như thê thảm thì chính người đang chất vấn lại nói với vị Bộ trưởng ấy rằng sắp tới đồng chí sẽ đảm nhận vai trò vị trí khác, nhưng giờ vẫn cứ hỏi, cứ chất vấn. Và quả thật sau cuộc họp Quóc Hội lần ấy thì vị Bộ trưởng Bộ Tài chính đã từng liêu xiêu vì bị chất vấn ấy đã lên làm Phó Thủ Tướng thường trực. Một vị đã từng là Đại biểu Quốc Hội kể lại rằng các vị Đại biểu từng kháo với nhau rằng chất vấn các vị Bộ trưởng các Bộ chỉ là hình thức vì sau đó đâu sẽ vào đấy, chỉ khi nào chất vấn được một siêu Bộ, Bộ trên các Bộ đó là Bộ Chính Trị thì mới gọi là chất vấn. Một sự giả dối mà ngay những vị được gọi là đại biểu nhân dân cũng đành bó tay! Luận bàn về sự giả dối của cộng sản quả là chẳng bao giờ cùng.

Vừa qua, nhân chuyện thời sự xảy ra ở xứ Thái Hà và Tòa Khâm sứ cũ, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã có nhận định về tình hình xã hội Việt Nam mà hai trong ba nhận định là nói về sự gian dối và nạn bạo lực. Về sự dối trá, các Ngài nhận định: “ Ngày nay, một trong những điều gây nhức nhối lương tâm là sự gian dối trong niều lãnh vực, kể cả trong môi trường cần đến sự thật nhiều nhất là học đường.” Các Ngài nói về nạn bạo lực như sau: “Điều này (nạn bạo lực) đang có chiều hướng gia tăng, không những trong các vấn đề lớn của xã hội mà ngay cả trong đời sống gia đình cũng như tại học đường.” Bạo lực thì sinh bất công. Bạo lực thì sinh chết chóc. Nhiều hình thức sát nhân phát sinh vì nạn bạo lực.

Chủ nghĩa cộng sản đích thật là sự trá hình của Satan, tên sát nhân và kẻ dối trá. Với Satan thì không thể nào thỏa hiệp hay đợi nó tự thay đổi. Cần phải cương quyết chiến đấu với nó và dứt khoát khử trừ nó tận căn. Tuy nhiên với những người đang bị Satan xúi giục thì có thể đổi thay. Chúa Kitô thẳng thừng với Phêrô khi Phêrô bị ma quỷ xúi giục ngăn Chúa đừng lên Giêrusalem: “Satan, xéo lui đằng sau Ta!” (Mt 16,23). Những người đang ở dưới bóng Satan mà đi đầu, đứng đầu các tổ chức xã hội, lãnh đạo đất nước thì sự nguy hại thật khôn lường. Phải bắt chúng xéo lui ngay. Bắt chúng xéo lui bằng phương thế nào đây?

Thời gian gần đây, qua vụ việc ở Thái Hà và Tòa Khâm Sứ cũ, chúng ta thấy việc cầu nguyện đang được cổ võ. Các giáo phận gửi thư hiệp thông và hứa cầu nguyện. Các tập thể lớn nhỏ trong và ngoài nước thắp nến cầu nguyện. Với Kitô hữu thì cầu nguyện là một phương thế không thể thiếu trong mọi trường hợp. Vì chúng ta tin nhận tất cả moi sự tốt lành đều do ơn Chúa ban. Tuy nhiên lần theo các trang Thánh kinh chúng ta cần chân nhận sự thật này: Cầu nguyện không phải là để bắt Chúa làm theo ý ta. Không một ai có thể sai khiến Thiên Chúa. Khi dạy ta đừng cầu nguyện nhiều lời như dân ngoại Chúa Kitô cảnh giác ta điều này: anh em dân ngoại tưởng rằng cầu nguyện đúng theo công thức và đủ số lần nào đó thì thần minh phải thực hiện điều họ cầu xin. Đây là một trong những hình thức ma thuật. Trái lại chúng ta cầu nguyện là gặp gỡ Chúa để biết thánh ý Chúa mà thực thi ý Người. Như thế cầu nguyện là để ta bắt tay làm theo ý Chúa.

Không phải chỉ mình Môsê cầu nguyện, nhưng khi Môsê cầu nguyện trên núi thì quân Israel chiến đấu và Chúa ban cho chiến thắng quân Amalêch, một chiến thắng vượt quá công sức của quân Israel (x. Xh 17,8-15). Trong thời gian rao giảng Tin Mừng, Chúa Kitô thường lên núi hay vào nơi hoang vắng để cầu nguyện. Người cầu nguyện để rồi hành động: chọn muời hai vị tông đồ (x. Lc 6,12-16); đi trên mặt biển, đến giải cứu các môn đệ đang bị sóng đánh trên biển (x. Mt 14,22-33); nhận lấy chén đắng là khổ hình thập giá (x.Mc 14,22-42). Như thế cầu nguyện không phải là để xin Chúa làm thay ta, nhưng để ta biết cách làm theo ý Chúa và Chúa sẽ cho kết quả vượt quá công sức của mà ta đổ ra.

Mỗi khi cầu nguyện, Kitô hữu chúng ta thường sử dụng tràng chuổi mân côi, một cuốn Tin Mừng tóm gọn, một cách thế cùng Mẹ Maria để theo Chúa Kitô. Tháng mười, tháng Mân côi sắp lại về, hẳn chúng ta không quên sự kiện ở vịnh Lépante năm 1571. Theo lời Đức Piô V, tín hữu lần hạt kêu xin sự cầu bàu của Mẹ Maria, quân lính kiên cường chiến đấu, dù cho lực lượng kém xa đối thủ, nhưng chiến thắng đã đến, nhờ ơn Chúa qua lời cầu bàu của Mẹ. Đức Piô V thiết lập lễ Mân Côi kính Mẹ Maria hằng năm vào ngày 7 tháng 10.

Giờ đã điểm. Kiên trì cầu nguyện nhưng phải chiến đấu với Satan, tên sát nhân, tên dối trá một cách không khoan nhượng. Chuyên chăm cầu nguyện, nhưng phải hành động để làm cho những người đang theo Satan phải xéo lui.