Lời nói không đi đôi với việc làm

Trong Tin Mừng Nhất Lãm, Chúa Giêsu đã chỉ thẳng mặt những kẻ có chức quyền mà bảo rằng: “các ông tưởng các ông ngon lành, các ông chỉ là đồ mồ mã tô vôi, ở ngòai hào nhoáng, ở trong thối hoắc”. Vâng, câu giáo huấn của Chúa đối vơi những kẻ tai to mặt bự sao mà đúng thế.

Liên tưởng đến thời cuộc ngày nay, ta sẽ nhận ra ngay lời Chúa ứng nghiệm cho đến ngàn sau.

Bề ngòai hào nhoáng

Trong cuộc họp của Hội đồng bảo an về chủ đề “Hòa giải và Giải quyết tranh chấp”, ông Lê Văn Lương, đại sứ cao cấp của Việt Nam lúc nào cũng nhấn mạnh rằng: nguyên tắc giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình, mọi hoạt động hòa giải phải được thực hiện trên cơ sở tôn trọng, bảo đảm nguyên tắc không ép buộc và được sự đồng ý của các bên tham gia.

Ở trong thối hoắc

Chắc cũng không cần nói lại vì mọi người đều đã rõ sự việc diễn ra như thế nào, chỉ xin nhắc sơ lại diễn biến thôi vì tất cả những điều này ai cũng biết rồi.

Sáng sớm ngày 19/09/2008, chính quyền Hà Nội đã đưa hàng trăm công an và cảnh sát, cơ động, chó ngiệp vụ, trang bi đến tận răng bao vây khu vực tòa Tổng và phố Nhà Chung, sau đó thì san bằng khu đất của tòa Khâm sứ đang thương thuyết thành 1 công trường xây dựng vô cùng hỗn độn. Vậy xin hỏi ông Đại sứ Lê Văn Lương, cái nguyên tắc mà ông nhấn mạnh đấy "tôn trọng, không ép buộc, và được sự đồng ý của các bên tham gia” đâu ? hay là các ông, những nhà lãnh đạo cao cấp của thủ đô 4.000 năm văn hiến đã biến cuộc thương thuyết thành cuộc ăn cướp, các ông đã biến thành phố Hà nội đang ở trạng thái tĩnh là hòa bình, sang 1 trạng thái động là chiến tranh, và đó là 1 cuộc chiến thực sự khi các ông với sức mạnh của nhà cầm quyền đã lôi kéo tất cả lực lượng vũ trang, truyền thông, tâm lý chiến, thanh niên du đãng, cựu chiến binh... để chống lại những người dân hiền hòa, chỉ biết lấy lời kinh, tiếng hát, và sự cầu nguyện để đòi lại mảnh đất mà nó thuộc về tổ tiên mình Và tôi đang tự hỏi các ông đã đưa ra tôn chỉ gì cho cuộc chiến này, bảo vệ ĐẤT nứơc ư? Ừ thì cũng là ĐẤT nhưng là đất ăn cướp, mà đã là ăn cướp thì làm sao có chính nghĩa được và với 1 cuộc chiến phi nghĩa như vậy thì phải dùng trò bẩn, trò đểu cùng tất cả mọi thủ đọan hèn hạ khác như chụp mũ, qui kết, xuyên tạc, đánh lén… để duy trì nó thôi.

Đã thối lại càng thối

Đối với giáo xứ Thái Hà thì nhà cầm quyền còn bộc lộ rõ hơn sự thối nát cuả mình khi sử dụng những thủ đọan hèn hạ như sử dụng dùi cui đánh đập đòan giáo dân, xịt hơi cay vào đòan người đang cầu nguyện, lăng nhục và khạc nhổ vào các linh mục và giáo dân, cho quân vô lại lấy mắm tôm và dầu nhớt để xúc pham tượng Thánh, rồi dùng những kẻ xì ke ma túy để phá đền Giarađo và đe dọa đến tính mạng của cac tu sĩ dòng Chúa Cứu Thế. Cuối cùng bổn cũ sọan lai, đưa lực lượng cảnh sát, công an, chó nghiệp vụ đến để chiếm lấy mảnh đất của xứ Thái Hà.

Cuối cùng thì họ, những nhà cầm quyền mất hết lương tri cũng có được cái mà mình muốn cho dù phải bất chấp đạo lý, bất chấp danh dự, bất chấp lòng tự trọng mà một con người phải có.

Họ không hiểu rằng, các tu sĩ và giáo dân không phải đòi đất cho 1 dòng tu, 1 Giáo xứ, hay 1 Giáo hội công giáo. Họ cũng không tranh đấu để bảo vệ quyền lợi, tài sản, hoặc địa vị của 1 cá nhân hay 1 tổ chức. Nhưng cái mà họ đòi là SỰ THẬT, CHÂN LÝ, HÒA BÌNH $ SỰ TÔN TRỌNG.

Có thể bây giờ bóng tối đang che phủ và lấn áp ánh sáng nhưng lịch sử đã chứng minh rằng, cuối cùng thì sự thật và công lý sẽ chiến thắng, quyền lực của thế gian thì chẳng thể nào trấn áp được. Rồi đây công lý sẽ được thự hiện và an bình sẽ đươc tái lập.