THỦ ĐOẠN ĐÊ HÈN

Thủ đoạn là cách làm khôn khéo, thường là xảo trá, chỉ cốt sao cho đạt được mục đích riêng của mình. Đê hèn là thấp kém và hèn hạ đến mức đáng khinh bỉ (Từ điển tiếng Việt 1997 – Trang 297 & 926). Như thế thủ đoạn đê hèn là cách làm việc xảo trá, chỉ nhắm đạt bằng được mục đích riêng, bất chấp phương pháp một cách hèn hạ đáng khinh bỉ.

1) Thủ đoạn đê hèn từ cổ chí kim:

Chuyện xưa kể rằng: Có bà Hoàng Hậu bên Trung Hoa, một lần Vua nhập thêm cung phi, và rất sủng ái nữ Phi mới này. Hoàng Hậu thấy vậy cũng tỏ ra quí mến tân Phi lắm, lúc nào cũng ở bên chăm sóc, dạy bảo khiến Vua cũng đẹp lòng. Rồi khi riêng có hai người Hậu mới nói với Phi: Hoàng Thượng rất quí mến em, nhưng có ý hơi chê cái mũi em không hợp khuôn mặt đẹp như hoa của em. Nên mai em cùng chị vào yết triều, lúc đến chầu, em hãy lấy tay che khéo cái mũi đi cho vừa ý Hoàng Thượng. Rồi Hậu đi gặp đám thị vệ mà dặn rằng: Ngày mai lúc ta vào yết triều với Hoàng Thượng, hễ Hoàng Thượng quát to lên điều gì, bọn bay phải làm theo ngay, tao trọng thưởng. Đến sáng hôm sau, Hậu cùng Phi vào chầu buổi yết triều. Hậu ngồi cạnh Vua, Phi ngồi bên dưới phía bên phải, tay lúc nào cũng che khéo cái mũi. Đến gần hết buổi, lấy làm lạ Vua mới quay sang hỏi Hậu rằng: Sao tân Phi cứ lấy tay che mũi vậy? Hậu rỉ tai Vua: Là vì tân Phi có ý chê mùi của Hoàng Thượng hơi nặng đấy ạ! Hoàng Thượng giận tím mặt quát to lên rằng: Con phi này láo quá, dám chê ta nặng mùi à? Dám bưng mũi không ngửi à? không muốn ngửi thì xẻo mũi đi! Đám thị vệ tức khắc làm theo lời Vua để lĩnh thưởng từ Hậu. Xong xuôi mọi việc người ta mới tỉnh ngộ rằng: Hoá ra Hậu ghen với Phi nên sắp đặt mọi chuyện một cách tuần tự, logic với nhau một cách đáng sợ, và đạt được kết quả mỹ mãn. Bao nhiêu cử chỉ quí mến Phi trước đây hoá ra là để loại trừ Phi – Đúng là bậc thầy của thủ đoạn đê hèn.

Giờ xin trở lại với vụ việc đòi tài sản đòi công lý của Tổng Giáo Phận Hà Nội, có bao nhiêu là thủ đoạn được nhà nước cộng sản đem ra thử nghiệm, thi hành. Nhưng cuối cùng chỉ nhắm đến một mục đích: "Nhà nước không xem xét lại chủ trương, chính sách và việc thực hiện các chính sách về quản lý nhà đất và chính sách cải tạo xã hội chủ nghĩa liên quan đến nhà đất đã ban hành trước ngày 1-7-1991" – Đó là nói theo ngôn từ luật pháp của cộng sản, còn nói đơn giản là: Không trả lại tài sản, không trả lại công lý.

Trong sự kiện TGP-HN có rất nhiều bài viết nói đến, hay dùng từ thủ đoạn đê hèn, nhiều đến mức ai cũng mặc nhiên thừa nhận, mà không cần thống kê. Nhưng có điều đặc biệt là quan chức cộng sản, truyền thông cộng sản, trong khi mạ lị tu sĩ, giáo dân Công Giáo, không nhắc tới cụm từ thủ đoạn đê hèn. Có lẽ họ không gán nổi nhóm từ này cho Công Giáo? Hay có khi nó muốn độc tài, độc quyền, độc chiếm nhóm từ này cũng nên?

Thủ đoạn đê hèn của người cộng sản tập chung vào hai cơ quan, với hai nhóm hành vi 1/ Công an dùng bạo lực, dùng lưu manh - 2/ Truyền thông làm giả thông tin vu cáo bôi nhọ nói lấy được.

Công an cộng sản là cơ quan đầu tiên bị cáo giác sử dụng các thủ đoạn đê hèn: Mặc thường phục trà trộn trong đám đông để lén lút xịt hơi cay vào giáo dân, dùng lời nói hành động khiêu khích để giáo dân bạo động, đổ chất bẩn lên bệ thờ có tượng thánh, dùng đám lưu manh côn đồ tấn công bạo hành bằng cả lời nói lẫn hành động vào giáo dân và tu sĩ.

Truyền thông của cộng sản là cơ quan thứ hai của cộng sản bị cả thế giới cáo giác là dùng thủ đoạn đê hèn khi cắt xén lời nói chân thành của Đức TGM Hà Nội với mục đích bôi nhọ cá nhân Đức TGM và kích động những kẻ lưu manh, xu thời theo cộng sản. Rồi sau đó có cả một chiến dịch ngụy tạo chứng cứ, làm giả phóng sự, trình chiếu nhiều lần trên toàn quốc lu loa vu cáo, mạ lị toàn bộ giáo hội Công Giáo.

Những thủ đoạn này người cộng sản làm vội vàng, "nham nhở" đến mức những người Công Giáo chẳng có chuyên môn gì về điều tra, về báo chí, mà họ cũng ghi được hình, bắt được quả tang. Không hiểu là vì "non kém" về nghiệp vụ hay vì cộng sản coi thường tất cả, họ "ngồi sổm" lên dư luận, coi đó như hình thức khẳng định quyền lực.???

Rất nhiều bài viết kèm theo dùng nhóm từ thủ đoạn đê hèn lột mặt cộng sản là phán đoán về hai phe của cộng sản: Phe cấp tiến – có vẻ như muốn giải quyết vấn đề bằng thương lượng; Phe bảo thủ – có vẻ như muốn dùng bạo lực để khẳng định quyền lực bác bỏ mọi đòi hỏi. Có người còn lo lắng cho đám cộng sản họ gọi là cấp tiến, sợ rằng nhóm này bị đám cộng sản bảo thủ làm cho tuyệt chủng. Lấy ai là người bảo vệ cho những người dân tay không đấu tranh bất bạo động??? Người ta lo lắng cho những người dân tay cầm ngọn nến cầu nguyện mong công lý bao nhiêu, thì người ta lo lắng cho ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (đứng đầu phe cấp tiến cộng sản (?)) bị phe bảo thủ lột chức bấy nhiêu. Thật lạ cho cách suy luận của người dân nước Việt (?).

2) Sâu chuỗi hành vi để nhận diện thủ đoạn:

Vậy tại sao ông thủ tướng một quốc gia lại đi hứa lèo với Vatican - một siêu quốc gia về một mảnh đất vài ngàn mét vuông? Lời hứa không phải là cho mảnh đất, mà là trả lại thôi. Mảnh đất rõ ràng gốc tích là của "Hương hoả" người công giáo để lại cho nhau.??? Là nghĩa làm sao? Chúng ta hãy sâu chuỗi các hành vi của đám cộng sản cuối cùng còn sót lại trong thế giới văn minh này, xem thử nó có tuần tự không? có logic đáng sợ không?

Khởi đầu của sự kiện là ngày 15.12.2007: Siêu thi điện tử Nguyễn Kim khai trương trung tâm mua sắm tại số 10B Tràng Thi Hà Nội. Trung tâm mua sắm này rộng hơn 5000m2 trưng bày hàng, nhưng không có chỗ để xe cho khách. Thấy khu đất liền kề là Toà Khâm Sứ bỏ hoang cho cỏ dại mọc, họ xin thuê lại làm nơi để xe cho khách. Toà TGM Hà Nội thấy vậy liền liên hệ với quan chức quận Hoàn Kiếm và quan chức Hà Nội để hỏi về việc giải quyết đơn đề nghị trả lại tài sản. Không có câu trả lời nào. Mà quan chức cộng sản còn bắn tin về việc họ chuẩn bị khởi công xây dựng toà nhà trung tâm thương mại tại văn phòng tại Toà Khâm Sứ. Việc cho thuê để xe, chỉ là hợp đồng thời vụ.

Rất trùng hợp, lúc đó ở Thái Hà các quan chức có cổ phần trong khu đất DCCT với cái tên "Công ty cổ phần may Chiến thắng" cũng rục rịch chuẩn bị khởi công xây toà nhà hỗn hợp: dịch vụ, thương mại, văn phòng, căn hộ cao cấp. Trong khi đó nhà Dòng mòn mỏi khiếu kiện 12 năm nay, chỉ được trả lời bằng những lời nói, công văn với căn cứ thì lờ mờ, còn kết luận thì rất rõ: Không trả. Các thầy dòng không có chuyên môn luật pháp mới mang đi hỏi luật sư. Mọi thứ vẫn còn phải tranh luận. Nhưng có một điều rất sáng rõ là: Chưa có kết luận cuối cùng, đất lại là đất của tổ chức tôn giáo, không thể khởi công xây dựng cái gì trên đó được.

Quan chức cộng sản có cổ phần -- có quyền lợi trực tiếp trên hai khu đất -- rất tức tối và bắt đầu sốt ruột. Càng chậm khởi công càng thiệt hại, họ tìm cách ra dấu đe dọa các tu sĩ, định hành xử theo lối của kẻ ăn cướp tiêu thụ của gian. Nhưng thực chất đám quan chức này là nạn nhân của đám quan chức trước mà thôi. Họ là người mua lại sau cùng, trước đây, khu đất này là của một nhóm quan chức khác, khi thấy khó nuốt, họ đã lừa bán cho đám đi sau này. Kẻ ăn ốc người đổ vỏ. Đám bị lừa bán lại này đến thúc ép đám đã bán nhờ can thiệp. Đương nhiên người "đồng chí" bán đất kia lảng tránh, và khuyên cứ từ từ, thời điểm đang nhạy cảm.

Thế là đám quan tham mua hớ này nổi khùng làm tới để vụ việc vỡ ra, đến đâu thì đến... Rồi các diễn biến trên khu nhà đất Tòa Khâm, DCCT Thái Hà như mọi người được chứng kiến. Thực chất để vụ việc vỡ ra đến mức phải bỏ miếng ăn đến tận mồm của "phe cộng sản" thành vườn hoa, là việc cực chẳng đã. Biết đâu trong nội bộ cộng sản chẳng có một vụ "Chỉnh lý" các đồng chí cộng sản đã có hành vi mua bán đất đai, hợp thức xây dựng thiếu "Kỹ năng" làm giảm uy tín vốn đã eo hẹp của đảng (?).

Chót ném lao, bây giờ phải theo lao. Thời điểm dầu năm 2008 ở Tòa Khâm Sứ rất căng thẳng. Cộng sản Hà Nội đã ra tối hậu thư cho TTGM mà chẳng ăn thua. Trong khi sắp đến ngày ông Nguyễn Tấn Dũng sang Mỹ. Để vụ việc diễn tiến, thì nguy hiểm, đàn áp giải tán thì chắc chắn Tổng Thống Mỹ sẽ huỷ cuộc gặp – Như thế thì nhục! Ông Nguyễn Tấn Dũng đến tận TTGM-HN gặp TGM Ngô Quang Kiệt, ra tận hiện trường, nhẫn nhục nghe TGM chỉ tay nói thẳng vào mặt. Việc chưa từng có từ thời Hồ Chí Minh về được Hà Nội đến giờ.

Rồi cộng sản liên lạc với Vatican – Không biết nó nói gì, hứa những gì??? Vatican vì lịch sự ngoại giao mà chưa cho công bố. Nhưng ai cũng biết không thể nói lòng vòng với Vatican mà được. Thực tế Vatican đã có văn bản can thiệp thế là chuyến đi của ông Nguyễn Tấn Dũng sang Mỹ được diễn ra. Thậm chí Tổng Thống Mỹ còn khen ông Nguyễn Tấn Dũng: Việt Nam có tiến bộ về tự do tôn giáo.

Tại sao ngày 19.09.2008 cộng sản lại quyết định ra tay đàn áp đồng loạt Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, nuốt lời hứa?

Thứ nhất, trước đây Việt cộng nhận thức được thái độ của Vatican muốn mềm mỏng và nắm vững được thái độ này của Vatican, nên họ chẳng còn sợ thế lực nào khác của Công giáo. Lần trước đang lúc cao trào mạnh nhữ vũ bão mà chỉ cần có một cái thư là mọi sự phảng lặng như tờ... xong ngay.

Thứ hai ông Dũng đã qua được Mỹ, coi như đã qua được sông, đạt được mục đích riêng. Người cộng sản vốn xưa nay vẫn thế, ngay cả hành xử trong nội bộ đồng chí với nhau họ còn làm thế: Trung Cộng phản lại Nga Xô sau khi đã nhờ Nga Xô trang bị vũ khí, cơ khí hoá nền kinh tế. Việt cộng phản lại Trung Cộng sau khi đã nhận viện trợ cho công cuộc bình định toàn cõi Việt Nam.

Thứ ba, nước Mỹ sắp có Tổng Thống mới. Việt cộng sẽ tìm cách xây hình ảnh với Tổng Thống mới. Những chuyện cũ với tổng thống cũ cứ cho qua.

Thứ bốn, nước Mỹ đang có một chương trình XX với cộng sản Việt Nam, trong ngắn hạn chưa thể mạnh tay với Việt cộng (?).

Thứ năm, có thể có một loạt thay đổi các vị trí yếu nhân của Việt cộng. Đây là thay đổi trong dự kiến từ trước. Nhưng việc thay đổi này sẽ được Việt cộng tung hoả mù ra dư luận là xử lý phần tử bảo thủ trong đảng, đẩy mạnh bước tiến của phe cấp tiến. Như thế nhân dân lại được vài viên thuốc an thần. Ông Nguyễn Tấn Dũng lại bù được việc nuốt lời hứa.

Khi sự việc đang lúc dầu sôi lửa bỏng, TTGM-HN làm đơn lên tận thủ tướng, chủ tịch nước. Ông Nguyễn Tấn Dũng im lặng, đến một cái phiếu đã nhận đơn, TTGM-HN cũng không được! Khi mọi việc xong suôi ông Dũng xuất hiện và đón tiếp đại diện HĐGMVN rồi nói những câu như "Cầm nắm cát ném vào bụi dậm" - Thế nào cũng trúng. Tuy thế mà truyền thông cộng sản cũng không cho một lời nào của ông Dũng lọt ra ngoài. Mà cô phát thanh viên xinh đẹp nói hộ ông Dũng từ đầu đến cuối. Trong khi cơ chế quản lý hình ảnh, lời nói của cộng sản người ta được biết: đến các doanh gia gặp mặt thủ tướng muốn có ảnh lưu niện cũng phải được thủ tướng đồng ý. Hình ảnh nào trong số các hình đã chụp phát cho doanh gia cũng phải được thủ tướng đồng ý.

3) Có phải mấy tay công an, mấy thằng lưu manh, mấy phóng viên bất lương là những kẻ có thủ đoạn đê hèn?

Trong những ngày qua, phóng viên Việt cộng người thì dùng bút danh, kẻ thì thậm chí dùng hỗn danh "Nhóm phóng viên nội chính" để làm tài liệu giả, ngụy thông tin, thuê cả "Cái Bang" để làm phóng sự bịa đặt rồi đưa tin trên báo, phát phóng sự trên truyền hình. Làm cho người Công Giáo, truyền thông Công Giáo có biết bao nhiêu bài phản đối chỉ trích. Rồi chỉ tận tay, day tận mặt mà nói về lương tâm, về đạo đức.

Nhiều người kể chuyện quả báo có thực mà những kẻ có tên là công an Việt nam đã từng "dựng tóc gáy". Hy vọng đánh động lương tâm may chăng còn sót của lính tráng tướng tá công an cộng sản?

Có người còn ra lời khuyên nhủ với mấy kẻ lưu manh, đừng làm những việc thất đức do công an thuê và hãy nghĩ đến luân hồi quả báo. Dù nghiện hút, dù sida sắp chết cũng đừng giúp công an gây đau khổ cho người vô tội.

Rồi thì nhắn nhủ mấy tay thương binh bị lợi dụng, mấy ông thương binh chột mắt là hãy sáng ra, hãy nhìn xem anh được cái gì? Mấy quan tham cộng sản không một ngày ra trận họ đang hưởng cái gì?

Phóng viên bất lương, nhóm thanh niên lưu manh nghiện hút, mấy ông thương binh, hay anh lính tẩy công an tay cầm bình xịt hơi cay. Thực ra họ làm theo lệnh, theo chỉ đạo, theo chủ trương. Nhận thức và nhân cách của họ đã bị nền giáo dục vô luân cộng sản làm hỏng – Ở góc độ nào đó, họ cũng là nạn nhân của chế độ cộng sản. Tự họ không thể có các thủ đoạn đê hèn ít ra là trong vụ việc này.

Như thế, nếu nhìn nhận vấn đề dừng lại ở mấy kẻ thực hành, có lẽ là chưa nhắm trúng đích. Bởi những kẻ này chẳng qua cũng chỉ là mấy tay "Hoạn quan" mong làm có thưởng. Hay tên vua ngu muội nghe lời đàn bà mà thôi. Hãy nhìn lại lịch sử để thấy được kẻ có thủ đoạn đê hèn là HẬU.