Cảm nghĩ sau chuyến tôi đi thăm 2 Công viên mới tại Hà nội

Tôi đang sinh sống và làm việc tại Saigon, ngày 07/10/2008, tôi có dịp đi công tác ra Hà nội, vì rất quan tâm và theo dõi sát sao diễn biến của 2 sự vụ này tại Hà nội, tôi bèn tranh thủ thời gian để ghé tham quan 2 “công viên” này như thế nào.

Từ khách sạn, tôi bắt xe ôm đi đến Giáo xứ Thái Hà trước, tôi vào nhà thờ lần 1 chuỗi kinh Mân côi để cầu nguyện cho Giáo xứ này, sau đó đi lòng vòng ra khu đất mà người ta đang khẩn trương hoàn tất các công đoạn còn lại để kịp khai trương vào sáng ngày 08/10/2008. “Công viên” rất rộng tọa lạc trong một con hẽm, xung quanh là nhà dân, kế bên là Bệnh viện Đống Đa và nhà Dòng Chúa Cứu Thế. Tôi đi quanh quẩn chắc cũng phải 3 vòng vừa đi mà trong đầu cứ tự hỏi: tại sao lại như vậy? nếu nhà nước minh bạch thì cần gì phải xây công viên nhanh kỷ lục chưa từng thấy như vậy? đúng là “Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan” và tôi nhìn mọi người xung quanh ngoại trừ các “cán bộ” đang làm nhiệm vụ, thì nhường như không ai bảo ai, nhưng ai cũng hiểu mà không muốn nói đến nữa thôi. Sau đó, tôi lại bắt xe ôm đi qua Tòa Khâm Sứ (TKS), trên đường đi Bác xe ôm biết tôi là người Miền Nam ra, Bác huyên thuyên kể hết những bức xúc của Giáo dân ở đây. Đến TKS, tôi lại lòng vòng xung quanh Tòa TGM Hà Nội, Nhà Thờ Lớn và cái “công viên vô duyên” kia, trong đầu cũng lẫn quẫn những câu hỏi như lúc nảy ở Giáo xứ Thái Hà nhưng với tâm trạng rất buồn, buồn vì bị người ta cướp tài sản lại còn xuyên tạc, phỉ báng, gần như cô lập Đức TGM Hà Nội. Tôi nhớ tới toàn bộ bài phát biểu của Đức TGM Hà Nội gần như thuộc lòng từng câu nói của Ngài (vì tôi đã nghe rất nhiều lần bài phát biểu này do tôi download từ internet), suy nghĩ của tôi lại bật ra:

Nếu tôi được ai đó hỏi: ”Bạn có yêu Tổ Quốc, Dân tộc, Quê hương Việt Nam không?” tôi sẽ hiên ngang trả lời ngay rằng tôi rất yêu Tổ Quốc tôi, yêu Quê hương tôi, tôi tự hào là người con Nước Việt, nhưng nếu hỏi tôi:”Bạn có yêu nhà nước của bạn không?” tôi cũng sẽ tự tin để trả lời rằng “KHÔNG”. Vì sao tôi trả lời như thế? xin thưa:

Tôi yêu nhà nước sao nổi khi mà nạn tham nhũng tràn lan, bao nhiêu là vụ tham nhũng xảy ra mà có xử ai đâu, chỉ hô hào kêu gọi chống tham nhũng nhưng có làm được gì? vụ PMU18, tham nhũng bao nhiêu là tiền từ vốn ODA? trong khi đất nước còn bao nhiêu việc cần phải làm?

Tôi yêu nhà nước sao nổi khi mà mỗi tháng tôi đóng thuế thu nhập khá nhiều (vì lương tôi khá cao) mà tôi có hưởng được gì từ phúc lợi của nhà nước?. Mỗi lần mưa lớn là Saigon thành một biển nước, tất cả các loại mùi bốc lên, tôi phải dắt xe lội lổm bổm dưới trời mưa nước ngập cả thành phố Saigon.

Tôi yêu nhà nước sao nổi khi mà mỗi tháng tôi đóng thuế thu nhập mà các “lô cốt” cứ dựng lên, công trình làm rùa bò, gây ùn tắt giao thông, kẹt xe muôn thuở…Đường xá thì ổ voi, ổ gà, suốt ngày cứ đào lên rồi đắp vá, vài hôm lại thấy đào lên…. Môi trường ô hiểm, bụi bậm.

Và còn rất nhiều rất nhiều nổi bức xúc mà không thể kể hết được. Tôi tự hỏi không hiểu tiền thuế các loại mà người dân nộp cho nhà nước sử dụng vào mục đích gì nhỉ???

Từ những suy nghĩ trên, tôi mới thấy câu nói của Đức TGM Hà Nội hoàn toàn chính xác. Năm 2007, tôi có dịp đi du lịch sang Mỹ thăm thân nhân, cùng thời điểm đó là Chủ Tịch nước Nguyễn Minh Triết cũng có chuyến công du sang Mỹ. Thực sự tôi quá ngợp và ái ngại vì trên đường phố mọi người biểu tình phản đối Ông Triết, trên các phương tiện thông tin đại chúng đều phản đối sự hiện diện của Ông. Tôi không biết các quan chức Việt nam có tự đặt câu hỏi “Tại sao” không? chứ bản thân tôi, một công dân bình thường đã tự đặt rất nhiều câu hỏi: Tại sao người Việt sinh sống tại Hải ngoại phản đối kịch liệt như vậy? tại sao họ không chấp nhận lá cờ đỏ sao vàng? tại sao họ đã phải chấp nhận nguy hiểm kể cả mạng sống của mình để đi vượt biên trong những năm sau 1975?

Khi tự đặt câu hỏi như vậy thì tôi lại lấy làm tiếc, tôi tiếc cho đất nước Việt Nam đã mất đi rất nhiều nhân tài, giới trí thức người Việt đang sống và làm việc ở Hải ngoại. Tôi được biết có rất nhiều người Việt Nam rất giỏi và hiện nắm giữ những chức vụ rất quan trọng trong các cơ quan của Mỹ và họ đã cống hiến cho đất nước Hoa Kỳ tất cả khả năng và trí tuệ của họ lẽ ra những đóng góp đó là của đất nước Việt Nam nếu như…..và ngày nay đất nước chúng ta có thể sánh bằng với các nước trong khu vực giá như chúng ta không mất quá nhiều nhân tài, những người vừa có tài vừa có đức sau 1975 chứ không phải những ông quan tham nhũng chuyên rút ruột công trình như ngày nay.

Mặc dù biết càng nói, càng bức xúc, nhưng cũng đành chịu thôi, biết làm sao được khi ta đã lỡ sống dưới một xã hội độc Đảng, độc quyền, độc tài, độc đoán và sinh ra độc ác rồi, bao nhiêu người đã có những bất đồng chính kiến đều bị dập “tơi bời”. Xin mọi người hãy góp lời cầu nguyện cho Quê hương Việt Nam của chúng ta, trong bối cảnh hiện nay, thì vũ khí “lợi hại” nhất là cầu nguyện, ăn chay, lần chuỗi Mân côi mới giúp chúng ta có được một xã hội mà Công lý và Sự thật luôn ngự trị.

Huyền Trang, Saigon 09/10/2008
-----------------------------------

Sự Thật tự nhiên sẽ được tỏ hiện

Cháu là một nghiên cứu sinh tại Anh. Trong những ngày gần đây, mỗi khi vào Net là cháu lại thấy bức xúc và buồn rầu khi đọc những thông tin về việc làm của chính quyền Thành Phố Hà Nội đối với Tòa Khâm Sứ và Thái Hà, với người dân và cách đặc biệt với Giám Mục Kiệt. Sự việc xảy ra với nhiều thông tin khác nhau, phía ủng hộ chính quyền Hà Nội thì lên tiếng bài bác nhà thờ, phía ủng hộ nhà thờ thì lên tiếng để bảo vệ Giám Mục Kiệt và các Tu sĩ Thái Hà. Chính vì thế, cháu quyết định tìm hiểu sự việc này qua nhiều nguồn tin khác nhau.

Nếu là một người có điều kiện để đọc đầy đủ những thông tin và biết đánh giá sự việc, cháu tin rằng người đó cũng có quan điểm giống cháu. Theo quan điểm của cháu, việc làm của chính quyền Thành Phố Hà Nội thật vô liêm sỉ và thiếu học thức. Cách hành xử của họ không khác gì những tên côn đô vô học. Họ đang làm ô danh thủ đô Ngàn Năm Văn Hiến, họ đang phỉ nhổ vào nét đẹp của Người Hà Thành.

Chính vì vậy, là một người Việt, cháu không thể không lên tiếng phản đối cách hành sử thiếu văn hóa của chính quyền Thành Phố Hà Nội. Cháu nói lên những lời này không phải là để ủng hộ người Công Giáo, nhưng là để ủng hộ Sự Thật, Công Lý, và Hòa Bình, cũng như ủng hộ những người dám nói lên sự thật như Giám Mục Kiệt. Đọc lời phát biểu của Giám Mục, cũng giống như bạnThanh Thảo trong bài viết: “bức tâm thư gởi Đảng và những người yêu mến sự thật” được đăng trên trang web vietcatholic. Net, đã nhận định, cháu thấy Giám Mục không hề xỉ nhục quốc thể. Trái lại, Giám Mục đã nói đúng sự thật. Hơn nữa, cháu thấy Giám Mục là một người dân Việt cấp tiến thực sự, một người có tinh thần xây dựng tình đòan kết dân tộc. Chúng ta cứ tưởng tượng xem, nếu không có những người như Giám Mục thì dất nước Việt Nam đến bao giờ mới mở mày mở mặt với bạn bè quốc tế được. Giám Mục đã nói lên sự thật, một sự thật mà lẽ ra chính quyền Thành Phố Hà Nội phải biết đón nhận để xây dựng đất nước hùng mạnh xứng đáng mang danh ‘Con Rồng Cháu Tiên’. Nhưng ngược lại, thiện chí của Giám Mục đã bị họ dùng báo đài bóp méo một cách bỉ ổi.

Chúng ta đang sống trong ‘Ngôi Nhà Toàn Cầu’, chính vì thế, một sự kiện dù bé nhỏ xảy ra, vài phút, vài tiếng đồng hồ sau là cả thế giới biết đến. Đó là thực tế mà ngành công nghệ thông tin ngày nay đã đạt được. Báo Chí, truyền thông là những phương tiện truyền đạt thông tin đại chúng. Chúng mang đi những tin tức, sự kiện cho mọi người mỗi ngày bằng bàn tay và khối óc của con người. Ai trong chúng ta cũng hiểu được tầm vóc quan trọng của chúng. Nhưng buồn thay cho đồng bào tôi, họ đã đọc được gì, họ đã nghe được gì, và họ đã thấy được gì qua báo chí và truyền thông trong nước qua vụ Tòa Khâm Sứ và Thái Hà cũng như những sự kiện khác. Trong lãnh vực này, cháu xin được góp ý với chính quyền Thành Phố Hà Nội, hay cũng có thể là lời kêu cầu cấp bách tới họ:

“Hãy thức dậy đi hỡi những quan chức Hà Nội, các ông (bà) đừng giống như những con ếch ngồi dưới đáy giếng chẳng biết trời cao đất thấp là gì cả… Các ông (bà) hãy cố suy nghĩ và hành xử cho vượt qua tầm ‘Lũy Tre làng’ đi. Các ông (bà) đừng nghĩ rằng, dùng báo đài để bóp méo sự thật như vậy là các ông (bà) có thể che đậy được sự thật. Hey! Thời đại thông tin toàn cầu mà. "Sự Thật tự nhiên sẽ được tỏ hiện.”
Để kết thúc, cháu mượn lời của bạn Thanh Thảo để nói lên suy tư và khát vọng của cháu: “Giới trẻ chúng cháu mãi mãi ủng hộ những người nói sự thật để xây dựng đất nước, cho dù sự thật đó làm “mất mặt” Đảng. Nếu Đảng áp bức người này, sẽ có người khác đứng lên. Đảng hãy xem lại danh sách những người nói sự thật bị Đảng bắt đã dài chưa? Những người đang nói và sẽ nói còn dài hơn danh sách ấy nhiều! Muốn đất nước thịnh vượng, dân chúng sống trong hạnh phúc, Đảng cần có những con người liêm chính hơn, cao thượng hơn, hiểu biết hơn để có khả năng lắng nghe sự thật mà người dân tỏ bày. Đảng cần có những người can đảm hơn để lãnh đạo đất nước theo Sự thật. Bọn tiểu nhân không thể làm được điều đó!”

Phạm Đức Hải, Email: haip22409@gmail.com
----------------------

TÂM TÌNH DÂNG ĐỨC TỔNG

Đường xá tuy xa, lòng chẳng xa
Sài Gòn diễm lễ lệ với phù hoa
Con gởi mấy hàng dâng Đức Tổng
Chia sẻ tâm tình vời người Cha

Đức Tổng biết rằng những ngày qua
Cường quyền lồng lộn chước quỷ ma
Bằng mọi xảo thuật hòng bôi nhọ
Nhưng danh Đức Tổng càng vang xa.

Pháp, Mỹ, Bỉ, Đức … khắp nơi nơi
Căm hờn, thổn thức biết bao người
Đồng lòng cầu nguyện cho Đức Tổng
Vạch mặt cường quyền: lũ đười ươi.

Hỏi Đáp Yahoo ở khắp nơi
Tìm hiểu nguyên văn của những lời:
Đức Tổng nói gì mà căng thế?
Con gởi nguyên văn để bênh Ngài.

Đọc xong lũ trẻ mới ngỡ ngàng:
Truyền thông nhà nước thật hoang mang,
Tivi, đài, báo.. vua xuyên tạc
Đức Tổng nạn nhân: mất công bằng.

Thế mà cường quyền vẫn huyên hoang
Giọng điệu quỷ ma cứ sỗ sàng
Tướng, tá, xách giày cho tụi trẻ
Phủ nhận sự thật, vẫn ngang tàng.

Đức Tổng kiên cường vẫn hiên ngang
Trong Chúa tâm hồn mãi bình an.
Xin Chúa cho Ngài thôi chén đắng.
Hoả ngục hiện thân lũ bạo tàn!

Dân tộc Việt Nam biết tỏng tong
Dâng đất, dâng biển lũ Tàu Mông
Cường quyền bán nước, quân nô lệ
“Bòn nơi khố rách, đãi nơi quần hồng”.

Lũ quỷ BẢO THỦ thì quá ngu,
Bọn tướng cấp tiến bị quây khu…
Quyền nằm trong tay quân bảo thủ:
Cả nước con dân bị cầm tù!!!

Cha ông chúng ta đã dạy rằng:
Khôn ngoan dối đáp người ngoài,
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau!
Người khôn thay đổi tư duy
Kẻ ngu si suốt đời bảo thủ…

Con thấy Đức Tổng hiện vẫn oai
Đi đâu bảo thủ bám gót hoài
Quanh nhà cài máy: dò chinh thám
Gà què ăn quẹn cối xay: lũ quái thai!

Đức Tổng thấy không chúng kinh hoàng,
Ghế kia nhấp nhổm, mất bình an
Đêm ngày quỳ lạy “cha” Trung Quốc:
Dâng “cha” nửa nước con cũng cam.

Chúa Cả Thiên Đàng đến trần gian
Mang theo ơn phúc và bình an,
Ai đi theo Ngài không sợ chết,
Mà vẫn hiên ngang trước bạo tàn.

Con cầu Đức Tổng mãi bình an
Cường quyền nhìn thấy phải bẽ bàng
Đem Toà Khâm Sứ dâng Đức Tổng,
Vườn hoa Đức Mẹ: chẳng mượn làm!!!!

Hồn Nước
--------------------------------

NGƯỠNG MỘ KÍNH PHỤC ĐỨC TỔNG

Ngợi khen đức tổng Ngô Quang Kiệt
Vì hòa bình, công lý, ngài không sợ sệt
Đòi công bằng, lẽ phải ngài không chán nản
Dám nói thẳng với bạo quyền cộng sản

Dám đối đầu với bạo cường bất nhân
Mà ngày đêm đang đày đọa người dân
Dân oan khiếu kiện, đảng trù dập
Giáo oan đòi đất đai, đảng đánh đập…

Biển, đất tổ tiên mất, ngài e ngại
Thấy các đạo đang bị cộng bách hại
Ngài dõng dạc: Tự do tôn giáo là quyền…
Chứ không phải, là thứ ân huệ xin cho

Ngài trăn trở với hiện tình đất nước
Cầm hộ chiếu đi đâu, cũng bị soi xét
Chứ không như anh Nhật, Hàn Quốc
Cầm hộ chiếu quốc gia, là đi qua tất cả

Còn đất nước Việt, tham nhũng là quốc nạn
Các tôn giáo bị đàn áp, thành pháp nạn
Lãnh đạo thì bóc lột, đàn áp toàn dân
Bán buôn cô gái Việt, làm nô lệ tình dục…

Dân đòi hỏi công lý, bị cộng sản đánh gục
Cán bộ đi đâu thì cũng mánh mung, chôm chỉa…
Chuyển hàng lậu, mua bán hàng quốc tế cấm
Rửa tiền bằng những cú làm ăn phi pháp…

Nên đi đâu cũng bị người ta soi mói…
Vì những sự kiện đau lòng như thế
Vì yêu nước, Ngài đã thổ lộ tâm tư:
Mong toàn dân đoàn kết, tốt đẹp, giàu mạnh…

Để đi đâu cũng được người ta kính trọng
Thế mà cộng sản lật lọng, tráo trở, vu khống
Cắt xén lời lẽ, để quyết tâm sỉ nhục ngài
Báo đài…chuyên chính hùa nhau đánh gục ngài

Cho ngài là người miệt thị dân tộc
Ôi quỉ vương, sao chúng quá ác độc
Dậy trẻ thơ những bài học nói láo
Dậy trẻ thơ những tâm địa hận thù

Dậy em bé miệt thị người công chính
Dậy em nhỏ sống lừa lọc, gian dối
Mưu thâm sâu, gian ác hại người ngay
Hãy chờ đợi, Chúa trị tội chúng bay

Danh đức tổng rồi đây vang muôn thuở
Lịch sử Việt Nam sẽ nhắc nhớ mãi tên ngài
Một người vì hòa bình, công lý… bất khuất
Dám hiên ngang chống chọi với ba thù

Là dân Việt, con cúi đầu ngưỡng mộ
Tính khí hiên ngang của vị chủ chăn
Không hèn nhát trước bạo quyền cộng sản
Không a dua nịnh hót kẻ gian ác

Không làm tay sai cho quỉ vương sai khiến
Không hờ hững trước đau khổ dân tộc
Không xu thời để tìm được an thân
Không tìm kiếm con đường họan lộ cá nhân

Vì mến Chúa, yêu người ngài đã lên tiếng…
Ôi kính phục, một đức tổng lẫm liệt
Ngài xứng đáng là giòng giống hào kiệt
Luôn đứng thẳng đối chọi với bất công

Với quyết tâm để thay đổi cuồng ngông
Ôi dân Việt! Sao mà diễm phúc thế…
Có đức tổng chia sẽ những đau thương
Có đức tổng trên đường tìm công lý…

Hạnh phúc thay cho giòng giống Rồng Tiên
Sinh ra Được một con người Ngô Quang Kiệt

Việt Lê Dân