Đẹp thay Bước Chân người mục tử!

Trận lụt lịch sử ở Hà Nội đến ngày thứ 5, nước vẫn ngập và người dân vẫn sống trong khốn khổ, dở sống dở chết. Hình ảnh của Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt đã đi thăm các gia đình ở Làng Tám, thuộc phường Giáp Bát là một nghĩa cử hết sức cao đẹp vì sau những trận đòn hội chợ của truyền thông đã lăng mạ, bêu xấu và kết tội Ngài, sau những đêm kinh hoàng với những ĐVTNCS áo xanh và nhóm “quần chúng yêu nước” hò hét kêu gọi đòi giết chết Ngài một cách điên dại đầy khát máu. Thì sự an toàn của Ngài mỗi khi ra ngoài không được bảo đảm, xung quanh nhà Ngài ở đã có hệ thống camera theo dõi cẩn thận, nhất cử nhất động của Ngài đều bị canh chừng, theo dõi thì việc Ngài ra ngoài đi thăm các con chiên của mình là một hành vi đầy quả cảm, thể hiện bản lĩnh của người Mục Tử sẵn sàng hy sinh mạng sống vì chiên, chính ví thế mà uy tín của Ngài và niềm tin tưởng mà mọi người giáo dân Việt Nam trong nước và hải ngoại dành cho Ngài càng tăng cao và cảm phục.


Mênh mông sóng nước ngập mênh mông,
Nước lũ dâng cao ngập trắng đồng.
Con chiên đói khát trong run lạnh,
Mong chút lửa hồng đến hiệp thông.

Chật vật lo âu từng bữa ăn,
Nhếch nhác ngõ thôn, rác chòng chành.
Sống trong khốn khổ, dân mong ngóng,
Mong người hào hiệp, chí hùng anh.

Táng tận lương tâm kẻ bạo tàn,
Hơn loài muông thú, thật dã man.
Chén cơm người đói, giành ngay miệng,
“Nhân ái” chiêu bài kẻ tham lam.

Quằn quại trông chờ, chiên ngóng ai?
Đất phúc trổ sinh bậc hiền tài.
Con tim rướm máu đời Mục Tử,
Vượt rào, xông trận cứu họa tai.

Bất chấp bạo tàn dẫu nguy nan,
Khát máu sói lang, hét kinh hoàng.
Tấm thân Mục Tử đời dâng hiến,
Anh hùng quả cảm bước hiên ngang.

Giản dị, ân cần đến thăm chiên,
Xả thân phục vụ rất nhân hiền.
Chẳng quản hiểm nguy dầu gian khó,
Gậy tre côn trượng dáng trung kiên.

Mục Tử nhân lành “Chạnh lòng thương”,
Chiên đau, chiên đói, đến tận giường.
Đẹp lắm! Bước chân người Mục Tử,
Quên mình, gieo vãi lúa tình thương.