Nạn Tham Nhũng Lộng Hành Đến Hồi Báo Động Khẩn Cấp ở Việt Nam

Hiện Nay Đòi Phải Có Giải Pháp Toàn Diện Và Hữu Hiệu


Từ ngày vụ tham nhũng PMU18 được nhóm nhà báo và các người liên hệ phanh phui, rồi lại bị bịt miệng phũ phàng với việc phục chức kẻ phạm lỗi khuất tất và bắt người ngay phải ngồi tù! Nhưng chưa hết, viên chức được phục chức đã có những hành động trả thủ người đã phanh phui tham nhũng này hầu như nghênh ngang và kênh kiệu!

Điều này cho thấy phải có rạn nứt, mâu thuẫn lớn lao trong nội bộ những thành phần tham nhũng trong chính quyền bao che nhau, chống lai nhóm nhà báo và những phần tử dấu mặt đứng sau lưng.

Đền nay, chính Nguyễn Tấn Dũng phải trơ trẽn công khai vào cuộc, với lới hứa chính mình phải ra tay giải quyết vụ này theo pháp luật Việt Nam(!). Đó là một dấu hiệu bọn tham nhũng đã lộng hành bất chấp những dư luận trong nước và quốc tế. Nhưng cứ chờ xem luật pháp Việt Nam có nghiêm minh không? Một chính quyền thối nát như vậy mà bắt người dân Việt Nam phải tôn thờ và chính quyền ấy vẫn ngoan cố duy trì, thì phải đặt vần đề về nhận thức đạo đức và công tâm của hệ thống nhân sự cầm quyền ở đất nước Việt Nam hiện nay còn không? Như thế mà những người Việt Nam nào còn chút liêm sĩ không cảm thấy nhục nhã về Việt Nam hiện nay sao?

Điều xảy ra trong nước đã không còn giữ kín được nữa. Như thế không thể quan niệm nền ngoại giao Việt Nam, như bà Tôn Nữ Thị Ninh có phát biểu quá dè dặt, đến độ hèn yếu của một nữ lưu kẻ sĩ, nếu không muốn nói có phần không thành thật trong bài phỏng vấn với phái viên BBC mới mấy ngày nay.

Nemo dat quod non habet. Không ai có thể cho cái mà mình không có. Những người nắm quyền ở Việt Nam không có đạo đức và công tâm thì làm sao mà nói dối mãi được tình hình nọi bộ tăm tối trong nước, để có được một nền ngoại giao gọi là chân chính! Hầu như trên khắp thể giới các nhà ngoại giao Việt Nam của chế độ hiện nay đều bị nhân dân Việt Nam hải ngoại chống đối, đến độ ngoại giao Việt Nam ngày nay đồng nghĩa với nói dối thế giới.