Người nô lệ muôn dân
(Kính nhớ tôi tớ Chúa: H.Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận,
theo 1Cr 9, 19-23)


Nam kỳ khởi nghĩa, Công Lý mất,
Sài Gòn đồng khởi, mất Tự Do.
Thương người Tôi Tớ trong ngục thất,
Tâm hồn thơ thới, một chốn này.

Quên mình nghĩ đến muôn người khác,
Tình yêu đích thực của hy sinh.
Còn đây vang vọng lời Đấng Thánh:
Theo Ta, phải từ bỏ chính mình.

Nghiệt ngã phận người, tôi tớ Chúa.
Vinh quang Thiên Quốc, hưởng thanh nhàn.
Nuôi dưỡng tình yêu bằng cuộc sống,
Lao tù nguy khó, vẫn hiên ngang.

Một người tự do, không lệ thuộc,
Nhưng thành nô lệ của muôn dân.
Chinh phục người người cho Thượng giới,
Thông chia phần phúc một niềm tin.