Hãy điền vào chỗ trống

Từ trước đến nay, chúng ta được nghe rất nhiều đến những từ ngữ như ủy ban nhân dân xã, huyện, tỉnh, thành phố hay công an nhân dân, tòa án nhân dân... Những ai đã từng quan tâm và theo dõi vụ xử tám giáo dân Thái Hà vào ngày 8 tháng 12 vừa qua dễ dàng nhận thấy rằng cần phải đặt lại vấn đề về cách gọi tên các cơ quan đoàn thể gắn với hai chữ nhân dân, vì những từ ngữ đó không mang tính xác thực và đi ngược lại hoàn toàn với nhân dân.

Vụ xử tám giáo dân của giáo xứ Thái Hà không diễn ra tại tòa án “nhân dân” quận Đống Đa như thông lệ, mà được chuyển đến ủy ban “nhân dân” phường Ô Chợ Dừa. Qua các phóng sự bằng hình ảnh, những ai không có cơ may trực tiệp có mặt tại nơi xử án thì ít ra cũng được chiêm ngắm tòa nhà nguy nga đồ sộ được mượn làm nơi xử các nạn nhân.

Một điều không ai phủ nhận, đó là tòa nhà này được xây dựng bằng tiền của và công sức của nhân dân. Tất nhiên, tiền của nhân dân bỏ ra để nuôi cả một guồng máy hành chánh khổng lồ bên trong tòa nhà ấy. Thế nhưng, những người làm chủ có được cơ may đặt chân đến đây không ? Câu trả lời được tìm thấy trong vụ xử án vừa rồi.

Trước hết liên quan đến những thân nhân của tám người bị xét xử, họ không nhận được giấy mời, hoặc nếu có nhận được thì chỉ là một sự hạn chế không thể hạn chế hơn cách nào khác được nữa. Trên lãnh vực tinh thần, các nạn nhân cũng rất cần sự hiện diện của các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà. Riêng các cha ấy cũng chỉ nhận được thư trả lời rất với lý do rất khôi hài, vì « phòng xử án chật và giấy mời đã phát hết ». Không phải vắt trán suy nghĩ, với một người bình thường cũng có thể suy đoán rằng giấy mời đến tòa án “nhân dân” vào ngày đó cần được ưu tiên cho đối tượng nào trước hết, nếu không phải là người thân thuộc của các người bị xét xử.

Còn về phía nhân nhân đi tham dự phiên tòa xét xử « công khai », chính thức bị chính các đội ngũ công an “nhân dân” chặn lại. Lực lượng này thật hùng hầu và đa dạng: nào là cảnh sát cơ động, công an tôn giáo, cảnh sát giao thông, nhân viên an ninh chìm nổi…được trang bị tối tân hiện đại đến tận chân tơ kẽ tóc. Một nghịch cảnh thật trớ trêu: nhân dân bỏ tiền ra để nuôi lực lượng này để họ quay trở lại phía nhân dân để gây phiền toái. Hình ảnh này thật nực cười đúng như có người đã đưa ra nhận xét: khi nước lụt thì không thấy chúng đâu, khi đàn áp người ta thì đông như quỷ.

Xin quý vị rộng đường cho ý kiến. Từ nay phải thay đổi lại cách gọi tên thế nào cho phù hợp với các cơ quan đoàn thể và các trụ sở nêu trên. Nếu cứ tiếp tục gắn liền với hai chữ “nhân dân” thì thật oan uổng cho dân chúng quá, vì họ có tiếng mà không có miếng. Hãy điền vào chỗ trống sau đây: tòa án…; ủy ban…; công an…