Hiệp Thông và Tự Hào

Phiên tòa xét xử 8 giáo dân Thái Hà, cứ coi như là khép lại ( mặc dù tòa chưa xử phúc thẩm). Bản thân tôi thật sự không tin được kết quả bản án dành cho các giáo dân. Tôi đi tìm lý giãi, tại sao có sự nhượng bộ dễ thương đến như vậy của chính quyền Hà Nội, và tại sao họ lại hiền lành với việc, được dịp phán xử, dù là gián tiếp qua 8 giáo dân Thái Hà, phủ đầu dằn mặt đức TGM Kiệt và các cha DCCT.

Vẫn biết rằng, người cộng sản thấm đòn, đau đầu về câu nói đầy tính tiên tri: " nhục nhã..." của TGM Kiệt trước UBND thành phố Hà Nội.

- Vụ Cộng Hòa Séc không cấp Visa cho người Việt Nam.
- Vụ việc bà Bí thư thứ nhất của Tòa Đại sứ Quán VN tại Nam Phi, Vũ Mộc Anh, buôn lậu sừng tê giác, bị hệ thống truyền hình của Nam Phi phát hiện.
- Kết án hai nhà báo, đưa PMU 18 làm điển hình tham nhũng.
- Đảo Hoàng Sa, Trường Sa và mới đây là các đảo nhỏ thuộc đảo Côn Sơn bi Trung Quốc xâm phạm và dành chủ quyền. Nhất là sự mạnh miệng khẳng định: 70% Biển Đông là của Trung Quốc.
- Vụ án PCI, đại lộ Đông Tây đưa hối lộ, dẫn đến kết quả Nhật ngưng cấp vốn ODA không thời hạn.
- Và mới nhất là, Nhà Nước Hồi Giáo Quatar ngừng cấp Visa cho lao động VN.
-. ..

Không phải là một phép liệt kê, nhưng tôi vẫn lấy làm lạ, là tại sao nhiều nổi nhục liên tục đến như vậy, chỉ trong vòng 70 ngày ( từ ngày 20/09/2008 ).

"Ưu Sầu và Lo Lắng", "Vui Mừng và Hy Vọng", vượt lên trên tất cả, sau vụ xử 8 giáo dân Thái Hà, tôi thật sự vô cùng tự hào:

- Là người công giáo VN, sau biến cố 1945 luôn sống trong ách lầm than, không có tiếng nói, chịu cảnh mất đất, mất nhà thờ, mất tu viện, mất các cơ sở y tế, giáo dục.Thích đối thọai chân thành, dù vẫn biết mình đối thọai trên thế yếu, đối thoại của kẻ chỉ biết cúi mặt.

Tự hào thay người Công giáo VN - Thái Hà, thời điểm 08/12/2008 đã biết ngẫng cao đầu. Và âm vang Thái Hà đã vọng khắp cùng bờ cõi trái đất.

- Ngay từ buổi đầu Sáng Thế, Thiên Chúa đã hứa ban cho con - người - phận - nhỏ, một Người - Mẹ - Vĩ - Đại, Maria, Mẹ của Công Lý và Sự Thật.

Chúng ta rất tự hào vì có một người Cha nhân hậu và yêu thương vô cùng.

- Đức Giáo Hoàng Piô IX công bố Tín điều Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội và định ngày mừng 08/12, ngày mà cả giáo phận Hà Nội, người công giáo VN và được toàn thế giới hiệp thông, tin rằng " Mẹ tôi vô tội ".

Xin cám ơn Đức PIÔ IX và tự hào thay chân lý cao cả của Tín điều Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội.

- Ngày 8/12 luôn luôn nằm trong mùa Vọng, mùa trông chờ Mặt Trời Công lý và Ánh Sáng Sự Thật, từ nơi Đức KiTô giáng trần chiếu rọi muôn dân..

- Bài học " nhục nhã " mà Đức TGM Kiệt ban cho UBND Hà Nội, đựoc nối tiếp bằng bài học " tự hào" qua vụ xử người công giáo VN - Thái Hà: cho thấy lòng kiện định và tinh thần đoàn kết, ý thức phản kháng mãnh liệt chống lại sự bất công, cái xấu trong xã hội, niềm tin không gì lay chuyển vào công lý và sự thật, dẫu có thịt nát xương tan.

63 năm đã qua rồi, người công giáo VN " Gieo trong lệ sầu " thì thời điểm 08/12/2008 là " Gặt trong hân hoan"

- 8 giáo dân Thái Hà ăn mặc lịch sự, giống như đi trẫy hội chùa Hương, nói năng đối đáp dõng dạc y như hát Quan Họ, một điều hiếm thấy nơi chốn công đường, hiên ngang ngẫng cao đầu trong phiên tòa. Tôi thật bái phục và ngàn lần, vạn lần tự hào lắm thay.

- Tư hào vô cùng hình ảnh em bé hiên ngang cõng trên lưng biểu ngữ vô tội, vẫn buớc tới trên đôi chân thánh thoát diệu kỳ. Tay cầm nhành lá Thiên Tuế, chiến thắng đi giữa rừng người áo xanh. Đẹp hết sức tưởng tưởng hình ảnh đầy tính tương phản và đối xứng này.

Tôi vẫn tin rằng vào những thời điểm ngặt nghèo nhất, vô vọng nhất của dân tộc, sự thật và công lý vẫn tồn tại chứ không mất đi trên mãnh đất VN nhỏ bé này.

Đến lượt người CSVN, họ phải làm gì đó cho sự thật và công lý. Bởi vì, thái độ và cách hành xử của thế giới đối với VN hiện tại, CSVN cần phãi tự soi rọi lại mình và kịp thời thay đổi.

Tôi không anh hùng như giáo dân Hà Nội.
Tôi không hiên ngang trước tòa như giáo dân Thái Hà.
Tôi không dám dõng dạc nói lời ngay lẽ phải.
Nhưng tôi vẫn biết tự hào và thật sự, tôi tự hào vô cùng....